Vô Địch Bắt Đầu Kế Thừa Chục Tỷ Linh Thạch

Chương 90: Bí tịch tác dụng




Chương 90: Tác dụng của bí kíp
Rốt cuộc thì ông chủ vẫn còn tương đối tốt bụng, hắn hào phóng ném cho Sở Thiên hai cái lá cây, ra hiệu Sở Thiên tự tiện dùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Thiên nhe răng, “Ông chủ à, thường ngày ta không tính toán chi li với ngươi, ngươi cũng không thể vô tình như thế chứ.”
Ông chủ cười khẩy, tiện tay hái hai lá cây to hơn một chút ở bên cạnh, ném cho Sở Thiên: “Lần này ta đã coi như hậu đãi với ngươi rồi đấy.”
Sở Thiên cầm hai mảnh lá cây dày cộp, cười ha ha, không tính toán chi li với ngươi cũng có nghĩa là hậu đãi với ngươi, xin nhận giáo
“Hừ
Ngươi không cho giấy thì ta có!”
Sở Thiên từ trong ngực móc ra bộ Thanh Vân quyền phổ kia, một tay xé xuống một nắm lớn trang sách, từng chuỗi bọc lấy đồ nướng trên bàn
Ông chủ sửng sốt, “cái thứ đồ chơi này của ngươi…… Lấy ở đâu ra vậy?”
Sở Thiên cười lạnh một tiếng, “ngốc à, đây là bí kíp của ta đấy!”
Ông chủ trầm mặc, tới liếc mắt nhìn trang sách trong tay Sở Thiên
“Thanh Vân quyền phổ, Hoàng Phẩm cấp thấp” tám chữ to đùng liền bị Sở Thiên cầm đang ngay sát tay
Ông chủ hít một hơi khí lạnh, “khá lắm, cầm võ kỹ Hoàng Phẩm cấp thấp làm giấy dùng sao?”
Sở Thiên ngạo nghễ, “đương nhiên rồi!”
Ông chủ thực sự muốn cho Sở Thiên một bạt tai, đây chính là võ kỹ Hoàng Phẩm cấp thấp, biết bao người tranh nhau vỡ đầu, có được liền có thể giữ làm bí kíp gia truyền trân bảo, ngươi mẹ nó vậy mà lại cầm đồ vật này làm khăn giấy dùng
Hay là dùng để bao đồ nướng xiên que, ngươi có thiếu đức không hả
Cái này nếu mang vào nhà vệ sinh cho ngươi, chẳng phải là dùng để lau mông sao
Sở Thiên trông thấy vẻ mặt mộng bức của ông chủ, Sở Thiên bất mãn vô cùng, “lại thêm ba mươi xiên nướng nữa đi, ta muốn ăn cho bù lỗ lại!”
Ông chủ giơ ngón giữa đầy thiện ý, “ăn vào thì ngươi chết cũng không bù lại được đâu!”
Sở Thiên cũng không thấy đau lòng, thứ nhất, thứ này là Hoàng Phẩm cấp thấp, mà võ kỹ Sở Thiên vừa mới có được từ ngọc giản cũng là võ kỹ Hoàng Phẩm cấp thấp, lặp lại không có ý nghĩa lớn…… Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất là bí kíp là phải tu luyện
Đúng, đây mới là nguyên nhân Sở Thiên quyết định bỏ đi bí kíp, đương nhiên, kỳ thực Sở Thiên có thể lựa chọn bán đi, nhưng Sở Thiên lại cự tuyệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đùa à, ta là ai chứ
Ta là Sở Thiên, ta thiếu mấy trăm triệu Linh Thạch chắc
Chắc chắn không thể được
Sở Thiên ngồi vào cái bàn nhỏ bên cạnh đường, ung dung tự tại ăn đồ nướng, nghe mùi đồ nướng thơm phức, Sở Thiên cảm thấy dường như vì có mùi mực của trang sách mà đồ nướng càng thêm ngọt ngào
Nhưng đúng lúc này, dưới ánh trăng có mấy cái bóng dài kéo đến, chắn trước mặt Sở Thiên
Sở Thiên bất mãn, “ai đó
Chắn ánh trăng của ta rồi!”
“Sở Thiên, chúng ta tìm ngươi rất lâu rồi!”
Từ phía trước truyền đến âm thanh lộ ra vô cùng âm trầm, trong đêm trăng này, đến cả gió nhẹ cũng trở nên lạnh lẽo
Sở Thiên lại không hề ngẩng đầu, “vậy nên…… Các ngươi có thể xê ra một chút được không
Không có ánh trăng thì ta làm sao tiêu hóa được!”
Mấy người phía trước giận dữ, không ngờ Sở Thiên vậy mà lại tỏ vẻ không quan tâm đến bọn hắn như vậy, vậy mà vào lúc này còn dám ngông cuồng như vậy
Mấy người chậm rãi vây tới, hơi thở âm trầm mà mạnh mẽ khiến không gian xung quanh đều trở nên tĩnh mịch
Nhờ ánh trăng, Sở Thiên mới nhìn rõ hình dạng của bọn họ
“Các ngươi!” Sở Thiên giật mình một cái, chỉ vào bọn họ
Năm người đứng trước mặt Sở Thiên cười lạnh, kẻ cầm đầu dữ tợn nói: “Tiểu tử, ngươi còn rất tinh mắt đấy, lại còn có thể nhận ra bọn ta?”
“Các ngươi…… cũng đến ăn đồ nướng sao
Thịt ở đây mới tươi ngon à.”
