Chương 85: Bí mật lớn động trời
Sở Thiên cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng rất nhanh mọi người liền bỏ qua sự xấu hổ nhỏ nhặt này
Trương Kiến Quốc miệng sùi bọt mép, hết sức chuyên nghiệp tiếp tục nói: “Ngươi nghe ta nói hết… Tiền đề là không được ợ hơi, rắm hay ợ hơi cũng không được!”
Trương Kiến Quốc hắng giọng vài tiếng, nghiêm túc nói: “Hội Huynh Đệ ta và Độc Hạt Dong Binh Đoàn lúc đầu nước sông không phạm nước giếng, từ trước đến nay bọn họ đều lấy việc đi săn Yêu Thú hoặc những hoạt động quần thể khác có mục đích làm phạm vi nghiệp vụ, còn Hội Huynh Đệ ta chú trọng tín nghĩa lễ nghi, là một đoàn đội ám sát, vẫn luôn không có xích mích gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng cho đến một ngày, một đệ tử trong giáo hội của ta khi ám sát một thành viên của đối phương ở một địa điểm đặc thù, vô tình biết được bí mật lớn động trời của Độc Hạt Dong Binh Đoàn, nên mới bị bọn chúng trả thù.”
Sở Thiên tiến lại gần, nhếch mép lên: “Nói xem địa điểm đặc thù là ở đâu
Di Hồng Lâu à?”
Trương Kiến Quốc mặt đơ ra nhìn Sở Thiên: “Ngươi có chú ý sai trọng điểm không vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ ngươi không nên để ý tới bí mật lớn động trời à?”
Sở Thiên nhún vai: “À, bình thường thì, chuyện của mấy đoàn dong binh lớn kiểu này, cái nào mà không long trời lở đất, cứ cho là bọn chúng định phá nát Thiên Phong Thành, cũng đâu liên quan gì đến ta
Cho nên ta quan tâm là, các ngươi thật sự đi giết người của bọn nó ở Di Hồng Lâu à?”
Trương Kiến Quốc ngạc nhiên, thiếu niên này nói nghe cũng có chút logic… Không đúng không đúng, hắn chú ý sai trọng điểm rồi
Trương Kiến Quốc nghĩa chính ngôn từ nhìn Sở Thiên: “Ta nói thẳng cho ngươi biết, mưu đồ của Độc Hạt Dong Binh Đoàn, có khả năng là muốn lật đổ toàn bộ Thiên Phong Thành!”
Trương Kiến Quốc nói xong còn cố ý nhìn Sở Thiên, chờ đợi nhìn thấy một chút kinh ngạc từ trên mặt Sở Thiên, nhưng những gì hắn thấy lại là vẻ mặt chuyện đương nhiên, thậm chí còn có chút đắc ý vì đoán trúng của Sở Thiên
Thiếu niên này có độc…
Trương Kiến Quốc bỏ qua thái độ của Sở Thiên, hùng hồn nói: “Cái gọi là thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách, tốt tốt tốt, ta không dùng thành ngữ nữa… Ngươi phải biết, tổ chim bị phá thì hết đời, Thiên Phong Thành là cố hương của ngươi đó, ngươi không thể thấy chết không cứu được
Cho nên...”
Trương Kiến Quốc vô cùng chân thành nhìn Sở Thiên, gằn từng chữ một: “Ta, Hội Huynh Đệ, thu tiền, cứu thành.”
Sở Thiên giật giật khóe miệng, không đúng, không đúng, sao cái Hội Huynh Đệ này lại có phong cách kỳ quái thế, rõ ràng là ta mạo danh lừa tiền, vậy mà sao bọn hắn lại thành ra cái kiểu này
Ngay tại chỗ, Sở Thiên lên tiếng phản đối: “Nói nhăng gì vậy
Ta không có tiền, cáo từ!”
Nói đùa, với Sở Thiên mà nói, Thiên Phong Thành có chuyện hay không, cũng đâu phải chuyện trời sập thì có người cao chống đỡ đâu
Sở Thiên vẫn chỉ là một đứa bé mà thôi
Mặt khác, lùi một vạn bước mà nói, nếu Thiên Phong Thành xảy ra chuyện, dựa vào cái gì là Hội Huynh Đệ của các ngươi đến lấy tiền
Quyên tiền
Sao người ta không cứu tế cho ta cái đứa trẻ nghèo này trước đi
Lại lùi thêm một vạn bước đến trong mương nước, Lâm Nguyệt còn không lên tiếng, sao đám người này lại chắc chắn như vậy rằng Độc Hạt Dong Binh Đoàn muốn gây chuyện
Sở Thiên cảm thấy Hội Huynh Đệ này có độc, tuyệt đối không nói ngoa
Trương Kiến Quốc nhìn ra tiếng lòng của Sở Thiên, vội vàng giữ lại: “Khoan đã
Không phải ý đó, tiền của ngươi tuyệt đối không phải tiêu xài uổng phí.”
Sở Thiên giật giật khóe miệng, thình lình tung ra một câu: “Ý ngươi là, tiền không phải tiêu xài, mà là đổi một hình thức khác để đồng hành cùng ta đúng không?”
Đám người sửng sốt, lời này… Sao quen thế nhỉ
Sao Sở Thiên lại dùng giáo lý của Hội Huynh Đệ chúng ta vậy
Trương Kiến Quốc thấy thuyết phục không được Sở Thiên, đành phải tung ra chiêu cuối: “Thật ra, Hội Huynh Đệ ta muốn làm ăn với ngươi, ngươi cần đan dược, Hội Huynh Đệ ta có một luyện đan sư chỉ luyện được đan dược chất lượng cao, ngươi muốn đan dược lúc nào cũng có thể tìm chúng ta đặt riêng, được không?”
