Vô Địch Kiếm Vực

Chương 1060: Thiên Ngoại Thiên




Chương 1060: Thiên Ngoại Thiên (1)Chương 1060: Thiên Ngoại Thiên (1)
- Tuyệt đối không thểt
Khuôn mặt Thiên Huệ vặn vẹo lên, nàng làm sao có thể thích một con kiến hôi Tôn Giả cảnh
Làm sao có thể
Quyết không có thể nào
Dưới cơn thịnh nộ, ngươi để cánh hoa đi tới một tấc, da ở mi tâm Dương Diệp trong nháy mắt bị mở ra một vết thương, một tia tiên huyết từ giữa chân mày chậm rãi tràn ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Không
Đột nhiên Thiên Huệ kêu một tiếng, cánh hoa nhất thời ngừng lại
Toàn trường khiếp sợi
Trên mặt Thiên Huệ tràn đầy vẻ thống khổ, phảng phất như đang chịu đựng dăn vặt to lớn gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này trong lòng Thiên Huệ không khỏi khiếp sợ, còn mang theo kinh khủng
Bởi vì nàng dĩ nhiên sinh ra một loại cảm giác hoang đường, đó chính là nam nhân trước mắt là phu quân của nàng, là người nàng dùng cả đời này trân trọng..
Thế nhưng nàng lại rõ ràng, đây hết thảy đều là tiểu cô nương kia giở trò quỷ, chỉ cân giết Dương Diệp, hết thảy dĩ nhiên là có thể hóa giải
Thế nhưng nàng lại kinh hãi phát hiện, nàng dĩ nhiên không hạ thủ được
Vừa nghĩ tới nam nhân trước mắt này sẽ chết, nàng lại có loại đau nhức tê tâm liệt phết
Lúc này Dương Diệp cười khổ, bởi vì hắn dĩ nhiên nhìn nữ nhân trước mắt này càng lúc càng thuận mắt, hắn cực kỳ rõ ràng, không phải là xem Thiên Huệ thuận mắt, mà bởi vì Tổ sư Bách Hoa Cung, cũng chính là Mục Hàn San ở trong thân thể Thiên Huệ, hắn mới nhìn đối phương thuận mắt
Tiểu cô nương này đến cùng đang giở trò quỷ gì
- Tốt lắm, đều không nên đánh, các ngươi đi sinh hầu tử ahl
Lúc này, tiểu cô nương đột nhiên nói
- Đầu là ngươi
Lúc này, Thiên Huệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía tiểu cô nương, trong mắt tràn đầy dữ tợn, sau một khắc, một cánh hoa bắn nhanh về phía tiểu cô nương
Tốc độ quá nhanh, tiểu cô nương căn bản không cách nào ngăn chặn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt tiểu cô nương trắng nhợt, trong mắt lần đầu tiên bày ra hoảng sợi
Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện ở trước mặt nàng, sau đó ôm nàng vào lòng
- Không
Tiểu cô nương kìm lòng không được phát ra một tiếng thét chói tai, thanh âm chấn thương khung
- Bành
Cánh hoa kia xuyên qua sau lưng Dương Diệp, muốn xuyên qua thân thể của tiểu cô nương, nhưng hai tay của Dương Diệp gắt gao bắt được cánh hoa, ở dưới Kiếm Vực cùng kiếm ý gia trì, hai tay của Dương Diệp chặn được cánh hoa, thế nhưng lúc này hai tay của hắn đã biến thành màu đỏ, còn có trước ngực của hắn, mặc dù vết thương nhỏ, thế nhưng cực kỳ quỷ dị, bởi vì nó đang từ từ mở rộng ra bốn phía
Tiểu cô nương ngây ngẩn cả người, quyền trượng bảo thạch trong tay nàng rơi ở trên mặt đất cũng hồn nhiên chưa phát giác
Dương Diệp nhếch miệng cười nói:
- Ta nói rồi, có một ngày sẽ mang ngươi về nhà, ta sẽ không nuốt lời
Nói xong câu này, Dương Diệp ngã xuống
Lúc này ở trước ngực hắn, vết thương nguyên bản chỉ lớn chừng ngón cái đã lan tràn tới cỡ nắm tay, đồng thời còn đang không ngừng khuếch tán
Tiểu cô nương quỳ xuống ở trước mặt Dương Diệp, tay nhỏ bé gắt gao nắm tay của Dương Diệp, một cổ năng lượng lam sắc không ngừng tràn vào trong cơ thế hắn, thanh âm mang theo nức nở nói:
- Ngu ngốc, người tên ngu ngốc này, người nói sẽ dẫn ta về nhà, ngươi không thể có việc, người đáp ứng sẽ dẫn ta về nhà, người tuyệt đối không thể có việc..
Ta không cho ngươi có việc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.