Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu

Chương 15: Chương 15




Ôn Mạn có ánh mắt mặc kệ hắn nhìn
Bên trong nội tâm nàng mơ hồ cũng biết, hắn thích tướng mạo và dáng người nàng..
Bởi vì hắn trong ánh mắt ít nhiều mang theo chút tình ý nam nữ
Hoắc Thiệu Đình nhìn đủ rồi, từ từ lấy lại điện thoại di động:
"Thật lòng
Khí thế hắn quá lớn, Ôn Mạn không còn dám đối diện, giả vờ húp cháo:
"Thật
Hoắc Thiệu Đình tựa hồ rất hài lòng, cùng với thư ký rời đi
Phòng bệnh tĩnh lặng trở lại
Ôn Mạn một mình nằm trên giường bệnh, cảm giác được bốn phía đều trống rỗng..
Nàng vẫn cảm thấy hơi khó chịu, dứt khoát nhắm mắt ngủ thiếp đi
Lần nữa tỉnh lại, đã là chín giờ đêm
Bởi vì là khu phòng bệnh VIP đặc biệt yên tĩnh, ban đêm chỉ có tiếng lá cây bên ngoài xào xạc hoà cùng tiếng côn trùng, tiếng chim kêu
Ôn Mạn đi đến trước cửa sổ, mở cửa sổ ra
Dưới lầu có một vườn hoa, bóng cây rậm rạp, được tô điểm bởi đủ loại hoa cỏ, tiết trời đầu hạ hoa nở rộ vừa vặn
Ôn Mạn bỗng nhiên muốn xuống lầu đi dạo một chút
Một lát sau, nàng dẫm trên thảm cỏ xanh mềm mại, ngửi hương vị cỏ xanh tươi mát, cảm giác thật là thoải mái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trăng sáng sao thưa, vạn vật chìm trong tĩnh lặng
Lúc tính toán cho tương lai nhạt nhẽo của mình, một giọng nói dịu dàng mềm mại vang lên:
"Cố Trường Khanh, ngươi hôn ta thêm chút nữa đi..
Ôn Mạn khẽ giật mình, thật bất ngờ
Hoắc Minh Châu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng cũng ở bệnh viện này ư
Ôn Mạn nhẹ nhàng nâng mí mắt, liền nhìn thấy dưới ánh trăng một đôi tình nhân quấn quýt như sam, ôm nhau hôn đến khó dứt
Cố Trường Khanh ôm lấy vòng eo của vị hôn thê, nâng lấy mặt nàng, như báu vật
Người như hắn có tính khí ấy vậy mà lại giống như dỗ trẻ con dỗ dành Hoắc Minh Châu:
"Tối nay là lần cuối
Ngươi nên đi ngủ rồi
Hoắc Minh Châu ôm lấy cổ hắn, ánh mắt thanh thuần xen lẫn quyến rũ:
"Cố Trường Khanh, chúng ta đều đã đính hôn, khi nào ngươi mới cùng ta xảy ra quan hệ
Cố Trường Khanh đang định ứng phó vài câu, ánh mắt liếc thấy Ôn Mạn trong góc
Ôn Mạn đứng ở khúc quanh hành lang, cũng không biết đã đứng đó nhìn bao lâu
Cố Trường Khanh bỗng dưng đặt Hoắc Minh Châu tựa vào ngực, hắn không muốn để nàng phát hiện Ôn Mạn
Còn bản thân hắn, lại nhìn chằm chằm Ôn Mạn
Việc Ôn Mạn được cứu là điều hắn không nghĩ tới, ban đầu hắn đã quyết định hy sinh nàng, không ngờ Ôn Mạn lại sống tốt, hoàn toàn khỏe mạnh trở về
Tâm tư của Cố Trường Khanh, Hoắc Minh Châu sao mà biết được
Nàng chìm đắm trong nhu tình mật ý, ngón tay trắng nhỏ nhẹ nhàng vạch lên ngực vị hôn phu, nhỏ giọng thúc giục:
"Cố Trường Khanh, ngươi còn đang chờ gì vậy
Cố Trường Khanh qua loa đáp lời một tiếng
Hắn muốn xem phản ứng của Ôn Mạn, nhưng Ôn Mạn chỉ khẽ nhếch khóe miệng, rất nhanh liền quay người chuẩn bị rời đi..
Cố Trường Khanh trong lòng căng thẳng
Ôn Mạn đã từng yêu hắn như vậy, hắn có một chút không vui nàng đều sẽ khó chịu nửa ngày, tìm trăm phương ngàn kế dỗ dành để hắn vui vẻ
Nhưng bây giờ, hắn muốn làm chuyện đó với người khác, nàng đều thờ ơ
Hắn không tin..
Không tin Ôn Mạn không hề có cảm giác
"Ngươi thật sự muốn vậy sao
Cố Trường Khanh thanh âm nhàn nhạt
Tiếp đó, hắn nhẹ nhàng siết chặt tóc dài của cô gái trong ngực, cúi đầu điên cuồng hôn tiếp nàng..
