Vô Địch Kiếm Vực

Chương 5014: Vực!




Chương 5014: Vực
(1)Chương 5014: Vực
(1)
Kỳ Bỉ Thiên quan sát một lát vẫn không nhớ ra
Cuối cùng, nàng đành buông tha, khế đá vào Phi Thăng Đài, sau đó xoay người rời đi
Phi Thăng Đài chấn động một hồi mới bình thường trở lại
Kỳ Bỉ Thiên rất tò mò vê mọi thứ bên trong Hồng Mông tháp, cái gì nàng cũng muốn nhìn
Mà khi tiểu nữ hài thần bí này nói mình là bằng hữu của Nhị Nha, những yêu thú và các linh bên trong Hồng Mông tháp lập tức biểu thị hoan nghênh nàng
Khi biết các yêu đều có địa bàn của mình, Kỳ Bỉ Thiên lập tức tìm một mảnh đất phong thuỷ bảo địa làm địa bàn của mình, cũng chính là một chỗ thác nước cách Kiếm tông không xa
Ở nơi đó, nàng làm một căn nhà trúc, hơn nữa còn chuyển Thiên Dựng Thụ cùng Hỗn Nguyên Thudời đến
trước nhà
Hai cái cây này dĩ nhiên là không năng lực phản kháng
Một căn nhà trúc, tấm thác nước, trước cửa có hai cái cây
Dương Diệp hoàn toàn mặc kệ Kỳ Bỉ Thiên, đương nhiên, hắn cũng không có thực lực để quản tiểu nữ hài này!Hơn nữa, bây giờ hắn cũng không có thời gian đi quản nàng
Tuy nhiên, dưới mọi cách thỉnh cầu của hắn, Kỳ Bỉ Thiên đáp ứng hắn một việc, đó chính là huấn luyện đám đại yêu Tiểu Long
Kết quả là cuộc sống đau khổ của đám đại yêu Tiểu Long đã tới
Phương pháp huấn luyện của Kỳ Bỉ Thiên cũng bạo lực giống như Nhị Nha, đơn giản trực tiếp chính là đánh
Đánh đến chết
Trong giây lát, bên trong Hồng Mông tháp có từng tiếng kêu rên vang lên
Bên ngoài Hồng Mông tháp
Sau khi Dương Diệp nhận được tin tức do Kiếm Kinh truyên đến liền lập tức rời khỏi Chiến giới, sau đó nhanh chóng chạy về Cổ Kiếm tông
Ở Cổ Kiếm tông, khi nhìn thấy Dương Diệp, Kiếm Kinh cùng đám người Cổ Nam nhất thời thở phào nhẹ nhõm
Bây giờ Dương Diệp chính là trụ cột của Cổ Kiếm tông, hắn tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được
Lúc trước, Dương Diệp giống như mất tích, khi đó, bọn họ vô cùng sốt ruột
Một khi Dương Diệp gặp chuyện không may, Cổ Kiếm tông ở trước mặt Hồn giáo thật sự không có bất kỳ năng lực chống đỡ nào
Dương Diệp thả Yên Nữ ra trước
Yên Nữ không quá hứng thú đối với chuyện của Cổ Kiếm tông, nàng trực tiếp xoay người đi tìm đám người Minh Nữ
Yên Nữ đi rồi, Dương Diệp nhìn về phía Kiếm Kinh:
- Đã xảy ra chuyện gì vậy
Kiếm Kinh trâm giọng nói:
- Gần đây, Cổ Kiếm tông ta có đệ tử chết rất ly kỳ
- Chết ly kỳ à
Dương Diệp nhíu mày:
- Người có chỉ tiết một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kiếm Kinh khẽ gật đầu:
- Trước đây không lâu, Cổ Kiếm tông ta có một đệ tử đột nhiên chết thảm, linh hồn hắn không còn, đầu lại được đặt ở dưới chân núi Cổ Kiếm tông
Đây chỉ là bắt đầu, sau đó càng lúc càng nhiều đệ tử chết thảm
Cho tới bây giờ đã có hai mươi tám đệ tử Cổ Kiếm tông lặng lẽ chết đi
Bây giờ bên trong Cổ Kiếm tông, đặc biệt là lòng người ở ngoại môn cùng nội môn đều dao động
Ánh mắt Dương Diệp dần dần lạnh đi, không cần phải nói, đây tuyệt đối là chuyện do Hồn giáo làm
Bây giờ, Hồn giáo đã bắt đầu ra tay
Tuy nhiên bọn họ đổi thành một thủ đoạn khác
Dương Diệp hỏi:
- Trận pháp Cổ Kiếm tông có khởi động sao
Kiếm Kinh gật đầu:
- Có khởi động nhưng vẫn không có cách nào, bởi vì cho dù có khởi động trận pháp vẫn có đệ tử chết đi
Cổ Nam trưởng lão tự mình đứng ra trấn giữ, nhưng cho dù là hắn cũng không có tìm được người ra tay
Điều này rất kỳ lại
Dương Diệp đang muốn nói
Đúng lúc này, một đệ tử Cổ Kiếm tông đi vào trong đại điện, khi nhìn thấy Dương Diệp, hắn đầu tiên ngây người, sau đó hành lễ:
- Ra mắt Tổng chủ
- Có chuyện gì sao
Dương Diệp hỏi
Tên đệ tử Cổ Kiếm tông kia trâm giọng nói:
- Lại..
