Nhưng vì chuyện của ba mình, nàng vẫn lấy hết dũng khí gọi đi..
Điện thoại không kết nối được, Hoắc Thiệu Đình đã tắt máy
Ôn Mạn có chút tuyệt vọng, nàng gần như không dám đối diện với Nguyễn Di
Nguyễn Di, Nguyễn Di..
Người đâu
Ôn Mạn nghĩ rằng Nguyễn Di đi vào nhà vệ sinh, tìm kiếm khắp nơi một vòng, nhưng không tìm thấy
Lòng nàng bắt đầu bất an, gọi điện thoại cho Nguyễn Di:
"Nghe máy đi..
Nghe máy đi..
Điện thoại vẫn đổ chuông, nhưng không ai bắt máy
Ôn Mạn chợt nhớ ra điều gì đó, nàng cực nhanh chạy về phía thang máy, điên cuồng nhấn nút thang máy..
Khi nàng đứng trong chiếc thang máy bịt kín, cả người nàng đều đang run rẩy
Nguyễn Di..
Đừng làm chuyện điên rồ
Không cần..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôn Mạn cuối cùng vẫn chậm một bước, khi nàng đuổi tới phòng làm việc tổng giám đốc của Cố Thị, bên trong một mảnh hỗn độn
Cố Trường Khanh một tay ôm chặt lấy phần bụng tựa vào chiếc bàn làm việc gỗ lim, giữa các ngón tay máu tươi không ngừng chảy ra
Cảnh tượng nhìn thấy mà kinh hoàng
Nguyễn Di trong tay nắm chặt một con dao gọt trái cây, cả người trông như người điên cuồng nói chuyện không ngừng nghỉ, nhưng chỉ là nghe không rõ nàng nói gì
Ôn Mạn run giọng kêu lên một tiếng:
"Nguyễn Di
Ánh mắt Nguyễn Di nhìn thẳng, thì thào mở miệng:
"Ta giết Cố Trường Khanh, hắn sẽ không còn hại Bá Ngôn cũng sẽ không còn hại ngươi..
Ôn Mạn, dì đã sớm nói hắn không thích hợp với ngươi
Ôn Mạn nước mắt giàn giụa
Nàng tiến tới nhẹ nhàng ôm Nguyễn Di, nghẹn ngào nói:
"Nguyễn Di, đừng sợ..
Ta ở đây
Cố Trường Khanh ôm chặt lấy vết thương, máu không ngừng chảy xuống
Thư ký muốn xử lý vết thương đơn giản cho hắn trước, thế nhưng hắn lại đẩy thư ký ra, từng chữ từng câu hỏi Ôn Mạn:
"Ngươi nhìn thấy ta không chảy máu sao
Ôn Mạn, ta sống hay chết ngươi cũng không cần, có đúng không
Ánh mắt Ôn Mạn trống rỗng
Nàng nhìn người đàn ông mình từng yêu, nàng cảm thấy rất xa lạ, nàng thậm chí hoài nghi rốt cuộc mình đã từng hiểu hắn chưa
Nếu không, sao hắn có thể độc ác đến vậy
Nguyễn Di ngay cả con gà cũng không dám giết, làm sao dám cầm dao
Rõ ràng là Cố Trường Khanh đã dùng lời nói kích động, gài bẫy nàng
Ôn Mạn nhẹ giọng mở miệng:
"Cố Trường Khanh coi như ta cầu xin ngươi, buông tha ta có được không
Cố Trường Khanh đang định nói gì đó, Ôn Mạn nhẹ nhàng quỳ xuống trước mặt hắn..
Nguyễn Di lúc này tỉnh táo lại một chút, trong miệng phát ra âm thanh kỳ quái như muốn ngăn cản Ôn Mạn
Ôn Mạn không chịu đứng lên, nàng cứ thế quỳ
Khóe mắt nàng đẫm nước mắt, làm ướt hàng mi cong vốn trong suốt, nàng run giọng nói:
"Cố tiên sinh, Cố Tổng, lúc trước là ta tuổi trẻ không hiểu chuyện cùng ngài yêu đương, là ta không biết thân phận mà dây dưa với ngài..
Bây giờ ta van cầu ngài xem như những điều tốt đẹp ta từng làm cho ngài trước đây, buông tha cha ta buông tha Nguyễn Di..
