Phùng Toàn nhìn thấy một cảnh này, ánh mắt lại lộ vẻ hài lòng
Không hổ là con của hắn
Sát phạt quyết đoán, dùng phương pháp đơn giản nhất để chứng minh sự trong sạch của mình
Xem ra mới vừa rồi thật sự đã hiểu lầm hắn
Phùng Hoa không nói lời vô ích, đôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh, đâm một kiếm hướng trái tim Saten Rekka
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu một kiếm này đâm vào thật, Saten Rekka chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ
Nhưng Saten Rekka đã chuẩn bị sẵn sàng để né tránh, lúc này thấy Phùng Hoa thật sự quyết tâm định giết nàng, không quan tâm có bị phát hiện không, sau khi bị phát hiện sẽ có hậu quả gì, sống tạm trước quan trọng hơn tất cả
Vì thế gần như trong nháy mắt khi Phùng Hoa ra kiếm, Saten Rekka đã động
Nàng đột nhiên lui về sau, thân thể hơi nghiêng, trực tiếp tránh được một đòn đánh ra bất ngờ của Phùng Hoa
Sau đó tay phải thành chộp, chộp thẳng lên trên cổ Phùng Hoa
“Ngươi quả nhiên có vấn đề!”
Phùng Hoa không sợ hãi mà mừng rỡ, gương mặt lộ ra vẻ đắc ý vì gian kế thực hiện được, cười ha ha nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chiến kiếm trong tay hắn vừa chuyển, đón lấy tay kia của Saten Rekka
Saten Rekka thay đổi sắc mặt
“Cẩn thận!”
Đúng lúc này, Phùng Toàn lại hét lớn lên
Phùng Hoa nghe vậy, lập tức biến sắc, đồng thời hắn cũng cảm nhận được một trận gió mãnh liệt đánh úp từ bên trái tới, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ
Chỉ thấy một bóng dáng lóe lên từ bên cạnh, một quyền đánh tới Phùng Hoa
Rầm
Phùng Hoa căn bản không kịp né tránh, toàn thân như bị một chiếc xe tải nặng vài chục tấn húc bay ra ngoài, nện mạnh lên trên vách đá
Tuyết trên đó rầm rầm rơi xuống, bao phủ Phùng Hoa vào bên trong
Một cảnh này dọa mọi người sợ ngây người, tà giáo đồ Chân Lý giáo khác càng ngơ ngác nhìn Vương Đằng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Saten Rekka, ngạc nhiên đến cực hạn
“Phụt!”
Phùng Hoa giãy giụa đứng lên từ trong tuyết đọng, nhưng vẫn còn chưa đứng thẳng lên đã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng tái nhợt
“Hả, lại không chết!”
Vương Đằng đột nhiên khẽ ồ lên một tiếng, hơi tiếc hận
Sắc mặt Phùng Hoa lập tức biến thành màu đen, lửa giận trong lòng bốc lên, bị tức đến gần chết
“Làm càn!”
Sắc mặt Phùng Toàn khó coi, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng
Nhưng hắn không vội ra tay với Vương Đằng, mà lắc mình vội vàng đi đến bên cạnh Phùng Hoa, lấy ra một viên đan dược, cho hắn ăn vào
“Người trẻ tuổi, sau này đừng ngoan độc như vậy, nếu không sẽ dễ dàng bị đánh chết.” Vương Đằng không thèm để ý, nhìn Phùng Hoa nuốt một viên đan dược xuống, nhàn nhạt nói
“Ngươi!” Sắc mặt Phùng Hoa dữ tợn, hắn thở hồng hộc như trâu
“Ngươi là kẻ xâm nhập kia!” Phùng Toàn đè bả vai Phùng Hoa lại, không để cho hắn kích động
Hắn nhìn Vương Đằng, hơi nheo mắt lại, giọng cực kỳ chắc chắn, lạnh lùng nói
“Đúng thì sao mà không đúng thì như thế nào?” Vương Đằng nói
“Mặc kệ ngươi là ai, dám làm tônt thương con ta, hôm nay ngươi đừng mong còn sống rời đi.” Giọng Phùng Toàn tràn ngập sát ý, lạnh như băng
“Ha ha, vậy nhìn xem ngươi có bản lĩnh này hay không.” Vương Đằng lạnh lùng cười
“Không biết sống chết!”
