Người cố chấp dễ lầm đường lạc lối, lời này quả không sai
Thanh niên đáng khinh biết thiên phú tu luyện của mình không bằng người khác, thế là hắn bèn một lòng một dạ nghiên cứu cách phá giải phù văn, cuối cùng đã thực sự nghiên cứu ra một bộ lý thuyết chuyên để phá giải phù văn
Và đó chính là “Phương pháp giải phù Diêu thị”
Một phương pháp phá giải phù văn được đặt theo chính họ của hắn
Vương Đằng kinh ngạc, không khỏi đá vào người đối phương, lật người hắn lại, nhìn khuôn mặt đáng khinh đến cực điểm kia, không cách nào hình dung nổi gã khốn này lại có tài năng như thế
Tuyệt đối không giống
“Gã này cũng coi như một thiên tài lập dị!”
“Phương pháp giải phù Diêu thị, ứng dụng tốt đấy.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, khóe môi chợt cong lên
Theo quan điểm của hắn, “Phương pháp giải phù Diêu thị” này không tính là cao siêu lắm, dù sao đối phương cũng không phải đại sư phù văn, tầm mắt và học thức bị gông xiềng hạn chế, nên đương nhiên không thể nghiên cứu ra cách phá giải tương ứng trên đại sư phù văn
Nhưng Vương Đằng thì không coi thường phương pháp giải phù này
Hắn lập tức nhận ra điểm then chốt, thuộc tính dạng tri thức này chỉ cần cộng thêm điểm là có thể nâng cấp vô hạn
Đồng nghĩa rằng nếu hắn cộng thuộc tính trắng vào “Phương pháp giải phù Diêu thị” này, chỉ e phương pháp này sẽ thay đổi đến mức mà bản thân hắn cũng không ngờ nổi
“Nhưng trước đó phải nhổ sạch lông cừu đã, đâu thể lãng phí được.” Ánh mắt Vương Đằng dừng trên người thanh niên đáng khinh với vẻ mặt ngày càng trở nên nguy hiểm
Bộp bộp bộp…
Một lát sau, Vương Đằng thỏa mãn thu hồi viên gạch
“Phương pháp giải phù Diêu thị” tinh thông
Phương pháp giải phù này đã từ nhập môn tăng lên tinh thông, tiếc là chỉ có thể vặt con cừu này đến thế mà thôi
Nhổ tóe cả máu rồi, thật sự không thể nhổ thêm nữa
Nói tóm lại, dù sao Vương Đằng hắn cũng là một người nhân từ
Sau đó, Vương Đằng lột sạch quần áo trên người gã đáng khinh xuống rồi đổi cho mình, diện mạo và vóc dáng của hắn cũng bắt đầu thay đổi, chỉ một lát sau đã biến thành dáng vẻ gầy gò của gã đáng khinh…
Đến cả khí chất cũng gần như muốn tràn ra
Để chắc ăn, Vương Đằng niêm phong nguyên lực của gã đáng khinh, trói chặt hắn ta lại, thậm chí nhét cả miếng vải kia vào mồm hắn
Cho dù đối phương có tỉnh lại cũng chưa chắc đã thoát ra khỏi đây được
Xong xuôi mọi thứ, Vương Đằng vỗ tay, cảm giác an tâm đáo để
Chỉ là khi nhét miếng vải đáng xấu hổ kia vào mồm tên đáng khinh, hắn có đôi chút chột dạ
“Khụ khụ, dù sao cũng là món đồ mà ngươi yêu thích, ta chỉ giúp ngươi thực hiện thôi, không phải cảm ơn.”
Vương Đằng ho khan một tiếng, nhét gã đáng khinh xuống gầm giường, sau đó quay đầu rời đi
Nơi đây không tiện ở lâu, nhỡ người tên Mã Phi Phi kia trở về, bị bắt gặp thì toi
..