Sở Thiên giật mình sau, lại nở nụ cười nói với bọn họ, dường như căn bản không phát hiện ra ác ý của bọn họ
Kẻ cầm đầu phẫn nộ: “…… Ta ăn đồ nướng nhà ngươi ấy, ngươi không biết bọn ta là ai mà lại giật mình cái gì hả!”
Sở Thiên nhún vai, “ăn nhanh cắn phải lưỡi thôi mà.”
Năm người phát điên, rốt cuộc tâm của Sở Thiên lớn đến mức nào vậy, lại còn dám càn rỡ ngông cuồng như vậy!
Bọn họ cũng không hề khách khí, năm người ngay lập tức rút đao kiếm, chỉ thẳng vào Sở Thiên
Kẻ cầm đầu lạnh giọng nói: “Lão tử là Bạch Vũ Điền, Sở Thiên, giao quyền phổ và ngọc giản của bọn ta ra đây!”
Bạch Vũ Điền đảo mắt một lượt quanh người Sở Thiên, cuối cùng thấy trong ngực Sở Thiên có bộ quyền phổ đã bị xé nát rất nhiều trang
Năm người nhà Bạch kinh hãi, theo cái bộ bí kíp tàn tạ trong ngực kia mà nhìn theo, cuối cùng bọn họ đưa mắt nhìn phần cuối xiên đồ nướng, bên trên đó, đương nhiên chính là quyền phổ gia truyền của bọn họ
Quyền phổ gia truyền, bị người ta xem như giấy gói đồ nướng sao?
Thật quá nhục nhã
Lửa giận của năm người nhà Bạch ngay lập tức bùng lên, bọn họ tràn ngập sát khí, căm tức nhìn Sở Thiên
Bạch Vũ Điền giận dữ gầm lên: “Sở Thiên, ngươi cái đồ súc sinh kia dám không một tiếng động mà đem bí kíp của Bạch gia ta dùng như giấy vệ sinh
Còn dùng để bao xiên que!”
Sở Thiên trầm ngâm hai giây: “Cám ơn?”
Năm người tức giận như núi lửa phun trào, sát khí như nước sông vỡ bờ
Ta giết ngươi, ta giết ngươi
Bí kíp gia truyền của nhà ta bị ngươi lấy đi gói xiên que, mà ngươi thì làm thế quái nào lại có thể mặt dày nói cám ơn vậy hả!
Có thể nhịn được chứ không thể nhẫn nhục được
“Sở Thiên, ta giết chết ngươi!”
Năm người đột nhiên xuất đao kiếm, trong chớp mắt, ánh đao kiếm toàn bộ bao phủ lấy Sở Thiên
Sở Thiên tuy kinh ngạc nhưng không hề hoảng hốt, ngay lập tức rời khỏi vị trí ban đầu, năm người tấn công thất bại, trực tiếp phá nát bàn của Sở Thiên và cả quầy đồ nướng của ông chủ
Ông chủ: “……”
Ông chủ bây giờ là khóc không ra nước mắt, các ngươi đâm hắn đi chứ
Sao lại phá quầy đồ nướng của ta
Ta mẹ nó chỉ là một người bán đồ nướng, ta có dễ dàng gì đâu
Ông chủ giờ đã hoàn toàn hiểu ra Sở Thiên chính là một cái sao chổi cấp bậc, lần trước đi ngang mua đồ nướng có thể biến quầy đồ nướng của mình thành chuyện ma quái của học viện, lần này vừa ngồi xuống ăn đồ nướng đã đột nhiên làm sập quầy
Sở Thiên nhảy dựng lên, chỉ vào năm người mà mắng: “Các ngươi có thể nào để ý đến cảm nhận của ông chủ một chút không, tự nhiên phá hoại quầy hàng của người ta, thật là vô ý thức mà!”
Năm người nhà Bạch hoàn toàn tức điên, Sở Thiên đến bây giờ vẫn còn có thể hùng hồn chỉ trích bọn họ vô ý thức, tâm này đúng là không thể lớn hơn được nữa
Bạch Vũ Điền không thèm đôi co với Sở Thiên, “giết hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bắt hắn về giao nộp!”
Năm người hô một tiếng rồi rút đao kiếm xông về phía Sở Thiên, Sở Thiên há hốc mồm kinh ngạc, xoay người chạy
Đùa à, đám người này toàn là cao giai Luyện Thể kỳ, trong đó Bạch Vũ Điền còn là Trúc Cơ nhất trọng, cái này thì đánh thế nào được
Chạy thôi……
Sở Thiên lập tức bôi dầu vào lòng bàn chân, mượn tốc độ tăng tốc của “Frostmourne” trên người, loáng cái đã chạy ra ngoài trăm mét
Không trung bay đến giọng nói đầy nghĩa khí của Sở Thiên, “ông chủ nhớ đòi bọn họ bồi thường nhé……”
Ông chủ: “……”
Năm người nhà Bạch: “……”
Đến bây giờ còn nhớ phải đòi nhà Bạch bồi thường, rốt cuộc là phải khen Sở Thiên biết điều hay là nên mắng hắn não lớn đây
Năm người nhà Bạch giận dữ, tốc độ nhanh nhất đuổi theo Sở Thiên
“Dừng lại, Sở Thiên cái đồ súc sinh kia, ta muốn ngươi chết!”
Sở Thiên cứ như vậy đón nhận một trận tai bay vạ gió, dưới đêm trăng bị năm người nhà Bạch truy sát
Sở Thiên luôn cảm thấy mình rất oan ức, ta chỉ là ăn một bữa đồ nướng thôi mà, có cần phải thế không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.