“Yêu ma lực xoay quanh vòng, mỗi ngày gọt ngươi nhiều lần!” Sở Thiên chính là loại người xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, thấy Nghiêm Trần Nhị Nhân ở trong cơn bão táp bay lên, Sở Thiên không khỏi hát lên thành tiếng
Đám người không biết dùng ánh mắt gì để nhìn Sở Thiên, luôn cảm giác thiếu niên này so với những gì mình tưởng tượng còn đen hơn, tuyệt đối là loại người bị bổ đôi ra thì bên trong vẫn là màu đen
Trong đám người của Nghiêm Võ, tất cả đều sắc mặt hoảng sợ nhìn Nghiêm Trần Nhị Nhân, bọn họ cũng không ngờ sự việc này lại quỷ dị đến vậy, ban trưởng của họ sáng nay còn thề thốt với bọn họ rằng lần này là thật tâm muốn đến cầu hòa
Nhưng bây giờ xem ra, Nghiêm Trần Nhị Nhân căn bản chính là tới giăng bẫy Sở Thiên, mà hiện tại xem ra là gieo gió gặt bão
Những người trong lớp của Nghiêm Võ nói không hận Sở Thiên thì là giả, nhưng trải qua chuyện ở Chấp Pháp Đường hôm đó, cả địch Tần Thiên đều bị hố, nên sự hận sớm đã hoàn toàn chuyển thành e ngại, nói đùa, ai có đủ khả năng đấu với một thiếu niên thần tiên này chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ đến cũng chỉ có lớp phó Trần bị Sở Thiên ức hiếp thảm hại nhất, vẫn còn hoàn toàn không biết gì về sự khủng bố của Sở Thiên, nên mới có thể tự tìm đường chết, hiện tại bọn họ nhìn Nghiêm Trần Nhị Nhân bị phong bạo cuốn vào trong đó, thật ra trong lòng chẳng hề dao động, thậm chí còn muốn cười
Cơn bão sữa đậu nành này kéo dài cũng không lâu, vẻn vẹn mười mấy giây thôi, khiến Sở Thiên không khỏi nhả rãnh, cái Phù Triện này đúng là đồ bỏ đi, hàng giả ba không, mới có vài giây mà đã hết, bây giờ người ta làm bẫy cũng qua loa vậy sao
Bão tan, khung cảnh lộ ra lại khiến tất cả mọi người tại đây kinh hãi, thậm chí không chỉ là giật mình, mà còn chửi ầm lên
Lúc này, Nghiêm Trần Nhị Nhân trên người vết thương ngược lại không có nhiều, chỉ là quần áo đã hoàn toàn biến mất, hoàn toàn là “một” mảnh cũng “không” còn, quá mức cởi mở rồi
Kinh ngạc, lớp phó luyện thể cao giai lại trơ trẽn ở trước mặt mọi người, áo rách quần manh, “một” mảnh cũng “không” còn, quan hệ quá thân mật rồi
Đây tuyệt đối là tin nóng nhất ngày hôm nay, nếu như là một nam một nữ thì còn đỡ, đằng này lại còn là hai nam giới “kẹp” nhau, thì thật quá nóng bỏng
Bộ dạng hiện giờ của Nghiêm Trần Nhị Nhân có thể tưởng tượng được, lúc đầu bọn họ nghĩ dùng Phù Triện do Khinh Vũ công tử cho để gài bẫy Sở Thiên một vố đau điếng, nhưng bọn họ lại không biết Sở Thiên sinh tính đa nghi, lại có thể đoán ra cái đồ chơi này có vấn đề, càng không ngờ tới Sở Thiên người bị xé làm đôi lại còn ép bọn họ dùng Phù Triện kia để tự công kích, phòng thủ
Mà bây giờ, Nghiêm Trần Nhị Nhân gieo gió gặt bão, hát “Ta thanh xuân chim nhỏ” trước mặt mọi người, chuyện này rốt cuộc là khủng bố đến mức nào, cũng có thể nghĩ tới
Hai người tay không bám víu, che đậy thân thể, muốn che đi những chỗ khó coi, nhưng hai bàn tay làm sao che hết được, cuối cùng hai người dứt khoát che mặt, đây mới là biện pháp hữu dụng nhất
“A a!