Phùng Toàn hừ lạnh một tiếng, quát to:
“Bao vây bọn chúng cho ta!”
“Lập tức thông báo cho Giáo hoàng!”
Ào ào ào…
Các tà giáo đồ nghe được mệnh lệnh của Phùng Toàn, tất cả đều bắt đầu chuyển động, bao vây quanh chật như nêm cối
Bọn họ không ngờ người phụ nữ bình thường đến cực hạn này thật sự có vấn đề, nhưng nếu đã tìm được người, bọn họ đương nhiên phải hỗ trợ vây bắt
Một khi bắt được người, bọn họ đều có công
Sau khi bao vây hai người Vương Đằng và Saten Rekka, lập tức có tà giáo đồ truyền tin tức ra, liên hệ với người khác và Giáo hoàng Chân Lý giáo
Lúc này, bọn họ ở ngay ngoài Chân Lý giáo, tin tức vừa truyền ra, như vậy sẽ nhanh chóng có người đến đây, vốn không tốn bao nhiêu thời gian
Tình huống như vậy, Vương Đằng và Saten Rekka hoàn toàn chắp cánh khó thoát
Cho nên mọi người đều không coi trọng bọn họ, tất cả đều có dáng vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay
Saten Rekka nhìn thấy cảnh này, sắc mặt khẽ biến, tuyệt vọng nói: “Là ta liên lụy ngươi.”
Rơi vào cục diện như hiện giờ, bọn họ vốn không có khả năng chạy thoát
Nàng hơi áy náy, nếu không phải vì nàng, Vương Đằng vốn sẽ không ra tay, cũng sẽ không bị lộ
Thậm chí nghĩ sâu hơn, lấy thủ đoạn ùn ùn của hắn, muốn chạy đi chắc chắn không phải là việc khó khăn gì, nhưng vì mang theo nàng nên mới có thể tốn nhiều công sắc như vậy
Saten Rekka nhìn Vương Đằng, ánh mắt lóe lên bất định
Áy náy đồng thời sâu trong đáy lòng nàng cũng hơi xúc động
Tuy rằng tên này cưỡng đoạt ngọn lửa linh hồn của nàng, nhưng từ đầu đến cuối đều không làm chuyện gì quá đáng với nàng, lại mới vừa ra tay cứu nàng
Nếu đổi thành những người khác, chỉ e hoàn toàn sẽ không để ý đến sự sống chết của nàng
“Đừng hiểu lầm, ta chỉ không ưa nổi lý luận không bình thường của tên này mà thôi.” Vương Đằng liếc nàng, thản nhiên nói
“Đàn ông, nghĩ một đằng nói một nẻo.” Saten Rekka cười ha ha trong lòng
“Ngươi đừng dùng ánh mắt kia nhìn ta, ta không có hứng thú với loại phụ nữ ngực to óc trái nho như ngươi đâu.” Vương Đằng nói
“… Cút!” Saten Rekka lập tức đầu đầy vạch đen
Ai cmn ngực to óc trái nho
Nàng ngực lớn, nhưng có đầu óc
Loại đàn ông này nhất định độc thân cả đời
Nàng quyết định thu hồi cảm động mới vừa rồi
Nhân gian chẳng đáng…
Phùng Hoa ở đối diện nhìn thấy hai người ngươi một câu ta một lời mà tán gẫu, sắc mặt lập tức vô cùng âm trầm
Bị Vương Đằng dùng một quyền đánh bay ngay trước mặt nhiều người như vậy, đáy lòng Phùng Hoa đã sớm hận Vương Đằng thấu xương, đương nhiên cho dù thế nào đều thấy hắn vô cùng khó chịu
“Chết đã đến nơi còn ở đó mà khua môi múa mép, thật sự không biết gì cả.” Phùng Hoa tỏ vẻ châm chọc, lạnh lùng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người Vương Đằng và Saten Rekka lập tức nhìn hắn