Hồng Soái nhìn thấy ánh mắt mọi người xung quanh, bèn đánh vỡ bầu không khí, giới thiệu: “Đây là Vương Đằng, chắc có không ít người trong các ngươi đã từng gặp mặt, cụ thể ta không nói thêm nữa, trên đường các ngươi có thể tự mình giao lưu.”
Đám người gật đầu
“Vương Đằng, lần này ngươi dẫn đội, ngươi làm đội trưởng.” Hồng Soái lại nói
“Ta làm đội trưởng!?” Vương Đằng chỉ lên mũi mình, lắc đầu nói: “Hay là vẫn nên đổi người khác đi, ta thấy thực lực của mấy vị này đều ở trên ta.”
Hắn nói rồi, chỉ vào ba tên cấp Chuẩn Chiến Tướng và tên cấp Chiến Tướng hạ vị trong đám người kia
Đám người nhất thời cả kinh, rõ ràng Vương Đằng không phải chỉ người tuỳ ý, hắn đã nhìn ra cảnh giới tu vi của bọn họ rồi, nếu không tại sao không chỉ người khác mà cố tình chỉ trúng bọn họ
Đám người nghe thấy Hồng Soái để cho Vương Đằng làm đội trưởng, trong lòng vốn có chút không phục, giờ phút này Vương Đằng lại lơ đãng để lộ ra bản lĩnh, ngược lại khiến bọn họ có chút chần chừ
“Các ngươi cảm thấy sao?” Hồng Soái nhìn về phía bốn tên thanh niên kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Bọn ta không có ý kiến.” Bốn người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng đều lắc đầu
Vương Đằng có chút buồn bực, đám người này rõ ràng là không phục hắn, sao lại không lên tiếng, hắn vốn không muốn làm đội trưởng, vừa tốn công mà không thu được kết quả gì, lãng phí thời gian quý báu của hắn
Nếu như đám người này nhảy ra, vừa hay hắn có thể đùn đẩy nó
Đáng tiếc nguyện vọng này không thể thực hiện
Trong lòng Vương Đằng có chút tiếc nuối
Mọi người nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, đều có chút cạn lời, để ngươi dẫn đội là xem trọng ngươi, dáng vẻ ghét bỏ đó của ngươi là thế nào hả
Hồng Soái trừng mắt nhìn Vương Đằng, sau đó nói: “Nếu đã không còn thắc mắc, vậy thì lên lên chiến cơ đi.”
Mọi người nghe vậy, cũng không chậm trễ nữa, lấy Vương Đằng làm đầu, lũ lượt đi lên chiến cơ Phượng Vương
“Khải hoàn!”
Quân sĩ phía dưới đột nhiên kính cẩn hành lễ về phía bóng lưng của bọn họ, lớn tiếng hô
Đám người Vương Đằng không kềm được bèn quay đầu nhìn lại, sau đó dừng bước chân, sắc mặt nghiêm túc, kính lễ đáp lại
Cửa chiến cơ chậm rãi đóng lại, chiến cơ Phượng Vuơng giống như hoá thành một bóng đen tự phóng lên không trung, chớp mắt biến mất phía chân trời
Chiến cơ Phượng Vương
Sau khi đám người Vương Đằng lên chiến cơ thì tự ngồi xuống chỗ của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chiến cơ Phượng Vương này nhìn như bằng phẳng, có vẻ như không gian không lớn lắm, thực chất thì bên trong lại cực kỳ rộng rãi, đủ để chứa tất cả mọi người, đồng thời không lộ vẻ gì là chen chúc
Trong chiến cơ có phòng nghỉ ngơi thoải mái xa hoa, các loại thiết bị đầy đủ tiện nghi, đối với người đang ngồi, đây chính là một loại hưởng thụ
Lần này ngoài Vương Đằng và những người đi đến tham gia hội giao lưu, còn có vài nhân viên hậu cần, đồng thời Đàm Đài Tuyền cũng đi theo
Nàng từng tham gia hội giao lưu này, khá quen thuộc với tình hình bên đó, vì thế trở thành cố vấn đi cùng