Sở Thiên vừa mới ồn ào muốn cáo từ, nghe Trương Kiến Quốc cuối cùng cũng nói ra lời này, ngay lập tức Sở Thiên đứng khựng lại, nghi hoặc xoay đầu: “Vậy ý là… Các ngươi tới lôi kéo khách?”
Đám đại lão của Hội Huynh Đệ không kìm được ý muốn xông lên đập cho Sở Thiên một trận, bọn họ là Hội Huynh Đệ đường đường chính chính, từng khiến cả Thiên Phong Thành phải nể sợ, là một đoàn đội thích khách vậy mà giờ phút này lại bị người ta nói là đi làm mai mối khách hàng
Thật quá bẩn thỉu rồi
Nhưng mà, hình như bọn họ lại không thể phản bác được…
Thực tế, hành động của bọn họ là đang vây một thiếu niên mười sáu tuổi trong con hẻm nhỏ, còn giới thiệu cho thiếu niên đó một mối giao dịch rất đặc biệt, thế này so với lôi kéo khách hàng còn khác gì mấy
Trương Kiến Quốc tức giận đến nghiến răng, hồi lâu mới khôi phục lại được, nghiến răng nghiến lợi nói với Sở Thiên: “Mời ngươi tôn trọng luyện đan đại sư của bọn ta một chút, bọn ta là mang thiện ý tới.”
Sở Thiên nhíu mày, nhưng mà là một người đọc sách, Sở Thiên vẫn rất có tố chất, cũng không muốn cùng những người này nhiều lời, nói thẳng: “Được thôi, vậy ta đặt hàng trước, ta muốn luyện thể đan cao giai phẩm chất cao trở lên, với lại muốn một viên Trúc Cơ Đan hoàn mỹ, giờ trả tiền hay khi giao hàng?”
Đám người ngạc nhiên, luôn cảm thấy cách nói chuyện của Sở Thiên có gì đó kỳ quặc, rõ ràng là muốn hợp tác với một luyện đan đại sư, mà đến chỗ Sở Thiên lại giống như đang gọi một bát bún thập cẩm cay, ta muốn cái này cái kia, trả tiền
Quả thật, quá độc
Trương Kiến Quốc còn muốn mở miệng, thì Lý Hoa đứng bên cạnh rốt cuộc nhịn không được
Lý Hoa đè bả vai Trương Kiến Quốc, vỗ nhịp nói: “Quyết định vậy đi, để thể hiện thành ý hợp tác, chúng tôi sẽ chuẩn bị đan dược cho cậu trước, đến lúc đó một tay giao tiền một tay giao hàng.”
Sở Thiên: “...”
Chúng tôi
… Đây là cái cách dùng quỷ gì vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn nữa, rõ ràng đây là giao dịch hợp pháp, mà ông một câu một tay giao tiền, một tay giao hàng sao nghe vị đạo thay đổi thế…
Sở Thiên không chút nghĩ ngợi: “Thành giao, cáo từ!”
Thành giao cùng cáo từ kết hợp thành một bộ, liền mạch trôi chảy, đợi cho đám người kịp phản ứng, Sở Thiên đã như con thỏ nhảy vọt đi xa hơn chục mét, thoáng chốc đã biến mất
Đám đại lão Hội Huynh Đệ nhìn Sở Thiên vừa nhảy vừa chạy trốn, bất đắc dĩ lắc đầu
Trương Kiến Quốc lên tiếng trước: “Thằng nhóc Sở Thiên này, ta cảm thấy có vấn đề.”
Cao nhân phong phạm như Lý Hoa cũng gật đầu: “Người này, ngữ pháp sai quá nhiều.”
Đám người rất đồng tình gật đầu, ngay cả người bình thường kia cùng hòa thượng mặc cà sa cũng gật đầu đồng ý
Nói như thế nào nhỉ, nếu để cho Sở Thiên thấy cảnh này, chắc chắn Sở Thiên sẽ ném bọn họ vào trại giáo dưỡng chín năm bắt lao động cải tạo, để bọn họ nghĩ lại xem thế giới này là đang xảy ra cái chuyện gì
Trương Kiến Quốc cau mày nói: “Không nói đến trình độ văn học của nó thấp kém, mà chúng ta phải làm sao đây
Nó là hy vọng phục hưng duy nhất của chúng ta, nhưng hôm nay nhìn thái độ của nó, dường như có chút kháng cự với tổ chức của chúng ta.”
Lý Hoa lắc đầu: “Giáo lý thứ hai của Hội Huynh Đệ là, chỉ cần cái cuốc vung giỏi thì không có góc tường nào mà không đào được
Bây giờ chúng ta chỉ mới là hợp tác về đan dược với nó thôi, nhưng tương lai, chúng ta nhất định có thể cấu kết nhau làm nhiều việc xấu hơn nữa, đến lúc đó, chúng ta sẽ có thể nhất phi trùng thiên, uy lực vô biên.”
“Ha ha ha ha ha!”
“Lạp lạp lạp rồi...”
Đám đại lão Hội Huynh Đệ cười nói vui vẻ, hòa thuận vui vẻ, nụ cười của bọn họ trong ánh chiều tà dần trở nên úa vàng.