Vừa chạm lại tách ra
Mục Chí Quốc và Acuro đều lui về sau mấy mét, nét mặt đều thoáng đông lại, nhìn qua đối phương
Mục Chí Quốc hơi rũ tầm mắt xuống, một vệt nóng rực còn sót lại bên trên nắm đấm của hắn, ngay cả nguyên lực trong cơ thể cũng có cảm giác như bị bỏng vậy
Loại nguyên lực hệ Hỏa này còn mạnh hơn võ giả bình thường
Xem ra, quả nhiên như Vương Đằng nói, Acuro này có hơi khác biệt, cũng khá khó đối phó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ầm
Acuro không cho hắn thời gian dư thừa để suy nghĩ, giẫm chân xuống, thân thể biến thành một vệt tàn màu đỏ ép thẳng đến người Mục Chí Quốc
Rắc
Cùng lúc đó trên mặt đất, nơi hắn vừa đứng xuất hiện từng vết rạn nứt, là do một cú giẫm của hắn gây nên
Ánh mắt Mục Chí Quốc thoáng đông lại, cả người bay lên bầu trời, sau đó nhanh chóng lao xuống, chém một đao về Acuro bên dưới
Keng
Một tiếng rung của kim loại xa xăm quanh quẩn khắp bầu trời
Chỉ thấy Acuro đứng trên mặt đất, hơi cúi cả người xuống, lại mạnh mẽ cản lại đòn tấn công của Mục Chí Quốc bằng gậy sắt trong tay
Một đòn chưa thành công, Mục Chí Quốc lại bay lên không trung lần nữa
Acuro cũng nhanh chóng theo sát phía sau
Hai người hóa thành hai chùm sáng, mạnh mẽ va chạm vào nhau trên bầu trời
Tiếng nổ vang của nguyên lực quẩn quanh bốn phía, dư âm càn quét trên bầu trời, thanh thế vô cùng đáng sợ
“Hai người này đều rất mạnh!” Thiên kiêu Gerald của nước Đại Ưng chậm rãi nói, trong mắt lóe lên vài tia chiến ý
“Hai người đều đã đạt tới cấp Chiến Tướng hạ vị, chắc hẳn là thiên kiêu mạnh nhất của hai đất nước rồi.” Arnold thoáng trầm ngâm, lại tiếp tục nói: “Nhưng ta rất hiếu kì, trong số các võ giả xuất chiến của nước Hạ lần này, Vương Đằng kia rốt cuộc đóng vai trò gì vậy, ta luôn cảm thấy người này không đơn giản.”
“Có thể Mục Chí Quốc này vẫn chẳng phải là thiên kiêu mạnh nhất nước Hạ không
Mà người mạnh nhất… lại là một người hoàn toàn khác!” Ánh mắt của Gerald hơi lóe lên, hắn nói
“Ý ngươi là..
Vương Đằng?” Arnold nghĩ nghĩ, lại không khỏi lắc đầu nói: “Nhưng hắn còn trẻ tuổi, đánh bại được Hill Zisson đã khiến ta rất kinh ngạc, nhưng nếu nói, hắn có thể so với các ngươi, ta lại không tin lắm.”
“Đừng nói là ngươi, đến cả ta còn chẳng tin nổi!” Gerald nói
..
Trên khán đài của Bạch Đầu Ưng quốc, Utor nói với một cậu thanh niên: “Tô An, ngươi có thắng được bọn họ không?”
