Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 99: Tinh cốt!




“Đây là?”
Bên trong hộp là một khớp xương to chừng bàn tay, cả vật thể lộ ra màu xanh lá cây, óng ánh trong suốt, lại toả ra sáng bóng của kim loại
Cực kỳ, cực kỳ đẹp đẽ
“tinh cốt!” Lưu Văn Thạch kinh hô nói
“Không sai, là tinh cốt!” Hà cục trưởng gật gật đầu, thịt trên mặt có hơi run run (đau lòng.jpg)
“Thế nào
Phát huy ra thực lực võ giả trong cuộc thi thực chiến thì tinh cốt này sẽ là của ngươi!”
Hà cục trưởng nói với Vương Đằng
Vương Đằng hít sâu một hơi
Hắn đương nhiên đã từng nghe nói về tinh cốt
Đây là bộ phận tinh hoa nhất trên thân tinh thú, tỉ lệ xuất hiện vô cùng nhỏ
Chỉ có một số tinh thú có thực lực mạnh mẽ, đồng thời môi trường sinh sống đặc thù, bản thân lại có thiên phú dị bẩm mới có thể sinh ra tinh cốt trong cơ thể
Vả lại, thông thường, mỗi một con tinh thú chỉ sinh ra một khối tinh cốt
Những tinh cốt này đều không quá lớn, có cái chỉ bằng bàn tay, có cái thậm chí không bằng cỡ một viên ngọc pha lê
Quan trọng nhất là, mỗi một khối tinh cốt đều ẩn chứa năng lực đặc thù
Tác dụng của tinh cốt vô cùng rộng, có thể luyện chế vũ khí, dựa vào năng lực đặc thù phụ gia cho vũ khí
Loại vũ khí này đều là những bảo vật hiếm có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Do vậy, có thể thấy được mức độ quý hiếm của tinh cốt
Hà cục trưởng sao nỡ mang thứ đồ như vậy ra chứ
“Vì sao vậy?” Vương Đằng không bị choáng váng đầu óc, nhìn thẳng vào Hà cục trưởng hỏi
“Vì thăng chức!” Hà cục trưởng mỉm cười, không chút dấu diếm, gọn gàng dứt khoát nói ra: “Ta ở vị trí này đã rất nhiều năm, nếu không có thời cơ gì chắc cũng vẫn làm đến lúc nghỉ hưu, nhưng ông trời vẫn rất để ý ta, ngươi chính là thời cơ đó!”
“Hơn nữa, ta chìm nổi chốn quan trường, cũng đến tuổi này rồi, đã sớm mất đi lòng kiên quyết tiến thủ của Võ Đạo
Nếu khối tinh cốt này có năng lực phòng ngự, có lẽ ta sẽ tự dùng, nhưng đáng tiếc không phải, cho nên ta vốn muốn dùng nó để làm phần thưởng, mược sức người khác.”
“Chỉ là vẫn chưa gặp được người xứng đáng để tặng đi, nhưng ngươi thì khác
Tiềm lực của ngươi rất lớn, hơn nữa còn có thể giúp ta càng tiến thêm một bước
Tinh cốt tuy rằng trân quý nhưng trong lòng ta vẫn có thứ quan trọng hơn nó một chút.”
Hà cục trưởng nói rất ngay thẳng, thậm chí không tiếc lộ ra dã tâm của bản thân
Vương Đằng nhìn hắn chằm chằm hồi lâu, không nhìn ra bất cứ điểm nào đáng để hoài nghi
Gương mặt béo kia lại chân thành lạ thường
Thật là gặp phải quỷ rồi
Nhưng Vương Đằng biết những người này đều là lão hồ ly, trong lòng vẫn còn có chút do dự
Tuy rằng tinh cốt tốt, nhưng nếu bại lộ thực lực võ giả trong trường hợp trọng đại như vậy, không biết sẽ xuất hiện phiền phức lớn gì nữa
“Ta biết ngươi đang lo lắng điều gì!” Hà cục trưởng dường như nhìn ra những gì hắn nghĩ, thản nhiên nói: “Ta dùng thân phận người từng trải khuyên bảo ngươi một câu.”
“Võ giả, nhất định phải tranh!”
