Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 975: Thằng trời đánh này!!!




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Đằng đi trong đám người, đột nhiên hơi lo lắng, không biết mấy người Chu Huyền Vũ bày trận ở bên ngoài như thế nào, nhất định đừng bị phát hiện
Có giáo chủ Phùng Toàn dẫn đầu, bọn họ đương nhiên không gặp trở ngại nào, đi ra ngoài rất nhanh
Trên núi tuyết là cảnh tượng tuyết trắng mờ mịt, mọi người đứng trên mặt tuyết, một luồng ý lạnh đập vào ngay mặt
Nhưng nhìn dáng vẻ của những tà giáo đồ này, dường như đã sớm tập mãi thành thói quen
Saten Rekka đứng trong đám người, cảm thấy không chân thực lắm, bọn họ đã đi ra như vậy
Hình như không hề có khó khăn gì
“Được rồi, phân tán tuần tra, ba giờ sau tập hợp tại đây.”
Phùng Toàn ra lệnh một tiếng, mọi người đồng thanh đáp
Lập tức rời đi tuần tra, nhưng mà đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên
“Đợi chút!”
Mọi người không khỏi dừng bước, nhìn về phía người lên tiếng
“Phùng Hoa!”
Rất nhiều người nhíu mày, không biết hắn định làm gì, nhưng dù sao hắn là con trai của giáo chủ Phùng Toàn, bọn họ không dám không nể mặt
Phùng Toàn cũng nhìn hắn, ánh mắt mang theo ý hỏi
Phùng Hoa gật đầu với hắn, đột nhiên chỉ tay: “Ngươi, lại đây!”
Mọi người nhìn theo ngón tay của hắn chỉ, ánh mắt rơi lên trên người một cô gái cực kỳ bình thường
Tất cả mọi người càng thêm nghi ngờ
Phùng Hoa này rốt cuộc định làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hay là muốn gái
Nhưng với dáng vẻ này, hắn cũng quá đói bụng ăn quàng đi
Kể cả Phùng Toàn cũng không khỏi nhíu mày lại, không phải hắn không tin tưởng con trai mình, mà dáng vẻ hiện giờ của thằng nhãi này thật sự có phần không được bình thường
Ánh mắt tỏa sáng, sắc mặt hơi hưng phấn, đây chẳng phải là dáng vẻ thấy gái thì không dời bước được sao
Phùng Toàn càng nhìn càng thấy giống, đáy lòng không khỏi bùng lên một ngọn lửa vô danh
Thằng trời đánh này
Dưới tình huống mấu chốt như vậy mà hắn còn phát xuân, còn ở trước mặt bao nhiêu người như vậy, thật sự làm mất hết mặt già của hắn
Sắc mặt mọi người thật quái dị, ánh mắt đảo quanh giữa Phùng Hoa và cô gái bình thường đến cực điểm kia, ý vị sâu xa
Hơn nữa rất nhiều người đều khóe miệng mang cười, nụ cười kia… Thật đáng khinh
“Thằng trời đánh!”
Phùng Toàn chỉ cảm thấy mặt già mất hết, không khỏi tức giận hét lên
“…”
Phùng Hoa trực tiếp ngớ ra
Sao lại trời đánh
Xảy ra chuyện gì vậy
Tại sao ta lại bị chửi
Trong lòng hắn thầm hỏi liên tục ba câu, ngây ngốc nhìn Phùng Toàn: “Cha, ngươi mắng ta làm gì?”