Martha, Fortes cũng không khỏi nhìn về phía đối phương
Qua một đêm nghỉ ngơi, Fortes đã tỉnh lại, hơn nữa nhờ dùng lượng lớn thuốc chữa thương đắt đỏ, tình trạng vết thương trên người mới khôi phục được bảy tám phần, nhưng gương mặt vẫn còn vài vết bầm tím, không thể hoàn toàn tan đi
Vừa nghĩ tới việc gương mặt anh tuấn của hắn lại bị đánh thành như vậy, Fortes càng hận đến nghiến răng
Nhưng khi hắn nghe nói, tên thiên kiêu được Thần điện chọn trúng cũng bị đối xử thế này, trong lòng mới lập tức thở phào nhẹ nhõm
Ít nhất hắn không phải là người duy nhất
Mọi người cùng nhau vứt hết mặt mũi, rất tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng một võ giả khác của Bạch Đầu Ưng quốc lại không được may mắn như vậy, sau khi bị huyễn thuật của Kirihime Kana kích thích đến phát cuồng, giờ phút này Quincy vẫn còn trong cơn hôn mê, hơn nữa dự đoán là rất khó để trở lại thân người
Giữa đêm, Utor đã mang hắn trở về bằng đường hàng không, lần lượt cấp cứu, không chừng vẫn có thể giữ lại cái mạng
Giờ phút này, dáng vẻ cậu thanh niên khi bị Utor tra hỏi vẫn hết sức bình thường, mũi cao thẳng, gương mặt có hai vết ngấn trắng, làn da xen lẫn hai màu trắng vàng, rõ ràng không phải là người da trắng thuần
Nghe lời Utor nói, hắn chỉ lạnh lùng trả lời một câu: “Không biết.”
Đôi mắt Utor thoáng lóe lên vẻ không biết làm sao, hắn giận mà không có chỗ trút, dứt khoát không hỏi nữa
Hình như hai người Martha và Fortes cũng cực kì kiêng kị hắn, thấy hắn tỏ ý không muốn nói gì, cũng không dám đi lên bắt chuyện nữa
Hình như trong đội ngũ, tên thanh niên này có vị trí khá đặc thù
..
Không chỉ có võ giả từ hai nước Đại Ưng và Bạch Đầu Ưng quốc đang nhìn chăm chú, người từ các quốc gia khác cũng chú ý đến trận so tài trên sân cực kì nghiêm túc, cân đo xem chênh lệch giữa bản thân mình và đối phương là bao nhiêu
Rầm rầm rầm
Trên không đấu trường, hai chùm sáng điên cuồng va chạm vào nhau, nhưng trong đó, có một bên rõ ràng đang dần dần suy tàn
Khi Mục Chí Quốc va chạm với Acuro một lần nữa, thân thể lại không tự chủ được mà bay ngược ra ngoài, trường đao xẹt qua hư không bên người, mượn nhờ lực cản không khí, chân lại giẫm mạnh lên hư không, cố gắng ngừng cơ thể lại
Khóe miệng hắn chảy xuống vệt máu, nhìn về Acuro ở đằng xa với ánh mắt vô cùng nghiêm nghị
Trong tình cảnh đó, ánh mắt Mục Chí Quốc bỗng nhiên thoáng trở nên hoảng hốt, trong đầu hiện ra từng đoạn ký ức
Giữa những ký ức kia, một đội nhóm bốn người đang làm nhiệm vụ, bỗng đâu Mục Chí Quốc lại đang ở trong đó
Bọn họ đi bộ trong một khu rừng rậm, bước chân nhanh chóng, cùng nâng đỡ lẫn nhau chạy về một nơi nào đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hình ảnh vừa chuyển, mấy người lại đang ở một nơi tàn tích nào đó, chiến đấu với các võ giả màu da khác, trông như đang tranh đoạt cái gì
Đột nhiên, có hai người bỗng rơi vào nguy hiểm, Mục Chí Quốc từ bỏ mục tiêu nhiệm vụ mà mình đang tranh giành, chạy tới cứu viện…
Hình ảnh cuối cùng, hắn và đồng đội mang vết thương nặng trở về
Một người đàn ông trung niên mặc quân phục đứng ở trước mặt hắn, nét mặt thất vọng, thở dài rời khỏi…
Ký ức kết thúc, dòng suy nghĩ trong đầu chẳng qua chỉ hiện ra trong chớp mắt, Mục Chí Quốc đã lập tức lấy tinh thần, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định
“Ta, không thể thua!”
Hắn nắm thật chặt chiến đao trong tay, cả người sôi trào chiến ý, nguyên lực màu vàng xông thẳng lên trời, s đao ý ắc bén quấn quanh trên người hắn
Ánh đao vàng múa may cuồng loạn, xen lẫn vào nhau trên bầu trời, cuối cùng ngưng tụ thành một thanh đao vàng khổng lồ
Hai mắt Mục Chí Quốc trợn tròn xoe, tay nắm lấy chiến đao, giận dữ bổ xuống