Chương 63: Giáo huấn (mời đọc tiếp ~)
Tiếng của Trần Bình An vang lên bên tai lão Phan như sấm động
Thân thể lão Phan run lên bần bật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Phan thúc vừa nãy có nhiều ý kiến như vậy, không bằng nói ra xem, Trần mỗ xin rửa tai lắng nghe?” Mặt Trần Bình An không hề có ý cười, lặng lẽ nhìn lão Phan và lão bà của ông ta
Thấy vẻ mặt hờ hững của Trần Bình An, người lão Phan không khỏi rụt lại
“Bình An, ta...”
Lão Phan chưa nói hết câu đã bị lão bà liếc mắt cảnh cáo
“Bình An à, đều là người trong xóm, ngươi định làm gì vậy?”
Bà ta cố dùng dư luận của những người xung quanh để gây áp lực cho Trần Bình An
Chiêu này, bà ta sống mấy chục năm nay, lần nào cũng thuận lợi
“Chuyện gì vậy?”
“Không rõ nữa
Chỉ thấy Bình An đi đến thôi.”
“Là nhà lão Phan à!”
“...”
Những người hàng xóm xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán
Nghe những lời đó, mặt lão bà càng thêm trấn tĩnh
Bà ta nắm chắc có nhiều người đang nhìn, Trần Bình An sẽ không dám làm gì
“Phan thẩm cũng biết là người trong xóm cơ đấy!”
Ánh mắt Trần Bình An lạnh nhạt
“Nếu là người trong xóm, vậy vừa rồi Phan thúc và Phan thẩm nói vậy là có ý đồ gì
Muốn đẩy Trần mỗ vào chỗ bất nhân bất nghĩa hay sao?”
Giọng Trần Bình An không lớn nhưng khí thế toát ra như núi cao sừng sững
Lão bà vốn chỉ là một phụ nữ, chưa từng thấy cảnh này bao giờ, vẻ trấn tĩnh trong nháy mắt sụp đổ
“Trần tiểu ca nói vậy là có ý gì, vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không biết nữa
Chắc là lão Phan đòi tiền xâu nói bậy bạ gì đó rồi!”
“Cái miệng của lão Phan thì ai mà chẳng biết, nát lắm
Chắc chắn là đắc tội Bình An rồi!”
“Nghe cũng có lý đấy!?”
“Ta nghe thấy rồi, lúc Tiểu Hổ Gia còn ở đây, nhà lão Phan nói bóng gió Trần tiểu ca là sai dịch của Trấn Phủ ti
Bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh loại hình!”
“Thì ra là thế
Đều là người trong xóm, quá đáng rồi!”
“...”
Xung quanh ồn ào bàn tán, lọt vào tai vợ chồng lão Phan, khiến đáy lòng họ càng thêm chột dạ
Lão bà còn muốn giải thích vài câu, vùng vẫy một chút
Ngay lúc đó, Trần Bình An lấy ra một con dao găm từ bên hông, rút khỏi bao, để lộ lưỡi dao ánh lên tia lạnh
Lão Phan thấy thế liền nhũn cả người
“Bình An à, không, Trần đại nhân, chúng ta hồ đồ rồi, hồ đồ thật
Tha cho chúng ta!”
Lão bà còn muốn cố gồng, nhưng thấy Trần Bình An cầm dao găm đi đến, trong lòng liền run sợ
“Trần..
Trần đại nhân, ta sai rồi, sai rồi
Xin tha cho chúng ta, sai rồi, thật sai rồi!”
Thấy Trần Bình An tiến lại, lão bà muốn chạy lùi, nhưng tốc độ của bà ta sao sánh được với Trần Bình An
Anh bước nhanh lên, tay cầm dao găm hung hăng đâm xuống
“A!”
Lão bà kêu lên thất thanh, vô thức nhắm chặt mắt
“Đừng mà!”
Lão Phan bên cạnh giật mình, lập tức ngã khuỵu xuống đất
Lão bà nhắm nghiền mắt chờ một lúc, cơn đau không ập tới
Lúc này bà ta mới run rẩy mở mắt ra, thấy dao găm lóa lên ánh thép lạnh, lơ lửng trên đỉnh đầu bà ta, như thể chực chờ đâm xuống bất cứ lúc nào
“A!”
Lại một tiếng thét thất thanh, lão bà không kìm được lùi lại hai bước, mất thăng bằng ngã vật ra đất
Trần Bình An cầm dao găm, mắt lộ sát khí nhìn thẳng về phía trước
Thấy thân thể lão bà run lên bần bật, trong nỗi kinh hoàng, bà ta bắt đầu gào khóc van xin
“Bình An, Bình An, ta sai rồi, ta sai thật rồi
Ngài đại nhân có đại lượng, xin tha cho ta!”