Vương Đằng nghênh ngang đi trên đường, rước lấy một loạt ánh mắt chán ghét và coi thường từ bốn phía, tất cả mọi người đều vô cùng ghét hắn
Vương Đằng không khỏi bùi ngùi, tên kia còn sống quả không phải chuyện dễ dàng
Cả quãng đường đi thăm thú giúp hắn nắm rõ được tình hình bên trong núi, song hắn không quên sào huyệt của Chân Lý giáo được tạo nên từ ba đỉnh núi liên kết nhau, và đây chỉ là lòng của một trong ba đỉnh núi, hai đỉnh núi còn lại hắn chưa đi qua
“Đi đi đi, nghe nói mấy tên thiên kiêu trong giáo muốn choảng nhau, sắp lên đài sinh tử ở đỉnh trái rồi, chúng ta mau qua đó xem.”
“Gì cơ, lên đài sinh tử á!!”
“Rốt cuộc là chuyện gì mà náo động to thế?”
“Ai biết, hình như là vì nữ thần á...”
Bỗng nhiên, một vài người vội vàng chạy lướt qua Vương Đằng, giọng nói của họ thấp thoáng lọt vào tai Vương Đằng
“Đỉnh trái, đài sinh tử à!”
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, lập tức đuổi theo mấy người kia, đi về phía bên trái
Cùng lúc đó, những người khác cũng đang lũ lượt đổ về phía này, họ nhao nhao bàn tán với vẻ mặt hưng phấn, chen chúc nhau chạy về phía bên trái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nơi đó có một con đường đá, nối liền phần bụng của hai đỉnh núi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lũ môn đồ tà giáo này có phải bị nhốt đến phát điên rồi không, tranh giành tình nhân mà cũng kích động đến vậy cơ à.” Vương Đằng phỉ nhổ trong lòng, đi giữa đám đông không hề có vẻ gì nổi bật
Tất cả mọi người đều đổ về phía đó, ai thèm để ý một kẻ vô hình như hắn
Chẳng mấy chốc, hắn đã theo dòng người băng qua con đường bên trái, tiến vào bên trong lòng của một đỉnh núi khổng lồ khác
Tình hình bên này khác xa với bên kia, nơi đây tập trung chủ yếu lôi đài và các thiết bị luyện tập, hiển nhiên để dành cho người tập võ
Lúc này, rất nhiều người đang vây xung quanh một lôi đài khá lớn, tiếng ồn ào không ngớt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Là Hồng Bằng và Mộ Dung Sơn, sao hai người này lại đánh nhau thế?” Một người đứng gần đó hỏi bạn mình
“Nhìn thấy bên kia không!” Tên còn lại chỉ vào một cô gái có vẻ ngoài quyến rũ và dáng người nóng bỏng đứng ở rìa lôi đài, hắn cười khà nói
“Mã Phi Phi!”
“Đấy, giờ thì biết rồi nhé, Mã Phi Phi này ban đầu thân thiết với Hồng Bằng, sau đó lại quyến rũ Mộ Dung Sơn, mọi chuyện đang suôn sẻ, hưởng thụ hai gã tưới tắm, tiếc là lật thuyền, bị Hồng Bằng phát hiện.”
“Ta biết ngay con đàn bà lẳng lơ Mã Phi Phi kia cũng phải hạng tốt đẹp gì mà, đĩ trà xanh!”
“Mà không đúng, nếu họ phát hiện Mã Phi Phi bắt cá hai tay thì sao không giết quách nàng đi, đi đánh nhau làm gì?”
“Ngươi thì biết đếch gì, anh hùng khó qua ải mỹ nhân, cả hai người đều bị Mã Phi Phi mê hoặc, không ai chịu buông tay chứ sao.”
“Chẹp, thật là máu chó!”
“Thì có ai bảo không phải đâu, cơ mà ngươi coi dáng người của Mã Phi Phi kia xem, cặp đào kia mà ngồi lên thì, ta đây chắc chỉ ba phút là tước vũ khí đầu hàng.”
“Ực… đừng nói ba phút, có khi một phút ta cũng không cầm cự được ấy chứ...”
Vương Đằng hóng tiếng xì xào của mọi người, sắc mặt ngày càng muôn màu muôn vẻ