70
Chương 70: Quảng trường Vô Song
Lần này nơi Bách Tộc tỷ thí của Vô Song Thành được tổ chức tại quảng trường Vô Song, ở phía đông cửa thành
Ngày dần dần lên cao, từng đoàn người từ khắp các tộc từ bốn phương tám hướng kéo về, tề tựu tại quảng trường Vô Song
Ngước mắt nhìn lên, người người nhốn nháo, khung cảnh thật náo nhiệt
Đội ngũ của Diệp gia cũng xuất hiện trong đám người
Dẫn đầu là Lăng Ngọc Dung, Diệp Vô Tiền, Diệp Chính Vũ cùng mấy vị trưởng lão trong tộc
Phía sau là một đám tiểu bối: Diệp Hồng Tụ, Diệp Bạch, Diệp Vô Địch…
Hơn trăm người một mạch tiến vào quảng trường, đến vị trí đã được phân định sẵn
Diệp Vô Tiền cùng rất nhiều trưởng bối của các tộc lạc đang chuyện trò phiếm
Với những gia tộc có nội tình cường đại, trưởng bối lời nói và việc làm trỗi dậy khí thế, toát ra vẻ hăng hái cùng nụ cười khoái trá, dù sao ba mươi suất Thú Uy Dung Tương Nham kia, vĩnh viễn không tới phiên bọn hắn
Như gặp phải những gia tộc hạng chót như Diệp gia, phần lớn trưởng bối đều than thở, lo lắng hãi hùng
“Ngọc Dung, Diệp Thiên đâu
Lúc này tình hình đã cấp bách lắm rồi, sao hắn vẫn chưa xuất hiện?”
Ứng phó mấy người quen xong, nhân lúc nhàn rỗi, Diệp Vô Tiền nhịn không được phàn nàn
Trải qua loạn Bắc Uyển, Diệp gia nguyên khí đại thương
Trong đám tiểu bối trong tộc, Diệp Điền, Diệp Phi vốn dĩ có thể góp mặt, kẻ thì đã mất, kẻ thì là phản đồ
Lúc này, chỉ còn lại Diệp Thiên có thể một mình đảm đương một phương, mà hắn lại chậm chạp chưa xuất hiện, quả nhiên là khiến người ta sốt ruột đến chết
“Thiên nhi là người hiểu chuyện, chắc đang trên đường đến quảng trường Vô Song, mọi người đừng nên lo lắng.”
Tính cách của con trai, Lăng Ngọc Dung rất rõ ràng, tuyệt đối sẽ biết phân nặng nhẹ
Lúc này chưa xuất hiện, khẳng định là gặp chuyện gì trì hoãn
Nhưng ý nghĩ này nàng sẽ không nói ra, để tránh ảnh hưởng sĩ khí
“Người của Lỗ gia tới rồi.”
“Người dẫn đầu kia chính là tộc trưởng Lỗ Bá Sơn sao
Nghe nói mấy ngày trước, hai đại yêu nghiệt của Lỗ gia là Lỗ Lập Minh và Lỗ Chính Phong cũng đã về Lỗ gia.”
“Kỳ thực với nội tình của Lỗ gia, những thiên tài tiểu bối này có về hay không thì thành tích cũng sẽ không hạng chót, có phải là vì chiếm lấy mấy suất mở ra Tinh Túc dấu ấn mà mới hiện thân nơi đây.”
“Cái tên Lỗ Lập Minh và Lỗ Chính Phong này tu vi cực kỳ bất phàm, nghe nói đã đạt đến Tụ Lực kỳ hai mươi Nhị Đoạn đỉnh phong, nhục thân khoảng chín ngàn cân, xem ra hôm nay thật sự sẽ có một trận long tranh hổ đấu đây!”
Bốn phía vang lên một trận tiếng ồn ào
“Còn không phải là vì chọc Ca ca phát điên!”
Diệp Hồng Tụ có chút bĩu môi khinh thường
Chuyện ngày hôm đó, Lỗ gia đã giấu kín, cho nên mới không truyền ra ngoài
Nếu không, ở đây rất nhiều trưởng bối thế gia, tuyệt đối sẽ không khen Lỗ Lập Minh và Lỗ Chính Phong không ngớt lời
“Hồng Tụ!”
