Vô Địch Bắt Đầu Kế Thừa Chục Tỷ Linh Thạch

Chương 94: Khí đến chết bất đắc kỳ tử




Người ta đằng đằng sát khí vung đao chém tới, vậy mà ngay cả một tầng Linh Lực Thuẫn bài cũng không đánh nát, điều này thật sự là quá xấu hổ
Chuyện này thực ra cũng không thể trách hắn, trận truy sát này kéo dài không hề ngắn, cả hai bên đều có chút mệt mỏi, huống chi đám người Bạch gia này trên đường bị Sở Thiên giày vò lâu như vậy, người này đã sớm bị thương, thực lực giảm sút
Một kẻ luyện thể cửu trọng, lại bị thương ngay cả một nửa thực lực cũng không phát huy ra được, muốn nói một đao chém vỡ nhất phẩm cao giai phòng ngự Phù Triện, thì chỉ định là không thể, dù ngươi có bộc phát tiểu vũ trụ cũng không được
Đệ tử luyện thể Bạch gia tự cảm thấy vô cùng giận dữ, liều mạng vung đao, sát khí nặng nề, tựa hồ muốn đem Sở Thiên chém thành trăm mảnh
“A a a a a
Ta muốn ngươi chết, Sở Thiên, ta mẹ nó phải giết chết ngươi!”
Sở Thiên cứ thế ngơ ngác nhìn tên đệ tử luyện thể này cầm cái đao rách mà điên cuồng vung lên Linh Lực Thuẫn bài, mỗi nhát đao của gã đệ tử Bạch gia kia uy thế đều cường đại, xen lẫn tiếng mắng chửi điên cuồng, gánh trên vai hận thù ngập trời, còn có kỳ vọng của mười tám đời tổ tông đối với hắn.....
nhưng lại sửng sốt không thể đánh vỡ
Sở Thiên càng cảm thấy xấu hổ, tên đệ tử Bạch gia kia lại càng giận dữ, đến cuối cùng thì suýt khóc òa lên
Mẹ kiếp, chém chết sống cũng không phá được, ngươi có thể cho ta nát một góc thôi cũng được mà, ta đây chẳng phải thành trò hề sao
Sở Thiên trầm ngâm hai giây, "Hay là, ngài nghỉ một chút rồi đến tiếp
"Phụt
Gã đệ tử Bạch gia không nhịn được, phun một ngụm máu tươi lên Linh Lực Thuẫn bài của Sở Thiên, rồi ngã xuống đất, thất khiếu chảy máu mà chết
Những đòn công kích liên tục điên cuồng của hắn vừa rồi đã gây phản chấn làm tổn thương đến phổi, cộng thêm ngọn lửa giận trong lòng và cả cách dùng từ tàn nhẫn nhưng đầy vẻ lễ phép của Sở Thiên, khiến hắn tức chết tại chỗ
Nằm trên mặt đất, hắn còn trừng mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào tấm Linh Lực Thuẫn bài, Sở Thiên cảm thán chắc kiếp sau hắn nhìn thấy Linh Lực Thuẫn bài có thể khóc thành tiếng
"Sở Thiên, ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Vũ Điền bên cạnh kinh hãi, hắn sao có thể ngờ Sở Thiên lại có thể làm cho đệ tử cuối cùng của Bạch gia phải tức chết như vậy, như thế, Bạch gia đến năm người, hiện tại chỉ còn lại hắn Bạch Vũ Điền một mình
Sở Thiên buông tay, tỏ vẻ hết sức oan ức, "Không phải ta, thật không phải ta, hắn là…… tự sát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Vũ Điền điên rồi, hiện tại hắn đã hoàn toàn bị tức điên, có thể thấy linh lực và huyết khí hồng quang trên người hắn đang bốc lên, đó là hắn đã hoàn toàn thiêu đốt khí huyết, dự định phải tiêu diệt Sở Thiên cho bằng được
"Thanh Vân kiếm pháp thức thứ nhất, Phá Kiếm thức
Sở Thiên: "??
