Sở Thiên uể oải trở về biệt thự, cuối cùng cũng có thể bắt đầu hành trình tu luyện của mình
Sở Thiên lấy ra ngọc giản truyền công và bí tịch kiếm pháp kia, ánh mắt Sở Thiên trở nên nghiêm túc và trịnh trọng
Đây là lần đầu tiên trong đời Sở Thiên nghiêm túc tu luyện, lần tu luyện này, đánh cược toàn bộ nghị lực tu đạo của Sở Thiên
Sở Thiên cầm ngọc giản truyền công Hoàng phẩm đê giai, cẩn thận chu đáo, hoàn toàn không biết bên trong ngọc giản là công pháp gì, thậm chí còn không thấy ngày sản xuất trên bao bì, Sở Thiên không khỏi nghi ngờ, cái thứ này có khi nào đã quá hạn rồi không
Tuy vậy, Sở Thiên vẫn hiên ngang lẫm liệt đặt ngọc giản truyền công lên trán, lần đầu tiên tu luyện trong đời, thế nào cũng phải nghiêm túc đối đãi
Đừng nói là quá hạn, dù bên trong là chất hút ẩm, Sở Thiên cũng có thể biến thành gói gia vị rắc lên ăn cho bõ tức..
xa rồi
Khi trán Sở Thiên tiếp xúc với ngọc giản truyền công, ngọc giản nhanh chóng phát sáng phát nhiệt, mắt thường có thể thấy có những luồng sáng linh động tràn vào trán Sở Thiên, nhưng chưa đến một sát na đã ảm đạm, thậm chí toàn bộ ngọc giản đã biến thành màu đá, không còn tác dụng nữa
Một giây sau, Sở Thiên đột nhiên mở to mắt
Phản ứng đầu tiên, Sở Thiên liếc mắt nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, thấy ánh trăng này chỉ di chuyển một chút chưa tới một centimet
Sở Thiên thở dài, "Không ngờ lần tu luyện này lại tốn của ta thời gian lâu như vậy, những ba giây đồng hồ, haizz, thật vất vả cho ta, đi ra ngoài ăn bữa khuya để tự thưởng cho bản thân
Ngọc giản truyền công là một loại đường tắt tu luyện võ kỹ, chỉ trong nháy mắt, Sở Thiên đã học được bảy tám phần những thứ bên trong ngọc giản
Thời gian tu luyện những ba giây đồng hồ, Sở Thiên thật sự quá bội phục nghị lực của mình, đúng là phá kỷ lục
Sở Thiên liếc nhìn quyển Thanh Vân quyền phổ, lắc đầu, quyển bí tịch gia truyền quý giá nhất của Thanh Vân gia tộc, đối với Sở Thiên cơ bản không có sức hút, không đúng, đã là số âm rồi
"Tu luyện quyền phổ này còn cần lấy nửa cân thú huyết, một hai Thiên Lâm hoa, ba bát xì dầu để tôi thể bảy bảy bốn chín ngày
Thôi đi, ngươi coi cái này là nồi sắt hầm người à
Rốt cuộc là người tu luyện võ kỹ hay là võ kỹ tu luyện người vậy
Đối với Sở Thiên mà nói, tất cả công pháp võ kỹ cần tu luyện đều là lưu manh, căn bản là thiết kế phản nhân loại, chẳng lẽ không thể cực kỳ đơn giản ngươi đấm một cái ta đấm một cái sau đó là học được sao
Thanh Vân quyền phổ, không học
Hừ
Ta có tiền thì ta cứ chơi trội
Tức quá đi, tối nay nhất định phải ăn gấp đôi đồ nướng mới được
Sở Thiên tiện tay nhét Thanh Vân quyền phổ vào trong ngực, nghênh ngang đi ra ngoài
Sở Thiên ăn khuya không thích đến những tửu lâu xa hoa truỵ lạc kia, mặc dù nơi đó trông có vẻ cao nhã hơn, nhưng mà..
Sở Thiên ăn đồ nướng là phải nhậu với rượu đỏ
Đừng tưởng Sở Thiên nói đùa, Sở Thiên đã từng đến tửu lâu đắt đỏ nhất, nhìn xem, khá lắm, một tên béo một tay cầm một xiên thận nướng, một tay kia cầm ly rượu vang đế cao lắc lắc, thỉnh thoảng lại đưa lên ngửi mùi rượu, khung cảnh đó đừng nói đến là không hài hòa
Từ đó, Sở Thiên không thích đến những nơi xa hoa truỵ lạc như vậy nữa, chỉ thích mấy quán đồ nướng ven đường, đây mới là dáng vẻ đúng chuẩn của đồ nướng
Trong học viện, chỗ duy nhất mở khuya, chỉ có một quán nướng này, Sở Thiên đến đây rất nhiều lần, cũng coi như quen với ông chủ, mà ông chủ là một người rất tốt
Sở Thiên vừa ngồi xuống, liền lớn tiếng hô: "Ông chủ, cho một tô mì bò, không cần mì
Ông chủ: "??