Ngay khi Diệp Hồng Tụ đang âm thầm oán thầm, tiếng của Lỗ Hải Đường vang lên
Diệp Hồng Tụ ngẩng đầu nhìn lại
Theo đám người vây xem tản ra, chỉ thấy một đoàn người Lỗ gia trùng trùng điệp điệp bước tới
Dẫn đầu là tộc trưởng Lỗ Bá Sơn, một lão già Hoa Giáp mái tóc bạc phơ, khí thế trầm ổn
Đi sát phía sau, ngoài Lỗ Đỗ Tùng, Lỗ Hải Đường, Lỗ Nhâm Kiệt quen thuộc với người Diệp gia, còn có mấy tiểu bối tu vi cao thâm
“Gặp qua Bá Sơn tộc trưởng!”
Đối phương là trưởng giả, Lăng Ngọc Dung, Diệp Vô Tiền cùng những trưởng bối còn lại của Diệp gia lập tức chắp tay hành lễ
Lão già Hoa Giáp khí thế trầm ổn kia gật gật đầu, coi như chào hỏi
“Ngọc Dung thím, Diệp Thiên đi ra ngoài lịch luyện đã về chưa?”
Lỗ Nhâm Kiệt, Lỗ Hải Đường sốt ruột hỏi thăm
“Hoàn toàn không có tin tức.”
Lăng Ngọc Dung ánh mắt lộ vẻ lo âu, nói: “Mặc dù Diệp Thiên là người rất hiểu chuyện, trước khi tỷ thí, nhất định sẽ gấp rút trở về.”
“Cũng thật kỳ quái, Diệp Thiên hoàn toàn không có tin tức, mà tiểu thư Mỹ Mỹ tiến vào Thái Hoang sơn dã ba ngày cũng chưa về, lẽ nào sâu trong núi Thái Hoang lại xảy ra Thú Triều gì sao?”
Lỗ Nhâm Kiệt cùng Lỗ Hải Đường trong mắt lộ ra một tia sầu lo, tự lẩm bẩm
Nghe được lời này, sắc mặt các trưởng bối Diệp gia càng lộ vẻ âm trầm
Nếu trước khi tỷ thí Diệp Thiên thật sự không xuất hiện, thành tích của Diệp gia hôm nay thật đúng là sẽ hạng chót
Như thế, nhân tâm tan rã, trưởng lão, hộ vệ trong tộc cùng đệ tử ngoại tính, e rằng đêm đó sẽ lén lút bỏ trốn
Dù sao ai cũng không muốn trở thành thịt cá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy làm sao giao ra mười mấy võ giả
Chẳng lẽ muốn đích hệ huyết mạch của Diệp gia đi cho đủ số
“Lỗ Bá Sơn, lão tạp mao nhà ngươi rốt cuộc cũng chịu xuất hiện rồi sao?”
Ngay khi các trưởng bối Diệp gia đang lo lắng, một đạo âm trầm chế giễu vang lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trưởng bối Lỗ gia và Diệp gia không khỏi lông mày cau lại
Theo tiếng kêu nhìn lại, người đến chính là cường giả Vân gia một hàng, do tộc trưởng Vân Trường Thiên cầm đầu
“Lỗ gia các ngươi không đợi được mà lại muốn cùng lũ kiến hôi Diệp gia hợp lại với nhau, là đang thương lượng làm sao để chịu chết đúng không?”
Tộc trưởng Vân Trường Thiên ánh mắt âm trầm nhìn quanh một phương, cười lạnh
“Vân Trường Thiên, Lỗ gia chúng ta không chào đón ngươi.”
Lỗ Đỗ Tùng nhíu mày, ghét bỏ nói
“Đừng vội, đợi lão phu nói xong mấy câu, quay đầu sẽ đi.”
Vân Trường Thiên trong mắt bắn ra một tia hung diễm, nói: “Diệp Thiên đã đắc tội Vân gia chúng ta và Thành Chủ Phủ, hôm nay mỗi người Diệp gia đều phải đeo khăn trắng tang tóc, Lỗ gia các ngươi tốt nhất nên biết chừng mực, đừng nên thân thiết với Diệp gia, nếu không bổn tộc trưởng cũng không ngại thanh tẩy cả các ngươi cùng một lúc.”