Lúc này Vương Đằng mới biết mục đích thật sự nàng đến Hạ đô, rõ ràng không phải chỉ đơn giản là đi tiễn hắn
Lúc này mọi người ngồi trong phòng nghỉ, bầu không khí thoáng lộ vẻ trầm mặc
Thiên kiêu trẻ tuổi tề tựu, cũng không phải vui vẻ hoà thuận, mà sẽ là tranh đấu lẫn nhau, nhưng nếu một người nhảy ra khỏi phạm trù so sánh của bọn họ, vậy thì thứ gọi là tranh đấu kia cũng sẽ biến thành chuyện vô nghĩa
Cho nên mới có cảnh tượng lúc này
Những thiên kiêu trẻ tuổi như Nhậm Kình Thương, Cơ Tu Minh, La Thành, Triệu Nguyên Võ bộc lộ tài năng trong giải thi đấu võ đạo toàn quốc đệ nhất, ở trước mặt Vương Đằng, đến cả suy nghĩ so sánh cũng không có nổi
Mà ngoài bọn họ, những người khác là cường giả võ đạo ẩn mình trong quân đội, tuổi tác của bọn họ đều mắc kẹt trên điểm giới hạn hai mươi lăm tuổi, tuy rằng cũng xem như là thế hệ trẻ, trên thực tế bọn họ đã cao hơn đám người Vương Đằng một khoá
Những người này chính là thiên kiêu của khoá trước, sau khi vào quân đội, nhận được bồi dưỡng trọng điểm, mới có thể ở những năm hai mươi mấy tuổi đạt được cấp Chuẩn Chiến Tướng, thậm chí là cấp Chiến Tướng hạ vị
Tu vi của bọn họ xem chừng tương đương với Vương Đằng, nhưng trên thực tế, tuổi của Vương Đằng kém bọn họ tròn năm tuổi
Với xu thế tăng vọt của Vương Đằng hiện tại, đừng nói là năm năm, cho dù là một năm cũng đã có thể vượt lên bỏ xa đám người này
Cho nên lúc bọn họ nghe thấy nguyên soái bổ nhiệm Vương Đằng làm dẫn đội của hội giao lưu lần này, bọn họ dù không phục, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì
Đàm Đài Tuyền thấy bầu không khí có chút trầm lắng, lập tức đã biết nguyên nhân, bất giác nhìn qua Vương Đằng, trong lòng có hơi bất lực
Có điều tính tình nàng lười biếng, không thích nhúng tay vào chuyện thế này, nên cũng không mở miệng nói gì
Ngược lại một vị nữ sĩ quan quân nhân dáng vẻ ngoài ba mươi tuổi ở bên cạnh mở miệng cười nói: “Vương thiếu tướng, còn có các thiên tài đến từ các đại học phủ, ta giới thiệu cho các ngươi một chút nha.”
“Những người này lần lượt là Yến Bác, Cù Phi, Chúc Vân Thiều, Mục Chí Quốc!”
Nữ sĩ quan chỉ vào từng người trong bốn người kia và giới thiệu
Lúc nói đến người đàn ông cuối cùng tên là Mục Chí Quốc, Vương Đằng đã nhìn hắn thêm một cái
Cấp Chiến Tướng hạ vị
Trong đội lần này vậy mà lại có một tên cấp Chiến Tướng hạ vị, Vương Đằng cũng rất kinh ngạc
Mục Chí Quốc giống như có linh cảm, ngẩng đầu lên, mắt đối mắt với Vương Đằng
Tên đàn ông này trầm mặc ít nói, tướng mạo bình thường, khí tức nội liễm, xem chừng thật sự bình thường đến không thể bình thường hơn, chắc không ai ngờ rằng hắn mạnh hơn ba người còn lại
Sau đó nữ sĩ quan lại giới thiệu đám người Nhậm Kình Thương, cũng xem như khiến cho đôi bên có chút quen biết sơ lược
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúc Vân Thiều mở miệng cười nói với Cơ Tu Minh: “Ta cũng đến từ Đại học số 1, bạn học cùng trường, gặp được nhau ở đây cũng là duyên phận.”
“Chúc sư tỷ!” Cơ Tu Minh có chút kinh ngạc, lập tức gật đầu với nàng