“Võ giả không giống Võ Đồ
Thế giới cạnh tranh của võ giả mãnh liệt hơn Võ Đồ rất nhiều
Một võ giả muốn trèo lên đỉnh cao, cần phải hao phí lượng lớn tài nguyên mà ngươi không thể tưởng tượng được
Võ giả sẽ chỉ càng ngày càng nhiều nhưng tài nguyên thì có hạn.”
“Vậy những tài nguyên này từ đâu mà ra?”
“Đương nhiên đều tranh từ trong tay người khác lại, đoạt lấy!”
“Cho dù ngươi không tranh, không cướp, người khác cũng sẽ tranh với ngươi, cướp với ngươi
Nếu ngươi bình thường thì cũng thôi đi, nhưng ngươi đủ ưu tú, tiềm lực kinh người, vậy thì đối thủ cạnh tranh với ngươi sẽ chỉ càng nhiều, càng mạnh, sẽ có vô số thiên tài tranh đoạt tài nguyên với ngươi.”
“Cho nên, dù bây giờ ngươi lựa chọn thấp kém và ẩn giấu, không qua được bao lâu cũng sẽ bại lộ ra mà thôi
Trừ khi ngươi sẵn lòng làm một con rùa rụt cổ, không duyên cớ mà từ bỏ tài nguyên trong tay, nếu không người khác sẽ ép ngươi lộ ra thực lực.”
“Muốn trốn cũng không trốn được!”
Lời của Hà cục trưởng khiến cho Vương Đằng giác ngộ, trong lòng chấn động không ngớt
Võ giả nhất định phải tranh
Vương Đằng nghĩ đến hai tên võ giả vì tranh đoạt một quả trứng mà đánh đến ngươi chết ta sống, lại nghĩ đến một tên võ giả khác vì vật phẩm sót lại của đồng bạn mà tìm tới hắn, cuối cùng cũng rơi vào kết cục chết
Bọn họ đều đang tranh đấu, đều đang ép hắn ra tay
Lời của Hà cục trưởng hình như rất có đạo lý, nhưng hắn luôn cảm thấy hơi kỳ lạ
“Bạn học Vương Đằng
Ngươi khiến ta quá thất vọng rồi, tiềm lực của ngươi cực lớn, nhưng nếu không có tâm tính tương xứng, con đường phía trước chưa chắc có thể đi được bao xa!”Hà cục trưởng thở dài một hơi, gương mặt lộ vẻ thất vọng, tiếc nuối
“Thôi vậy, ta cũng không làm khó ngươi, đêm nay coi như ta chưa từng tới đây.”
Hắn quay người rời đi, giống như không định nói thêm gì với Vương Đằng nữa
Vương Đằng cứ thế nhìn hắn phóng khoáng đi xa một bước, hai bước, cứ nhìn, cứ nhìn…
“Khụ khụ, bạn học Vương Đằng, hay là ngươi suy nghĩ lại một chút được không?”
Thấy Vương Đằng hồi lâu còn chưa gọi mình lại, Hà cục trưởng mắng thầm trong lòng, không thể không quay người lại, nịnh nọt
“A, trò vặt!”
“Hà cục trưởng, ngươi cũng đừng chơi tâm kế với ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta công nhận lời ngươi nói rất có lý, nhưng bại lộ sớm và bại lộ trễ là hai chuyện khác nhau.”
“Hơn nữa cũng phải xem xét hoàn cảnh
Đang trong kì thi tốt nghiệp trung học, thế lực khắp nơi đều ở đây, nếu ta trực tiếp bại lộ thân phận võ giả, chắc chắn ta sẽ phải đối mặt với vô vàn phiền phức.” Vương Đằng nói
Vẻ mặt Hà cục trưởng thất vọng, tên nhóc con này thật không dễ lừa, hoàn toàn không đàm phán được rồi
Thôi đi, xem ra mình không có duyên với việc thăng chức rồi
Mặc dù hắn cũng có thể tự công bố chuyện Vương Đằng là một võ giả, nhưng như vậy hiển nhiên sẽ để lại khúc mắc trong lòng Vương Đằng
Đến lúc đó, nếu Vương Đằng cố tình trở mặt, hắn nhất định sẽ rơi vào tình thế biến khéo thành vụng, chẳng những không thể thăng chức, ngược lại còn có khả năng gây ấn tượng xấu với cấp trên
Vậy thì thật sự là lợi bất cập hại mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.