“Vậy phải xem quy tắc tỷ thí định chế như thế nào, đệ tử lưỡng tộc chúng ta có thể chạm mặt nhau không đã.”
Lỗ Bá Sơn phản kích nói: “Ngươi Vân Trường Thiên uy hiếp Lỗ gia ta lúc này, có phải là quá sớm, và cũng quá hoang đường không?”
“Ha ha, tỷ thí Thú Uy Nham thú lửa, lưỡng tộc chúng ta hẳn là sẽ không đụng phải.”
Vân Trường Thiên nói: “Tuy nhiên tranh đoạt suất Tinh Túc dấu ấn, ắt có thể ngõ hẹp gặp nhau, các ngươi tự giải quyết cho tốt đi!”
Quay người trước khi đi, lại liếc mắt người Diệp gia, ý vị thâm trường nói:
“Trước đó, cứ để lưỡng tộc chúng ta thưởng thức màn Hầu Hí Tạp Kỹ trước đã, kỳ thực nhìn những con kiến hôi hèn mọn kia vùng vẫy giãy chết trên con đường tử vong, cũng thật có ý tứ.”
Lời trào phúng xong, một đoàn người Vân gia vênh váo tự đắc rời đi
Dáng đi ấy cứ như cua bò ngang vậy, không nói nên lời vẻ kiêu ngạo
“Đỗ Tùng, ba yêu nghiệt của Vân gia hình như không đồng hành cùng Vân Trường Thiên, rốt cuộc đi đâu rồi?”
Đưa mắt nhìn đối phương rời đi, Lỗ Bá Sơn nhìn chằm chằm trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc, trầm giọng hỏi
“Căn cứ tin tức đáng tin cậy, đại khái nửa tháng trước, ba người này cùng nhau đi ra ngoài lịch luyện, từ đó hoàn toàn không có tin tức, hẳn là gặp phải phiền toái ở sâu trong núi Thái Hoang.”
Lỗ Đỗ Tùng nhíu mày phỏng đoán nói
“Ngươi chắc chắn chứ?”
Lỗ Bá Sơn không xác định lần nữa truy vấn: “Đã tam đại yêu nghiệt của người ta không còn trong tộc, vì sao Vân Trường Thiên vẫn bộ dạng tự tin tràn trề như thế
Dạng như vậy, giống như năm suất Tinh Túc kia đã là vật trong tay hắn vậy.”
“Hẳn là phô trương thanh thế thôi.”
Lỗ Đỗ Tùng nói: “Dù sao bất kể thế nào, năm suất này Lỗ gia chúng ta coi như không để ý, cũng phải tranh đoạt một hồi.”
“Tộc trưởng, mặc kệ ba yêu nghiệt của Vân gia ở nơi nào, chỉ cần lúc tranh đoạt suất không xuất hiện là được.”
Lỗ Hải Đường nói giúp vào: “Huống hồ bọn hắn cho dù kịp thời đuổi tới cũng không sao, không phải vẫn còn hơn hai suất sao
Lỗ gia chúng ta vẫn có khả năng tranh đoạt được.”
“Lời nói là thế này, nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng bổn tộc trưởng vẫn có chút bất an.”
Lỗ Bá Sơn khẽ thở dài một cái, nói: “Đến lúc đó đi được tới đâu hay tới đó đi, nếu Vân gia tam đại yêu nghiệt thật sự trở về, chúng ta tận lực tránh né bọn hắn là được.”
“Đạp đạp đạp!”
Thời gian chén trà nhỏ, hơn một trăm Khôi Giáp thiết giáp vệ toàn bộ từ miệng Cổ Đạo xuyên qua mà vào, cái khí thế hung hăng ấy, khiến rất nhiều đệ tử tộc lạc đang tán gẫu tản mát ở bốn phía tan tác như chim muông
Tại quảng trường, các trưởng giả Bách Tộc nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại
Chỉ thấy Thành Chủ Bạch Tự Tại cùng một đám cao thủ khí tức phi thường thảm liệt cùng đi, đại nhân Lâm chậm rãi dạo bước đi đến.