“Xin tha mạng, tha mạng
Trần đại nhân.” Lão Phan bên cạnh quỳ rạp xuống đất, cuống cuồng dập đầu
Cảnh tượng này khiến hai vợ chồng lão Phan trông vô cùng thảm hại
Chỉ là kẻ đáng thương ắt có chỗ đáng hận
Trần Bình An bình tĩnh nhìn hai người
Cho đến khi trán lão Phan đập xuống đất chảy máu tươi, lão bà bắt đầu khản cả giọng, Trần Bình An mới thu dao găm lại
“Đây chỉ là một bài học nhỏ, nếu để ta nghe thấy các ngươi có giọng điệu tương tự lần nữa, mọi hậu quả tự gánh lấy!”
Nói xong, Trần Bình An liền quay người bỏ đi
Niếp Niếp còn đang ở nhà chờ hắn kìa
Đến khi Trần Bình An đi khuất, vợ chồng lão Phan mới dần hoàn hồn
Hai người nhìn nhau, như vừa được sống lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Suýt nữa thì không nhận ra thằng nhóc Trần gia
Vừa rồi cứ như biến thành người khác, khí thế thật đáng sợ!”
“Sai dịch thật sự mà…”
“Thằng nhóc nhà họ Trần, đúng là có tiền đồ!”
“...”
Sau khi Trần Bình An đi, những người hàng xóm vây xem không khỏi cảm thán
Trở thành sai dịch chính thức của Trấn Phủ ti tại ngõ Nam Tuyền, có thân phận quan viên chính thức, đồng nghĩa với việc Trần Bình An thực sự thoát khỏi tầng lớp đáy, bắt đầu đi lên
“Ca ca ~ huynh về rồi à ~ bên ngoài không sao chứ?”
Trần Bình An vừa về đến nhà, Trần Nhị Nha tò mò hỏi
“Ừm, không có chuyện gì liên quan đến chúng ta
Chỉ là nhà lão Cao thúc mượn tiền của Hổ Đầu bang
Tiểu Hổ Gia bọn họ đến đòi nợ!”
Nhìn khuôn mặt đầy vẻ hiếu kỳ của Trần Nhị Nha, Trần Bình An cười kể sơ qua sự việc
“Cái đám Hổ Đầu bang đó thật là đáng ghét!” Tiểu nha đầu vỗ ngực hậm hực nói
“Ừm, ghê tởm thật.” Trần Bình An gật đầu, đáp lời cô em
Tuy nhiên, anh cũng hiểu rõ
Chỉ cần cái thế đạo này không thay đổi, dù không có Hổ Đầu bang thì cũng sẽ có Phủ Đầu bang, lão hổ giúp xuất hiện
Những người dân thường ở tầng lớp dưới vẫn sẽ bị bóc lột mà thôi
Muốn thay đổi, chỉ có một con đường duy nhất, chính là đi lên, trở thành người trên người
Mới hai mươi mấy ngày trước, anh vẫn chỉ là một tên sai dịch tạm thời, không thông võ đạo, gặp Tiểu Hổ Gia phải cẩn trọng từng lời ăn tiếng nói, phải nhìn mặt mà nói chuyện, dè dặt cẩn thận, sợ rước họa vào thân
Nhưng hôm nay, anh đối diện Tiểu Hổ Gia đã không cần quá e dè, có thể thản nhiên đối phó
Đó là sự thay đổi của thực lực, là sự biến đổi của thân phận
Nghĩ đến đây, trong lòng Trần Bình An nóng lên, cầm lấy bội đao từ một bên
“Tiếp tục luyện tập đao pháp!”
Hô
Hô
Hô
Trong tiểu viện, từng tiếng kình phong theo biến hóa của đao pháp liên tiếp vang lên
+1
Ngày hôm sau, sau khi hoàn thành buổi tu hành buổi sáng, Trần Bình An tiếp tục đến Trấn Phủ ti ngõ Nam Tuyền làm việc
Không giống như trước đây, khi anh vào Trấn Phủ ti, sẽ có vài sai dịch khẽ gật đầu với anh, coi như là chào hỏi
Hôm nay, Trình Viễn và Triệu Hổ vẫn như cũ, một bộ dạng xem thường anh
Bữa trưa cũng không cùng anh về Trấn Phủ ti ăn, hai người tự đi luôn, không biết đi đâu
Trước khi đi, còn chào hỏi Tằng Kỷ Hà
“Đi thôi, Tiểu Tằng, cùng đi ăn?”
Nhưng Tiểu Tằng liếc nhìn Trần Bình An, do dự một chút, cuối cùng vẫn không đi cùng bọn họ
Một màn này, Trần Bình An đều thấy cả
“Trần đầu, bọn họ thế đấy.” Tằng Kỷ Hà có chút xấu hổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không sao.” Trần Bình An lãnh đạm nói, trong lòng âm thầm cho Trình Viễn và Triệu Hổ một cái like
“Tốt lắm
Cứ như vậy, tiếp tục giữ vững!”