Hắn vừa vội vàng lại dữ dội
Hoắc Minh Châu chịu không nổi, nhẹ nhàng đấm vai hắn phàn nàn:
"Cố Trường Khanh, ngươi làm sao vậy
Cố Trường Khanh ngừng lại
Ánh mắt thâm thúy, trong mắt u ám đậm đến nỗi không tan ra được
Hắn bỗng nhiên ôm lấy Hoắc Minh Châu, đi về phía phòng bệnh VIP đặc cấp, Hoắc Minh Châu xấu hổ tựa đầu vào vai hắn, nhỏ giọng hỏi:
"Ngươi thật sự muốn ta sao
Cố Trường Khanh khẽ "ừ"
Lúc quay người đi vào lối đi nhỏ của phòng bệnh, ánh mắt hắn liếc qua, Ôn Mạn lại đã sớm chẳng biết đi đâu mất rồi
Con ngươi Cố Trường Khanh ảm đạm
Trở lại phòng bệnh tư nhân, hắn cùng Hoắc Minh Châu lần đầu xảy ra quan hệ, Hoắc Minh Châu ngượng ngùng lại lớn mật, không thể nói Cố Trường Khanh hoàn toàn không có hưởng thụ, chỉ là..
luôn thiếu chút gì
Lúc kết thúc, đã là rạng sáng
Cố Trường Khanh ngồi trên chiếc ghế ở sân thượng, trên bàn tròn nhỏ đặt một hộp thuốc lá, hắn đã hút bốn năm điếu
Rõ ràng hắn đã đạt được tất cả những gì mình muốn, vị hôn thê kiều diễm cùng với tất cả lợi ích mà nàng mang lại phía sau, thân thể thì vừa mới được thỏa mãn qua, nhưng đáy lòng hắn lại trống rỗng một mảnh
Hắn quên không được ánh mắt của Ôn Mạn: chế giễu, và không quan tâm
Một đôi cánh tay mềm mại từ phía sau lưng ôm lấy hắn
Hoắc Minh Châu áp lưng vào lưng hắn, ôn nhu hỏi:
"Đang nghĩ gì vậy
Cố Trường Khanh bóp tắt điếu thuốc, kéo vị hôn thê vào trong ngực, hắn chống cằm bên tai nàng nhỏ giọng nói:
"Minh Châu, không có ai tốt hơn ngươi
Hoắc Minh Châu áp sát vào lòng hắn, kéo lấy bàn tay hắn:
"Ngươi phải đối tốt với ta một chút đấy, biết không
Phải vĩnh viễn yêu ta, và chỉ có ta
Yết hầu Cố Trường Khanh nhẹ nhàng nhấp nhô
Hắn không biết yêu người, hắn chỉ thích quyền thế
Ôn Mạn là vậy, Hoắc Minh Châu cũng không ngoại lệ, hắn chỉ lựa chọn người có lợi hơn với mình
Một lúc lâu sau, Hoắc Minh Châu bỗng nhiên mở miệng:
"Vừa nãy ta nhìn thấy Ôn tiểu thư
Cố Trường Khanh, có phải ngươi vẫn còn tự trách vì đã không cứu được nàng
Không có chuyện gì, ca ca đã cứu được nàng rồi, lại còn tận tay chăm sóc..
Ngươi yên tâm đi
Yên tâm
Cố Trường Khanh cười nhạo một tiếng
Sau đó tâm trạng của hắn liền chùng xuống, hắn nhớ tới thái độ khác thường của Hoắc Thiệu Đình đối với Ôn Mạn..
Sáng sớm, Ôn Mạn tỉnh lại
Bên gối, đặt một chiếc hộp nhung hình vuông rất đẹp
Ôn Mạn hơi giật mình, mở ra xem
Bên trong là một viên nhẫn kim cương sặc sỡ lóa mắt, kiểu dáng kinh điển của Tiffany, Carat nhìn không thấp
Ôn Mạn đoán ra là ai tặng
Nàng cảm thấy mỉa mai
Cố Trường Khanh ép nàng đến bước đường cùng, làm hại nàng suýt chút nữa bị cưỡng , hiếp, lại còn có mặt mũi tặng nhẫn kim cương cho nàng
Nàng đang định nhờ y tá trả lại cho hắn, cửa bị đẩy ra
Cố Trường Khanh bước vào, trông thấy Ôn Mạn đang xem viên nhẫn kim cương đó, giọng nói hiếm khi ôn hòa:
"Tỉnh rồi à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thích không
Ôn Mạn khép hộp lại, cười rất nhạt
"Thích
"Người phụ nữ nào mà không thích nhẫn kim cương cơ chứ
"Thế nhưng, Cố Trường Khanh, đồ của ngươi ta đều không muốn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.