Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 888: Sức mạnh của Kipling!




Nhưng lời đã nói ra, hơn nữa còn nói ngay trước mặt vô số võ giả núi Thánh, sao hắn có thể đổi ý được
Trong lúc nhất thời, Đại hiền giả Kipling đâm lao thì phải theo lao, vẻ mặt khó coi tới cực hạn
Đáy lòng Farah thì lại vô cùng thoải mái
Kipling có thế lực cực lớn ở Thần điện, khắp nơi đối nghịch với hắn và Thánh nữ, rất ít khi có thể thấy dáng vẻ kinh ngạc của Kipling
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Vương Đằng của nước Hạ này đột nhiên khuấy đục nước, mà Kipling thì muốn đục nước béo cò, kết quả lại là nhặt ra một viên đá vừa xấu vừa cứng, còn tự đập chân của mình, coi như tự chuốc lấy cực khổ
Hiện giờ dưới sự tạo áp lực của đôi bên nước Hạ và nước Đại Hùng, hắn cũng không tin Kipling còn dám liều sai lầm lớn này đi đắc tội hai nước lớn
Bọn họ không phải kiêng kị đám người Đàm Đài Tuyền, Ivan, mà là quốc gia sau lưng họ
“Thánh nữ đại nhân, chẳng lẽ ngươi cứ nhìn hành vi của họ như vậy sao?” Sắc mặt Kipling âm u, hắn họa thủy đông dẫn, chất vấn Ares
“Thánh nữ!” Đám người Đàm Đài Tuyền nhìn Ares với vẻ kinh ngạc
Bọn họ vẫn là lần đầu tiên thấy Thánh nữ của núi Thánh, đáy lòng vô cùng hiếu kỳ, nhưng dung mạo của Ares đã bị tấm lụa đen che lại, làm cho người ta không thể thấy rõ dáng vẻ người tôn quý nhất núi Thánh này
Chỉ có đôi mắt thâm thúy như sao trời kia khiến cho người ta ấn tượng sâu sắc, âm thầm kinh ngạc trong lòng
“Đại hiền giả Kipling, ta đã nói từ trước, Vương Đằng là khách của ta, là các ngươi vô lễ trước, không trách người khác được.” Ares thản nhiên nói
Đám người Đàm Đài Tuyền nghe vậy, lại kinh ngạc vô cùng, sau đó nhìn Vương Đằng với ánh mắt cổ quái
Thằng nhóc này đã làm ra loại chuyện như thế, Thánh nữ của núi Thánh lại còn bênh vực hắn
Giữa hai người chắc là có chuyện gì mờ ám gì
Đợi đã, mọi người hình như nghĩ đến điều gì
Buổi tối hôm mới đến đó, hình như Vương Đằng từng nói, hắn tình cờ gặp một cô gái đẹp tóc vàng
Tóc vàng…
Đám người Đàm Đài Tuyền nhìn màu tóc của Ares, chợt liên hệ đến cùng nhau
Trùng hợp
Hay là thật sự chính là vị Thánh nữ đại nhân này
Đáy lòng đám người Đàm Đài Tuyền bùng lên hóng hớt, ánh mắt càng ngày càng trở nên quái dị, lượn đi lượn lại giữa Vương Đằng và Ares
Ares nhạy bén cảm nhận được ánh mắt của họ, mày hơi nhíu lại, hiện lên chút nghi hoặc trong lòng
Ánh mắt của đám người này thật kỳ lạ
Bọn họ đang nghĩ cái gì
Vương Đằng lại không đơn thuần giống Ares, vừa thấy ánh mắt của đám người Đàm Đài Tuyền, đã biết bọn họ đang nghĩ cái gì
Hắn cực kỳ cạn lời
Đám người này còn có thể nhàm chán hơn nữa không, đều ảo tưởng cái gì, bây giờ là lúc hóng hớt à
“Khụ khụ!” Vương Đằng ho khan một tiếng, ngừng suy nghĩ bậy bạ của mọi người lại
“Nhưng Thánh nữ đại nhân, hắn đã giết hai thánh kỵ sĩ của chúng ta.” Kipling không muốn buông tha, lại nhấn mạnh lần nữa
“Cái chết của Marcus và Kao, ta rất đau lòng, nhưng nếu đã phạm sai, thì phải gánh vác hậu quả.” Ares nói
Sắc mặt Kipling xanh mét
Không phải người của ngươi, chết rồi ngươi không đau lòng đúng không
Hắn thầm hận mãi trong lòng, vẻ mặt không ngừng thay đổi, dường như đang giãy dụa
Cuối cùng tất cả do dự trên mặt hắn đều biến mất, hắn hơi cúi đầu, tiếng cười trầm thấp tuyền ra từ trong miệng hắn
Nghe thấy tiếng cười này, mọi người không khỏi nhíu mày
“Lão già này đang cười gì vậy
Rợn người ghê ấy.” Chúc Vân Thiều nhỏ giọng nói
“Ai biết, có lẽ không chịu nổi kích thích, điên luôn rồi.” Vương Đằng nói
“ … Miệng của ngươi cũng độc thật đấy, người ta đắc tội ngươi à, ngươi liền ngóng trông hắn điên.” Chúc Vân Thiều cạn lời
“Liên quan gì đến ta, chính bản thân hắn cười như đứa thần kinh.” Vương Đằng nói
“Câm mồm!”