lại có một vị sư huynh chết rồi
Hai mắt Dương Diệp híp lại:
- Dẫn ta đi xeml
Cứ như vậy, mọi người đi tới dưới chân núi Cổ Kiếm tông, nơi đó có để một cái đầu cùng thi thể đâm đìa máu, thi thể cùng cái đầu tách rời
Giống như trước đây, linh hồn cũng không còn
- Mới xuất hiện sao
Dương Diệp hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tên đệ tử Cổ Kiếm tông kia gật đầu:
- Mới phát hiện ra không lâu
Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh
Lúc này, một lão già xuất hiện ở bên cạnh
Lão già kia là một trưởng lão của Cổ Kiếm tông, cũng là cường giả Chủ cảnh
Hắn vẫn chịu trách nhiệm trấn giữ ở đây
Dương Diệp nhìn về phía lão già, lão già lắc đầu
Dương Diệp thu hồi ánh mắt, sau đó thi triển ra Kiếm Vực
Kiếm Vực bao phủ tất cả mọi thứ xung quanh, nhưng dưới Kiếm Vực, hắn cũng không cảm nhận được gì
Sau một lúc lâu, Dương Diệp chậm rãi nhắm mắt lại:
- Mọi người nên làm gì thì cứ đi làm đi
Chuyện này cứ để cho ta giải quyết
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, sau đó xoay người rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên cạnh Dương Diệp, Kiếm Kinh hỏi: - Ngươi biết
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Biết một chút
Kiếm Kinh khẽ nói:
- Có nắm chắc không
Dương Diệp cười nói:
- Thử xem mới biết được
Kiếm Kinh khẽ gật đầu, sau đó xoay người rời đi
Sau khi Kiếm Kinh rời khỏi, Dương Diệp trở lại động phủ của mình và tiến vào bên trong Hồng Mông tháp
Hắn đi tới trước căn nhà trúc của Kỳ Bỉ Thiên
Lúc này, nàng đang đá cầu
Tuy nhiên, nàng không phải đá đầu người, mà là một quả cầu mây
Sở dĩ không phải đầu người, là bởi vì Dương Diệp nói cho nàng biết, nếu như nàng tiếp tục đá đầu người sẽ dọa đám người Lôi Lâm bỏ chạy mất
Kỳ Bỉ Thiên rõ ràng tương đối để ý Lôi Lâm, bởi vậy nàng bỏ qua việc đá đầu người, lựa chọn đá quả cầu mây do Dương Diệp chuẩn bị cho nàng
Dù sao đều là quả câu cải
Lôi Lâm lại ngồi ở trên bậc thang băng trúc, trong lòng nàng ôm một đám tinh hoa lôi
Từ sau khi mảnh lôi trì đến, nàng chưa bao giờ thiếu tinh hoa của lôi
Khi nhìn thấy được Dương Diệp tới, ánh mắt Lôi Lâm lập tức sáng lên và vội vàng chạy tới trước mặt hắn:
- Ca cai
Dương Diệp ôm lấy Lôi Lâm xoay tròn, sau đó cười nói:
- Lôi Lâm hình như lớn hơn một chút rôi
Lôi Lâm chớp chớp mắt:
- Thật vậy sao
Dương Diệp đặc biệt nghiêm túc gật đầu
Lôi Lâm lập tức hôn lên mặt của Dương Diệp lại giật cho hắn chấn động một hồi
Hắn vội vàng thả Lôi Lâm xuống
Mỗi ngày tiểu nha đầu này đều ăn những tinh hoa của lôi, trên người nàng thỉnh thoảng sẽ tự động phát ra tia chớp
Những tia chớp này vẫn có chút khủng khiếp, tuy không nguy hiểm đến tính mạng của hắn, nhưng tuyệt đối không chỉ là gãi ngứa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.