Chương 81: Thượng giới Tiên Tộc
Theo thế lực Tiêu Dao Các tại Đại Tề Quốc nhanh chóng mở rộng, toàn bộ cục diện giang hồ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất
Dưới sự hoạt động nhanh chóng của Thưởng Thiện Phạt Ác nhị sứ Trương Tam Lý Tứ, đại đa số môn phái đều thức thời lựa chọn quy thuận
Những môn phái nào còn hơi do dự, sau khi chứng kiến lôi đình thủ đoạn của Tiêu Dao Các, cũng đều lần lượt cúi đầu
Ôn Vô Đạo cùng đoàn người dạo bước trên đường phố phồn hoa của đô thành Tề quốc, bốn phía tiếng người huyên náo, nhưng không ai nhận ra vị này chính là kẻ đứng sau màn khuấy động phong vân Tề quốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Có nghe nói gì không
Lão tổ của Huyền Âm giáo, cách đây một thời gian đã bị một vị cao thủ thần bí của Tiêu Dao Các dùng một phi đao lấy mạng
"Suỵt..
Nói nhỏ thôi
Vị đó chính là Lý Tầm Hoan đại nhân của Tiêu Dao Các đấy, nghe nói ngay cả Huyết Ma lão tổ của Thiên Sát môn cũng không dám tùy tiện trêu chọc ngài ấy, còn phải ngoan ngoãn đến tham dự yến hội của Tiêu Dao Các..
Trong quán trà, mấy vị giang hồ nhân sĩ đang thấp giọng bàn luận về những đại sự xảy ra gần đây
Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, thế lực giang hồ Đại Tề Quốc gần như đã bị Tiêu Dao Các chỉnh hợp xong xuôi, chỉ còn lại số ít mấy kẻ cứng đầu còn đang dựa vào nơi hiểm yếu chống cự
"Kỳ quái..
Lý Tầm Hoan ngắm nghía phi đao trong tay, nhíu mày, "Chúng ta thu phục thế lực giang hồ Tề quốc thuận lợi như vậy, mà hoàng thất lại không có chút phản ứng nào sao
Ôn Vô Đạo nhẹ nhàng phe phẩy chiếc quạt xếp, ánh mắt thâm thúy: "Đúng là kỳ lạ
Theo lý mà nói, hoàng thất sẽ không ngồi yên nhìn thế lực giang hồ bị chỉnh hợp..
Lão đại trong Tương Tây tứ quỷ thấp giọng nói: "Thiếu chủ, có muốn phái người đi điều tra một phen không
"Không cần
Ôn Vô Đạo gấp quạt lại, "Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn
Nếu họ đã chọn cách im lặng, chúng ta cứ yên lặng theo dõi kỳ biến là được
Trong lúc nói chuyện, mọi người đi tới trước một tòa kiến trúc vàng son lộng lẫy
Trên tấm biển hiệu "Lưu Bảo thương hội" bốn chữ lớn thiếp vàng rạng rỡ dưới ánh mặt trời
Mặc dù không thể so sánh với Vạn Bảo thương hội trải rộng khắp đại lục, nhưng trong lãnh thổ Tề quốc, Lưu Bảo thương hội cũng được coi là một đại thương hội hàng đầu
"Vào xem thử
Ôn Vô Đạo tỏ ra hứng thú, cất bước đi vào
Bên trong thương hội bài trí xa hoa, các loại trân bảo rực rỡ muôn màu
Chưởng quỹ thấy mấy người khí độ bất phàm, vội vàng tiến lên đón tiếp: "Mấy vị khách quý cần thứ gì ạ
Thương hội chúng tôi thứ gì cũng có
Quản sự thấy Ôn Vô Đạo khí độ phi phàm, vội vàng nở nụ cười: "Vị công tử này, Lưu Bảo thương hội chúng tôi không thiếu thứ gì, bất kể là linh dược ngàn năm, pháp khí thượng cổ, hay là..
Ôn Vô Đạo nhíu mày, đưa tay ngắt lời: "Dẫn đường, xem kỳ trân
Chỉ năm chữ đơn giản, lại khiến quản sự trong lòng run lên
Lúc này hắn mới chú ý tới, mấy người đứng sau vị công tử trẻ tuổi trước mắt, người nào người nấy khí tức thâm trầm, đặc biệt là nam tử tuấn mỹ với mái đầu mì tôm kia, chỉ đứng đó thôi cũng đủ khiến người ta không rét mà run
"Vâng vâng vâng, mời khách quý đi lối này
Quản sự lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng dẫn mọi người hướng vào nội sảnh, "Trân phẩm của thương hội chúng tôi đều được cất giữ trong nhã các ở tầng ba..