Thậm chí không cần quay đầu, thậm chí không cần nghe rõ giọng nói, ông chủ biết chắc chắn lại là tên tiểu tử đến phá quán đồ nướng của mình, lần trước nửa đêm người dính đầy máu chạy đến ăn đồ nướng, dọa cho khách bên cạnh hồn phi phách tán
Quan trọng là tối đó Sở Thiên vẫn coi như không có chuyện gì, vừa nhai đồ nướng, vừa rất khách khí nói với khách, "Thịt ở đây rất tươi, giống như mới làm thịt vậy
Trời ạ, lúc đó Sở Thiên cả người toàn máu, mùi máu cực nồng, nửa đêm nói ra câu kia thật sự muốn dọa chết người ta, từ lần đó khách hàng nhìn chỗ này đều cho rằng là quán nướng thịt người
Không sai, lần trước Sở Thiên ở quán rượu đánh chết tên Hoàng Mao của Độc Hạt Dung Binh Đoàn, chính là đến chỗ này mua đồ nướng, chẳng qua là lúc đó Sở Thiên không chú ý đến hình tượng mà thôi
Lần này Sở Thiên lại đến, Sở Thiên vẫn nhiệt tình như vậy
Sở Thiên lại hô một tiếng, "Đúng rồi, ông chủ cho thêm ba mươi xiên nướng thận, đừng có mà lấy thận của mình ra cho đủ số đấy nhé
Ông chủ: "??
Mày không ăn chết mày đi còn đòi cả cái eo của tao
Thế nào mày còn chê à
Ông chủ không tình nguyện bưng một bát toàn thịt không có mì thịt bò đến, đập một tiếng xuống bàn trước mặt Sở Thiên, "Tiểu tử, mày nhìn cái tô mì này xem..
Sở Thiên đột nhiên tiếp lời, "Mày nhìn cái tô mì này nó dài lại ngắn, mày nhìn cái bát này nó vừa to vừa tròn, ui cha, ông chủ thì ra ông cũng là người trong đồng đạo a
Ông chủ: "Không phải, tao nói là mày giống như cái tô thịt bò không có mì này, không có mặt mũi
Sở Thiên khựng lại, không ngờ ông chủ này vẫn sắc sảo như vậy
Ông chủ tiện tay lau lau tay vào tạp dề, nhìn Sở Thiên một cái, "Tiểu tử, lần này mày sẽ không kiếm chuyện nữa chứ
Sở Thiên nhíu mày, "Ông chủ đây là nơi nào chứ, ta như thế này mà là người gây chuyện thị phi sao
Ông không biết ta ở bên ngoài được hoan nghênh thế nào, bao nhiêu người đuổi theo mời ta đi chết, sao ông lại có thể vu oan người khác như vậy
Ông chủ cười ha ha một tiếng, "Biết mọi người đều đuổi theo mời mày chết, tao cũng yên tâm rồi
Sở Thiên giật nhẹ khóe miệng, "Ta chính là khách hàng trung thành nhất của ông đêm hôm khuya khoắt đấy, sao ông lại mong ta chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồ nướng thịt của ông không đủ ngon à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông chủ nhe răng trợn mắt, "Tiểu tử như mày đấy, lần trước tao không tính tiền cho mày, tao là thật muốn cắt mày ra nướng luôn ấy, nhưng mà nhìn da mặt của mày dày thế, chắc là dính nồi, thôi lần này tha cho mày
Lần sau còn dám gây sự tao đánh chết mày
Sở Thiên rất không hài lòng: "Ta như vậy có chết cũng để lại hương, ông mua cái nồi không dính có phải là không lỗ không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt của ông chủ liếc nhìn Sở Thiên một cái, "Thật ra nhà tao có cái lò than lớn đấy, mày dự định bị nướng chín mấy phần
Đêm hôm khuya khoắt chỉ có người như Sở Thiên mới nói chuyện phiếm được, thực ra trong lòng ông chủ rất muốn cùng Sở Thiên nói chuyện vài câu, dù sao theo ông thì Sở Thiên cũng biết bán đồ nướng đêm hôm khuya khoắt tịch mịch đến thế nào
Mà miệng lưỡi Sở Thiên lại cay nghiệt, ông chủ rất thích nhiều chuyện vài câu
Sở Thiên cầm chén lên, ùng ục một hơi dốc hết bát thịt bò không mì vào miệng, mấy ngụm nhấm nuốt ăn sống nuốt tươi xuống bụng
Sở Thiên ăn xong, nhìn mấy xâu đồ nướng trên bàn, Sở Thiên bất mãn nói: "Ông chủ không có giấy à, que tre làm sao mà cầm được
Ông chủ giơ ngón giữa tràn đầy lễ phép lên, "Mày ăn đồ nướng còn dùng giấy cầm, lúc nào lại tinh tế như thế
Sở Thiên lộ ra nụ cười tao nhã quý tộc, "Ngô xưa nay đã như vậy, tinh xảo nam hài chính là tên của ta
Ông chủ chỉ muốn lấy tạp dề úp lên mặt Sở Thiên nghẹt chết luôn: "Chỉ có mày là lắm chuyện, lần sau mày mang cả đầu đến đây, tao cho mày đi cân đo xem da mặt mày nặng bao nhiêu."