Không cho nhìn, không cho nhìn
Ai nhìn ta móc mắt kẻ đó
Các ngươi không được nhìn, không được nhìn… Ô ô ô ô… Mẹ ơi, ta muốn về nhà, ô ô ô ô…” “Họ Nghiêm, ta cùng ngươi thế bất lưỡng lập, lão tử bị ngươi hại thảm rồi
A a, ta hối hận quá!!” Hai người ở trong sân đã gần như khóc ra thành tiếng, biết nói sao đây, bọn họ vốn là tu giả luyện thể cao giai cao cao tại thượng, thậm chí còn đạt đến vinh hạnh đặc biệt như ban trưởng lớp phó
Đáng tiếc, một bước đi sai, cả bàn cờ đều thua
Bọn họ sai lầm là ở chỗ muốn trả thù Sở Thiên, bọn họ sai càng sai hơn là ở chỗ không hiểu rõ Sở Thiên
Sở Thiên tức giận, cao giọng mắng: “Có nhục Tư Văn
Có nhục Tư Văn a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người các ngươi có mối tình vượt giới tính thì ta không đánh giá, nhưng mà hai người các ngươi lại ở trước mặt mọi người… Ai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các ngươi xứng đáng với tổ tông mười tám đời nhà mình không?!” Sở Thiên nói xong, còn ra vẻ đau lòng nhức óc, ôm Tiêu Thanh cùng Ngưng Vũ vào lòng, an ủi: “Không thích hợp với trẻ con
Ở cái thời đại coi trọng vật chất, lòng người đổ vỡ này, chỉ có trong lòng ta là còn chút hơi ấm nhân tính, ngoan, đừng nên nhìn những thứ khó coi kia.” Gương mặt xinh đẹp của Ngưng Vũ ửng hồng, nhưng không hề giãy dụa, ngược lại còn mang theo chút hưởng thụ, cái ôm ấp này chính là thứ mà thiếu nữ ngày đêm mong chờ
Trái lại, Tiêu Thanh hơi giận dữ muốn đẩy Sở Thiên ra, cái tên tiểu tử hư này đang tính toán gì nàng còn lạ gì nữa chứ
Đám người vây quanh hai người, khung cảnh cực kỳ hỗn loạn
Mà ở nơi xa xôi, có một đôi mắt lạnh lùng đang nhìn tất cả
Vũ Văn Khinh Vũ nghiến răng nghiến lợi, nắm đấm hung hăng nện lên bức tường đất bên cạnh, trực tiếp đánh sập cả bức tường, đủ thấy sự mạnh mẽ của tu giả Trúc Cơ
“Phế vật
Hai cái phế vật
Tại sao cái bẫy vạn vô nhất thất của lão tử lại bị lộ, hai tên phế vật!” Bên cạnh Vũ Văn Khinh Vũ, một người cao lớn đột nhiên xuất hiện, hắn khoanh tay, ghé sát tai Vũ Văn Khinh Vũ nói nhỏ, kể tỉ mỉ chân tướng sự việc tại hiện trường
Cơn giận dữ như núi lửa phun trào trong lòng Vũ Văn Khinh Vũ, hắn không ngờ tới Sở Thiên lại may mắn như vậy, vậy mà có thể tình cờ nhìn thấu được tiên cảnh trong Phù Triện
Sắc mặt Vũ Văn Khinh Vũ lúc xanh lúc trắng, đến khi nghe hết liền hung hăng nhổ ra một ngụm khí đục, “Xem như ngươi may mắn đi có ‘vận cứt chó’, thậm chí cả Phù Triện của Tụ Bảo Các mà cũng có thể mua hết… Hừ, Tằng Nanh, ngươi đi dẫn người mang bọn chúng đi, mặt khác, thực thi kế hoạch thứ hai, ta muốn nó chết!” Hắn là người của Vũ Văn thế gia cao quý, tự nhiên không muốn dễ dàng dừng tay như vậy, vừa nghĩ đến việc Sở Thiên khiến hắn mất mặt trong lễ khai giảng, nội tâm hắn lại càng vô cùng phẫn hận
Lần này không thể khiến Sở Thiên bị trò hề trước mặt mọi người, Vũ Văn Khinh Vũ vẫn muốn thực hiện kế hoạch cũ, bất luận thế nào, nhất định phải khiến Sở Thiên trả giá đắt
Tên tu giả cao lớn kia hơi khoanh tay, tuân lệnh xong rồi xoay người rời đi
… Bên này, Nghiêm Trần Nhị Nhân đã bị ánh mắt của mọi người dồn vào đến sắp phát điên, đây là sụp đổ trong lòng từ trong ra ngoài, cho dù có may mắn thoát được một kiếp này, chuyện hôm nay nhất định sẽ để lại một bóng ma tâm lý rất lớn trong lòng bọn họ
Huống chi, sau chuyện hôm nay, bọn họ còn mặt mũi nào ở lại học viện này hay không vẫn còn là một bí mật
“Tránh ra tránh ra!” “Đội tốt nghiệp luyện thể làm việc, người không có phận sự toàn bộ cút đi!” Ngay lúc Nghiêm Trần Nhị Nhân muốn tự sát trốn tránh, một đám người hùng dũng xông vào giữa đám đông, dùng tốc độ cực nhanh tách đám người ra, đồng thời ném cho hai người quần áo
Nghiêm Trần Nhị Nhân như nhìn thấy ánh sáng, nhanh chóng đón lấy quần áo mặc vào, đồng thời bụm mặt chạy trốn ra khỏi lối đi do đám người kia tạo ra
“Người nào đến, dám ở trước mặt lớp chúng ta làm càn!” Phong Dương nhíu mày, liền muốn xông ra
Nhưng Sở Thiên dường như đã sớm đoán trước được, không kinh không giận, thậm chí còn ra tay ngăn lại Phong Dương đang xúc động, ra hiệu Phong Dương bình tĩnh lại
Sở Thiên thực ra không phải mềm lòng gì, chỉ là thấy hai người kia chạy trần truồng có chút không vừa mắt, nhưng cứ để vậy thực sự là quá mất mặt, việc này thì Sở Thiên vẫn rất khoan dung
Đương nhiên, nguyên nhân chính nhất là do Sở Thiên thấy hai người kia đã bị mình làm cho tự kỷ, đối với hai tên trẻ con tự kỷ thì Sở Thiên cũng không có ý định bóp chết.