Vô Địch Kiếm Vực

Chương 638: Tránh ra!




Chương 638: Tránh ra
(1)Chương 638: Tránh ra
(1)
Mọi người có mặt ngây ra như phỗng
Kiếm Hoàng cứ như vậy mà chết sao
Kiếm Hoàng ngàn năm có một lại chết như vậy sao
Còn chết dưới kiếm một kiếm tu, không phải là Kiếm Hoàng vừa ra tay vạn kiêm đã thân phục sao
Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người khó hiểu, rất là khó hiểu
Đúng lúc này Vỏ kiếm đang giằng co với U Minh Quỷ Hỏa đột nhiên phát ra kiếm quang chói mắt, một tiếng kiếm kêu vang vọng đến chín tầng mây, chỉ thấy Vỏ kiếm biến đổi nhanh chóng, biển
đổi thành một nữ tử váy trắng có chút hư ảo, nữ tử nhìn Dương Diệp bằng ánh mắt phức tạp, sau đó khẽ động mình đi tới trước mặt Mạc Khinh Ngữ, nhìn vết kiếm trên ngực Mạc Khinh Ngữ, nữ tử khẽ thở dài, bàn tay khẽ động, từng luồng năng lượng màu xanh lục lọt vào vết kiếm kial
Nhìn thấy nữ tử váy trắng này, sắc mặt mọi người ở đó lập tức căng thẳng
Vỏ kiếm có linh hồn, mọi người đều biết điều này, chỉ là mọi người lại chưa từng thấy linh hôn của thanh Vỏ kiếm này, bây giờ đã gặp được
Không có bất kỳ ai là dám nhìn nữ tử trong sân này, bởi vì vị này chính là tuyệt thế cường giả, bạn đồng hành của tất cả xưng hiệu Kiếm Hoàng từ xưa tới nay
Thấy kiếm linh của Vỏ kiếm cứu Mạc Khinh Ngữ, Dương Diệp nhướng mày sau đó khẽ phất tay phải, U Minh Quỷ Hỏa tức thì xuất hiện trong bàn tay hắn, nắm U Minh Quỷ Hỏa, Dương Diệp đang chuẩn bị ra tay thì đúng lúc này nữ tử mặt lạnh kia lại thu tay về, sau đó xoay người nhìn Dương Diệp, trong mắt là sự phức tạp, nói:
- Kiếm ý giết chóc tâng sáu, kiếm tâm thông minh, thân giấu hai loại linh vật của trời đất, đồng thời còn lĩnh ngộ được phép tắc của - vực-
Ngươi, vì sao không đến núi Kiếm Hoàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có vẻ như nữ tử cố ý, chỉ có Dương Diệp mới có thể nghe thấy lời nàng nói
- Ta chưa từng muốn trở thành Kiếm Hoàng
Dương Diệp dửng dưng nói
- Vì sao
Nữ tử khó hiểu
- Bởi vì dù không có ngươi, ta vẫn có thể khiến cho vạn kiếm trong thiên hạ phải thân phục
Dương Diệp nói:
- Ta đã thấy được sự đáng sợ của ngươi
Quả thực cho dù là ta ở trước mặt ngươi cũng không dám sử dụng tới kiếm, bởi vì ngươi có sức ép quá kinh khủng đối với kiếm
Thế nhưng ngươi lại là một loại ràng buộc đối với ta, nếu sở hữu ngươi, ta có thể tưởng tượng mình sẽ ỷ lại vào sức mạnh của ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kiếm đạo sao có thể mượn vật ngoài thân để dùng
Nữ tử trâm mặc, một lát sau nàng cười khổ, nói:
- Một vạn năm trước có một người cũng nói như ngươi, chắc ngươi biết người này là ai, hắn giống ngươi, không cần đến sức mạnh của ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ ta đã hiểu một chút vì sao hắn có thể áp chế những Vũ Thần thời đó, còn ngươi có thể áp chế Kiếm Hoàng bây giờ rồi
Bởi vì các ngươi có một trái tim kiếm đạo thuân túy nhất
Dương Diệp không nói tiếp mà bắt đầu khởi động huyền khí, kiếm chỉ vào Mạc Khinh Ngữ, ý đồ là gì không cần nói cũng biết
Nhìn thấy Dương Diệp như vậy, nữ tử nói:
- Có thể không giết nàng không
Ngươi đã trở thành truyền kỳ áp chế Kiếm Hoàng, tha cho nàng một mạng, thế nào
- Không thểt
Dương Diệp dứt khoát từ chối, nói:
- Không giết nàng ta thì nàng ta không chỉ không cảm kích ta, còn có khả năng càng hận ta, không phải sao
Hơn nữa chính là vì nàng ta, người ta yêu vẫn hôn mê cho đến bây giờ, cho nên nàng ta phải chết
Nếu người ngăn cản ta vậy thì các ngươi cùng chết
đi
Dứt lời, U Minh Quỷ Hỏa chợt bành trướng, bao quanh Huyền Kiếm trong tay
Đối mặt với nữ tử trước mặt này, phải có U Minh Quỷ Hỏa giúp đỡ thì Huyền Kiếm mới có thể không bị đối phương áp chế, nếu không đừng nói tấn công đối phương, thậm chí bị kiếm của mình tấn công ngược lại cũng là điều có thể xảy raI
- Nếu ta giải phong ấn của mình ra, ngươi không phải đối thủ của tai
Nữ tử lạnh lùng nói
- Vấn đề là ngươi không thể, không phải sao
Dương Diệp nói:
- Ở Cổ Vực Thành này không thể xuất hiện huyền giả cảnh giới trên vương giả ra tay với huyền giả dự thi, nếu ngươi giải phong ấn, bọn họ có sẽ đồng ý sao
- Nàng là Kiếm Hoàng cuối cùng ta lựa chọn trong thời đại này, ta không thể nhìn nàng chết
Nữ tử trâm giọng nói
Dương Diệp mỉm cười, nụ cười kia nham hiểm, nói:
- Ý người ta chỉ có thể là nàng ta giết ta, chứ ta không thể giết nàng ta
Nữ tử hít một tiếng nói: - Vậy ngươi ra tay đi
- Đương nhiên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.