Chính vào lúc này, một tiếng quát âm u lạnh lẽo truyền ra từ trong miệng Kipling
Hắn chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt trở nên vô cùng kỳ dị, lộ ra một luồng tà ý đen như mực, nhìn Vương Đằng một cách lạnh lùng
“Đây là?” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, mở ra đôi mắt Linh Thị
Hắn lại nhìn thấy một luồng nguyên lực Hắc Ám nồng đậm đang sống lại trong cơ thể Kipling
“Đều cẩn thận chút, tên Kipling này có điều kỳ lạ.”
Sắc mặt Vương Đằng hơi cứng lại
Hắn lập tức truyền âm cho đám người Đàm Đài Tuyền, Ivan
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, đám người Ares cũng phát hiện sự khác thường của Kipling, ào ào nhìn về phía hắn
“Đại hiền giả Kipling, ngươi!” Ares hình như cảm nhận được gì, vẻ mặt hơi thay đổi
“Quả nhiên không hổ là Thánh nữ đại nhân được truyền thừa của núi Thánh, đã nhìn ra rồi sao?” Kipling cười ha ha
“Ngươi lại tiếp nhận sự ăn mòn của hắc ám!” Ares trầm giọng nói
“Gì cơ?” Đại hiền giả Farah nhìn đối thủ ngày xưa với vẻ khó tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đều do các ngươi ép ta mà!” Kipling thu lại nụ cười, nhìn Ares và Farah bằng vẻ mặt không chút thay đổi
Hắn lạnh lùng nói:
“Từ khi ta vào núi Thánh lúc mười tuổi đến nay, trải qua hơn mười lăm năm tháng, mấy năm nay ta cúc cung tận tụy vì núi Thánh, cần cù cẩn trọng hầu hạ thần minh, gần như đem tất cả mạng sống cho Thần điện trước, nhưng đến cuối cùng thì sao, ta được cái gì?”
“Ta chẳng có gì cả!”
“Thời đại võ giả đến, Thần điện phải tôn Thánh nữ lên hàng đầu
Ba mươi năm, từng thế hệ Thánh nữ lên Thánh đài, đè trên đỉnh đầu ta, dựa vào cái gì
Chỉ dựa vào các ngươi có được cái gì mà thể chất thần thánh chó má?”
“Quả là buồn cười.”
“Các ngươi ngoài có thể chất thần thánh ra, gần như không đúng tý nào, không hiểu quản lý Thần điện, không hiểu phát triển mở rộng, chỉ là một con rối mà thôi.”
Bóng dáng Kipling bình thản, giọng điệu không kịch liệt cỡ nào từ từ truyền ra, giống như chỉ đang kể lại một chuyện rất tầm thường
Nhưng mọi người nghe thấy lời của hắn, sắc mặt đều thay đổi lớn
Đây là khinh nhờn đó
Kipling lại còn nói Thánh nữ không đúng tý nào, gọi nàng là con rối
Thật là đại nghịch bất đạo
“Kipling, ngươi điên rồi, ngươi biết ngươi đang nói gì không?” Vẻ mặt Farah khó coi, hắn lớn tiếng quát

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.