Cái kiếm pháp này có phải là Độc Cô Cửu Kiếm không, sao lại có cả Phá Kiếm thức thế này, lão tổ nhà ngươi đặt tên này chắc bệnh chuunibyou không nhẹ đâu nhỉ
Đương nhiên, Sở Thiên chỉ nói miệng ngoài thôi, còn dưới tay thì không dám lơ là một chút nào, nói thế nào thì đây cũng là một tên Trúc Cơ, cẩn thận một chút thì hơn
Sở Thiên lại đưa tay lấy ra thêm mấy tấm Phù Triện phòng ngự, đáy lòng còn đang thầm mừng là Bạch Vũ Điền chưa chắc đã có thể phá hết được nhiều tấm chắn như vậy, chính mình cũng còn có chút thời gian kích hoạt sớm Phù Triện, nhưng mà, một giây sau Sở Thiên liền sửng sốt
Oanh
Một kiếm này của Bạch Vũ Điền, tên là Phá Kiếm thức, đánh lên đúng là giống như một chiếc chùy công thành không lùi bước, chỉ một kiếm, liền đem tất cả Linh Lực Thuẫn bài còn lại của Sở Thiên chém vỡ
Mà một kiếm này của Bạch Vũ Điền còn thừa lực vung tới eo của Sở Thiên
Sở Thiên giật mình, hoảng hốt nhảy lùi lại, thậm chí ngay cả Phù Triện trong tay cũng rơi xuống đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đùa gì chứ, phòng ngự một khi vỡ tan, mà lại bị Bạch Vũ Điền áp sát đánh cận chiến, thì Sở Thiên căn bản không có thời gian để xuất ra Phù Triện, đừng nói đến là chờ Phù Triện hình thành
"Sở Thiên, lần này, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ
Ánh mắt của Bạch Vũ Điền dữ tợn hệt như ác quỷ địa ngục
Sở Thiên xấu hổ, lại không còn thời gian để nói chuyện, trực tiếp rút ra Hỏa sự vui sướng nghênh địch
Đây chính là trận chiến mạnh nhất của Sở Thiên, trước đây Sở Thiên chưa từng thử qua chân chính một đối một với tu giả Trúc Cơ, hơn nữa còn là không dựa vào Phù Triện, thật sự là quá lạ lẫm, chỉ sợ thịt nát xương tan
Cương Xoa vừa vào tay, Sở Thiên liền có thêm sức mạnh
Hỏa sự vui sướng này dù gì cũng là thứ vũ khí mạnh mẽ tốn mất mười mấy vạn để có được, cơ bản có thể bù lại sự xung kích từ võ kỹ, ít nhất đảm bảo cây Cương Xoa này sẽ không giống như mấy cái Linh Lực Thuẫn bài mà tùy tiện bị đánh nát
"Chết đi
Bạch Vũ Điền một kiếm đâm tới, trường kiếm mang theo ngân quang, tựa như ác lang trong đêm tối há miệng rộng như chậu máu, nhắm về phía Sở Thiên cắn xé
Sở Thiên nghiêng người, muốn né tránh một kiếm này, nhưng Bạch Vũ Điền dường như đã đoán trước, kiếm ra một nửa, bỗng nhiên quay mũi kiếm chém tới sau lưng Sở Thiên
Sở Thiên giật mình kinh hãi, kinh nghiệm chiến đấu thiếu thốn lập tức lộ ra sơ hở
Một kiếm này của Bạch Vũ Điền, Sở Thiên ngoài việc vội vàng dùng Hỏa sự vui sướng liều mạng chống đỡ thì không nghĩ ra cách nào khác
Xoẹt.....
Sở Thiên đỡ vẫn chậm một bước, một kiếm của Bạch Vũ Điền chém vào bụng Sở Thiên, tuy không sâu, nhưng cũng khiến máu không ngừng chảy
Bạch Vũ Điền được thế xông lên, khí thế càng thêm mạnh mẽ, trường kiếm lại một lần nữa phá không mà đến, “Sở Thiên, ngươi chỉ là đóa hoa trong nhà kính, sao có thể đấu lại ta!” Sở Thiên không trả lời, giờ phút này Sở Thiên dồn hết tâm trí vào cuộc chiến, một chút tâm tình để nói chuyện cũng không có
Thật sự, Sở Thiên lo lắng, mà còn vô cùng gấp gáp, nhưng mà, Sở Thiên lại không hề hoảng loạn
Cảm giác này thực ra cũng giống như hồi nhỏ Sở Thiên trốn trong bụi cỏ nhìn người ta tìm kiếm mình ở bên ngoài, chỉ cần Sở Thiên đủ bình tĩnh, hồi hộp ngược lại có thể trở thành động lực cho Sở Thiên
Trước mắt là đao quang kiếm ảnh giăng khắp trời đất, toàn bộ tâm thần của Sở Thiên đều chìm vào trong chiến đấu, toàn bộ tinh lực có thể sử dụng, Sở Thiên đều dồn vào đây
Hơi thở của Sở Thiên trở nên vô cùng chậm rãi, cho dù là trong chiến đấu kịch liệt, Sở Thiên cũng ngay cả tiếng thở cũng không có, đây không phải là một loại pháp môn chiến đấu đặc biệt lợi hại, cũng không phải cái gì thiên phú dị bẩm, nói trắng ra chính là giống như nín thở dưới nước bắt cá vậy
Chỉ là vì Sở Thiên ở trạng thái này có thể đạt đến mức độ tập trung tinh thần cao nhất, tuy nói vì chiến đấu kịch liệt, khiến phổi bị ngột ngạt mà dễ dàng tổn thương, nhưng Sở Thiên không quản được nhiều như vậy
Tình huống nguy cấp thế này, Sở Thiên ngay cả mạng cũng không màng đến, đừng nói chi là phổi
Trước mắt, kiếm ảnh không ngừng, Sở Thiên chậm rãi tìm tòi trong chiến đấu, phát hiện ra ưu thế duy nhất của mình chính là vũ khí trong tay có thể giữ khoảng cách với Bạch Vũ Điền, không dễ bị văng trúng làm bị thương
Để đạt được cái tri thức điểm này, Sở Thiên đã phải trả cái giá vết thương đầy người
Xét cho cùng Sở Thiên cũng không phải là người từ nhỏ đến lớn được huấn luyện qua, chiến đấu đều là nhờ những thứ rời rạc ít ỏi học được trong học viện, nhưng để đối đầu với Bạch Vũ Điền cấp Trúc Cơ vẫn là kém xa
Không biết là do cảm giác của Sở Thiên có sai hay không, mà Sở Thiên cảm thấy Bạch Vũ Điền đang vô cùng vội vàng, dường như hắn muốn nhanh chóng kết thúc trận chiến, đánh vô cùng tàn nhẫn
Sở Thiên đột nhiên nhớ tới hồng quang linh lực trên người Bạch Vũ Điền vừa nãy, đó chính là thiêu đốt khí huyết đã từng được nhắc đến trên lớp, thiêu đốt khí huyết có thể khiến tu giả trong thời gian ngắn có chút tăng lên, nhưng cái giá của nó cũng rất lớn, thậm chí còn có thể tự tổn hại đến bản thân tám trăm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.