Bên kia
Sâu trong hoàng cung Đại Tề, trong một dũng đạo tối tăm và dài, một già một trẻ hai bóng người chậm rãi tiến bước
Thái tử Mộc Phong dìu lấy lão nhân, trên mặt lộ rõ vẻ sầu lo
"Thanh Phong lão tổ, Tiêu Dao Các ngang ngược không kiêng nể gì ở Đại Tề ta như vậy, chúng ta thật sự muốn ngồi yên không quan tâm sao
Thái tử không nhịn được thấp giọng hỏi
Lão nhân dừng bước, trong đôi mắt già nua vẩn đục ánh lên một tia sáng: "Phong nhi, ngươi quá nóng vội rồi
Lão vỗ nhẹ lên mu bàn tay thái tử, "Chuyện quan trọng nhất lúc này là gì, ngươi nên hiểu rõ
Thái tử Mộc Phong trong lòng chấn động, vội vàng cúi đầu: "Là tôn nhi lỗ mãng rồi
Lão nhân tiếp tục tiến về phía trước, giọng nói âm u: "Tiêu Dao Các lai lịch bí ẩn, thực lực khó lường
Tùy tiện ra tay, sẽ chỉ đả thảo kinh xà
Lão dừng một chút, giọng điệu chuyển sang lạnh lẽo, "Đợi đại sự thành, thu thập bọn chúng cũng chưa muộn
Thái tử trong mắt lóe lên vẻ hiểu rõ: "Ý lão tổ là..
"Bên Đại Dịch..
tiến triển thế nào rồi
Lão nhân đột nhiên hỏi
Thái tử trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn: "Bẩm lão tổ, chiến sự thuận lợi
Quân ta đã đột phá biên cảnh Đại Dịch, tuy cả hai bên thương vong thảm trọng, nhưng tổn thất của bọn chúng lớn hơn
Hơn nữa, quân ta vẫn đang thâm nhập, không lâu nữa có lẽ sẽ có tin chiến thắng lớn hơn nữa truyền về
"Không tồi
Lão nhân cười lạnh một tiếng, "Đông Châu vốn dĩ nên là thiên hạ của Mộc gia ta
Lũ nô tài Đại Dịch kia, dám ngang hàng ngang vế với chúng ta, thật đúng là không biết sống chết
"Hãy nhớ, hiện tại mọi việc đều lấy chiến sự làm trọng
Còn về Tiêu Dao Các..
Lão ý vị sâu xa liếc nhìn thái tử, "Cứ phái người theo dõi là được
Hai người đi qua một cánh cửa ngầm, tiến vào một mật thất
"Đợi đến ngày chúng ta nhất thống Đông Châu, cái gì Tiêu Dao Các, Vạn Ma Quật..
tất cả đều phải phủ phục dưới chân chúng ta
Hai người đi vào mật thất
Trong mật thất, ánh nến chiếu rọi những đường vân loang lổ trên hai cỗ quan tài bằng đồng cổ
Thái tử Mộc Phong cố nén nghi hoặc trong lòng, ánh mắt bất giác bị hấp dẫn bởi chữ "Lý" khổng lồ trên vách đá – chữ viết đó cứng cáp mạnh mẽ, lại toát ra một vẻ quỷ dị không tả xiết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Lão tổ, đây là..
Thái tử cuối cùng không nhịn được lên tiếng
Lão nhân dùng ngón tay khô gầy nhẹ nhàng vuốt ve cỗ quan tài đồng, trong mắt lóe lên tia sáng cuồng nhiệt: "Phong nhi, ngươi có biết hai người trong quan tài này là ai không
Thái tử mơ màng lắc đầu
Lão nhân đột nhiên cất lên một tràng cười khàn khàn: "Bên trong đang ngủ say chính là lão tổ của chúng ta
"Cái gì
Lão tổ
Thái tử kinh hãi lùi lại nửa bước, hắn không ngờ lại có tồn tại còn sống lâu hơn cả Thanh Phong lão tổ
Thanh Phong lão tổ dường như nhìn thấu sự nghi hoặc của hắn, ngón tay khô gầy nhẹ nhàng vuốt ve những đường vân trên nắp quan tài: "Phong nhi, ngươi có biết, Mộc gia chúng ta..
vốn dĩ họ Lý không
Con ngươi thái tử đột nhiên co rút lại, bí mật này hắn chưa từng nghe ai nhắc đến
Nghe vậy thái tử giật nảy mình, cái gì cơ
Hoàng thất Đại Tề của ta không phải họ Mộc sao
Sao lại biến thành họ Lý
Con ngươi của Thái tử Mộc Phong đột nhiên co rút lại, khó tin nhìn chằm chằm vào lão nhân trước mắt: "Lão tổ..