“Còn hỏi ta cái gì, chính ngươi đang làm chuyện vô liêm sỉ gì đó?” Phùng Toàn tức giận mắng
“Ta không làm gì mà?” Phùng Hoa tỏ vẻ vô tội
“Còn chưa làm cái gì, ta lại muốn hỏi ngươi, ngươi kêu cô gái này lại làm gì?” Phùng Toàn hận sắt không thành thép hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta oan mà, chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy cô gái này rất giống Mã Phi Phi sao?” Phùng Hoa lại không quan tâm đến hình tượng cao ngạo lạnh lùng của mình, hét lớn lên
Vương Đằng và Saten Rekka nghe vậy, trong lòng không khỏi kêu lộp bộp
Nhưng dù sao hai người đều đã từng trải qua sóng to gió lớn, đến lúc thế này vẫn có thể ổn định
Nhưng Saten Rekka lập tức giả bộ kinh sợ, cực kỳ giống một tà giáo đồ bình thường bị con ông cháu cha ức hiếp
“Thúi lắm, đến bây giờ còn kiếm cớ, Mã Phi Phi kia diêm dúa lòe loẹt lạ thường, đâu phải cô gái này có thể sánh bằng được.” Phùng Toàn nhìn khuôn mặt bình thường đến cực điểm của Saten Rekka, không hề tin lời Phùng Hoa nói, không nhịn được chửi tục
“Đúng vậy, mọi người đều không bị mù, cô gái này bình thường như thế, sao có thể là Mã Phi Phi được.”
“Không hề giống chút nào, cho dù là dịch dung cũng không thể kém nhiều như thế.”

Mọi người ào ào gật đầu, hiển nhiên đều không tin lời hắn nói
“Các ngươi nhìn xem thân hình của nàng kìa, tuy rằng có che giấu, nhưng vẫn không giấu được dáng người đẹp hơn xa phụ nữ bình thường, các ngươi tin ta đi.” Phùng Hoa vội vàng nói
“À!”
Mọi người lập tức bừng tỉnh hiểu ra
“Các ngươi à cái gì?” Đầu Phùng Hoa đầy dấu chấm hỏi, hắn luôn cảm thấy những người này không nghĩ đến chuyện tốt đẹp gì
“Hóa ra cậu Phùng đã sớm nhìn ra thân hình của nàng rồi, thật sự phải nói, dung mạo của nàng bình thường đến cực hạn, nhưng dáng người thật sự không tệ, cậu Phùng quả thật tinh mắt biết châu ngọc!”
“Cảnh giới của cậu Phùng, chúng ta quả nhiên không thể sánh bằng.”
“Dung mạo thì thế nào, tắt đèn đều như nhau, quan trọng vẫn là dáng người.”
“Phùng thiếu là người hiểu biết.”
Mọi người ngươi một câu ta một câu, chặn Phùng Hoa á khẩu không trả lời được
“…”
Phùng Hoa quả thật sắp sụp đổ, hắn không ngờ lại không có một ai tình nguyện tin tưởng lời hắn nói
“Được rồi, đừng mất mặt xấu hổ nữa, muốn tìm gái, chờ xong chuyện này rồi tìm không muộn.” Phùng Toàn cực kỳ đau đầu, nhưng dù sao là con trai ruột, hắn không muốn tiếp tục quở trách Phùng Hoa ở trước mặt mọi người, nên truyền âm nói
“…” Phùng Hoa
Hắn tỏ vẻ khó coi, bước đi đến trước mặt Saten Rekka, không thèm liếc nhìn nàng, rút trường kiếm ra, lạnh giọng nói: “Mặc kệ ngươi có phải kẻ xâm nhập không, hiện giờ ta sẽ giết ngươi, để tránh mọi người hiểu lầm.”
“Nếu không phải, ta sẽ xin lỗi ngươi, nếu đúng, vậy vừa vặn.”
Mọi người không khỏi kinh ngạc lạ thường, trừng lớn mắt nhìn Phùng Hoa
Tên này là kẻ ngoan độc
Một người vô tội, nói giết là giết, chỉ vì chứng minh sự trong sạch của hắn
Không ít người khẽ chớp mi, lộ ra thần sắc tương đối hăng hái, đáng lẽ bọn họ đều chuẩn bị rời đi rồi, lúc này đều ở lại
“Cậu, cậu Phùng… ta thật sự không phải là kẻ xâm nhập, ta, ta…” Ngoài mặt Saten Rekka sợ hãi, nhưng trong lòng lại chửi má nó
Đây thật sự là tai bay vạ gió
Đáng lẽ sắp trốn được rồi, không ngờ lại bởi vì dáng người mà bị Phùng Hoa này phát hiện vấn đề
Phát triển sau đó càng khiến cho nàng không kịp đề phòng, bởi vì sự cười nhạo của những người khác mà Phùng Hoa định giết nàng để chứng minh sự trong sạch của chính hắn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.