Ngài..
Ngài vừa nói gì
Chúng ta..
họ Lý
Thanh Phong lão tổ dùng ngón tay khô gầy khẽ vuốt những đường vân trên cỗ quan tài đồng, trong mắt lóe lên tia sáng cuồng nhiệt: "Không sai, dòng họ thật sự của chúng ta là Lý
Hoàng tộc Đại Tề họ Mộc, chẳng qua chỉ là một sự ngụy trang để che mắt thiên hạ mà thôi
Dưới ánh nến chập chờn, lúc này thái tử mới chú ý thấy trên cỗ quan tài đồng không phải khắc long văn của hoàng thất Đại Tề, mà là từng chữ "Lý" nhỏ bé
Ánh mắt hắn lại một lần nữa rơi vào chữ "Lý" khổng lồ giữa vách đá, chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng
"Chuyện này..
Chuyện này rốt cuộc là thế nào
Giọng thái tử run rẩy, "Ta từ nhỏ đã được dạy bảo..
Ánh mắt Thanh Phong lão tổ trở nên xa xăm và thâm thúy, lão nhẹ nhàng vuốt ve chữ "Lý" trên vách đá, giọng nói khàn khàn mà phiêu diêu: "Lý gia chúng ta..
vốn là thượng giới Tiên tộc a
"Thượng giới..
Tiên giới..
Thái tử Mộc Phong thì thào lặp lại, chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc
Từ nhỏ hắn đã thuộc lòng điển tịch hoàng thất, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới huyết mạch của mình lại có lai lịch kinh người đến thế
Ngón tay khô gầy của lão khẽ vuốt chữ "Lý" trên vách đá, mỗi một nét bút đều sáng lên ánh kim nhàn nhạt: "Sau khi hạ giới, chúng ta chia làm hai nhánh
Một nhánh sáng lập Đại Du, tiếp tục dùng họ Lý; nhánh còn lại thì đến nơi này, sáng lập Đại Tề, đổi họ thành Mộc
Thái tử đột nhiên ngẩng đầu: "Vậy nên hoàng thất Đại Du và chúng ta..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đồng tông đồng nguyên
Thanh Phong lão tổ nói chắc như đinh đóng cột, "Hoàng đế Đại Du Lý Ngự, xét về bối phận còn phải gọi ta một tiếng thúc tổ
Ánh nến trong mật thất đột nhiên chao đảo dữ dội, hai cỗ quan tài đồng phát ra tiếng ù ù trầm thấp
Thanh Phong lão tổ mặt lộ vẻ mừng như điên: "Thời cơ sắp đến rồi
Chỉ cần đánh thức hai vị lão tổ, Lý gia chúng ta liền có thể quay về thượng giới, đoạt lại tất cả những gì thuộc về chúng ta
Thái tử Mộc Phong đứng chết trân tại chỗ, trong đầu hiện lên vô số mảnh ký ức rời rạc – tại sao điển tịch của hoàng thất Đại Tề luôn có chút không hoàn chỉnh, tại sao bọn họ lại nắm rõ tình báo về Đại Du như lòng bàn tay, và còn chưa từng phát động chiến tranh..
Tất cả đều đã có lời giải thích
Thái tử đột nhiên nhớ ra điều gì, run giọng hỏi: "Vậy..
những vị lão tổ trong quan tài đồng kia..
Tinh quang trong mắt Thanh Phong lão tổ tăng vọt: "Chính là ta Lý gia còn sót lại hai vị Tiên tộc lão tổ
Bọn họ lấy bí pháp ngủ say chờ đợi thiên môn mở lại ngày đó
Mà còn không chỉ chúng ta nơi này có, Đại Du bên kia đồng dạng cũng là
Lão đột nhiên nắm lấy vai thái tử: "Phong nhi, bây giờ thời cơ đã đến
Chỉ cần đánh thức mấy vị lão tổ, chớ nói cái này Đông Châu, chính là quay về thượng giới cũng ở trong tầm tay
...