Coi như ta cầu xin ngài
Nàng hèn mọn đến mức này, Nguyễn Di đau lòng khóc thành tiếng
Nàng tỉnh táo lại, khóc rống lên nói lời xin lỗi với Ôn Mạn, nàng muốn kéo Ôn Mạn đứng lên
Tại sao có thể
Tại sao có thể
Ôn Mạn là hòn ngọc quý trên tay duy nhất của Bá Ngôn, tại sao có thể quỳ xuống trước tên súc sinh này
Ôn Mạn không động đậy, nàng nhìn Cố Trường Khanh với ánh mắt quật cường..
Cố Trường Khanh ở cùng nàng bốn năm, sao lại không hiểu nàng
Ôn Mạn tính tình mềm mại, nhưng nàng cũng có lúc ương bướng
Nàng đã từng yêu hắn sâu đậm vô cùng, bây giờ lại vì muốn rời khỏi hắn mà quỳ xuống trước hắn
Cố Trường Khanh nghiến chặt răng trắng bệch, giận dữ hỏi lại:
"Nếu như ta không buông tha thì sao
Ôn Mạn ngươi sẽ làm gì bây giờ
Ôn Mạn nắm chặt các ngón tay:
"Ngươi không sợ ta trước mặt người nhà họ Hoắc vạch trần bộ mặt thật của ngươi sao
"Cứ đi vạch trần đi
Cố Trường Khanh khuôn mặt vặn vẹo, hắn cười lạnh:
"Ngươi xem thử Hoắc Minh Châu có thể tha thứ cho ta hay không, ngươi xem thử cả nhà ngươi có thể toàn thân trở ra hay không, ngươi xem xem Hoắc Thiệu Đình có thể giúp ngươi được hay không
Nhắc đến Hoắc Thiệu Đình, vết thương của Cố Trường Khanh càng đau hơn
Cả người hắn ngang ngược đến cực điểm
Đến tận bây giờ, Ôn Mạn mới nhìn rõ Cố Trường Khanh thật sự..
Cố Trường Khanh nén đau đi tới, hắn kéo Ôn Mạn ép nàng nhích lại gần mình
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Ôn Mạn, giọng trầm thấp khàn khàn:
"Trở lại bên cạnh ta
Nếu không ta không dám hứa chắc sẽ làm ra chuyện gì
Chẳng hạn như để Nguyễn Di phạm tội gây thương tích vào tù ngồi mười năm tám năm, lại chẳng hạn như để Ôn Bá Ngôn..
Một cái tát giáng xuống mặt hắn
Ôn Mạn tức giận đến toàn thân run rẩy:
"Cố Trường Khanh ngươi không phải là người
Một cánh tay dùng sức giữ lấy tay nàng
Cố Trường Khanh kề sát mặt nàng lạnh lùng nói:
"Hôm nay mới biết ư
Lúc ngươi thích ta đâu có nói vậy
Lúc ngươi đỏ mặt chờ ta hôn ngươi cũng đâu có nói vậy..
Ôn Mạn, lúc ấy ngươi nói Cố Trường Khanh là người đàn ông đẹp trai nhất trên đời, quên rồi sao
Có muốn ta giúp ngươi nhớ lại một chút không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nguyễn Di giãy giụa muốn cùng hắn liều mạng
Cố Trường Khanh buông Ôn Mạn ra, hắn bảo bảo vệ tới khống chế Nguyễn Di, đôi môi mỏng phun ra lời lạnh như băng:
"Báo cảnh sát, cứ nói vị bà Nguyễn này tập kích tôi cố ý gây thương tích
Ôn Mạn níu lấy tay hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Trường Khanh lại một tay hất nàng ra, hắn nhẹ nhàng liếm đi vết máu trên môi, "Ôn Mạn, ngươi thật sự khiến ta tức giận rồi
Ở nơi xa, tiếng còi báo động từ xa vọng đến gần
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Mạn trở nên tái nhợt
Cố Trường Khanh hắn đã thắng, hắn hèn hạ vô sỉ hắn là đồ súc sinh
Ôn Mạn nhắm mắt lại rồi mở ra, nhẹ giọng mở miệng:
"Xin ngươi đừng tức giận, ta thay Nguyễn Di xin lỗi ngươi
Cố Trường Khanh nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sofa, hắn về phía Ôn Mạn vươn tay ra
Tay Ôn Mạn dính máu của Cố Trường Khanh, nàng nhẹ nhàng..
Nhẹ nhàng nâng tay lên, chậm rãi giao cho Cố Trường Khanh
Nguyễn Di trong miệng nuốt nước mắt, liều mạng giãy giụa
"Ôn Mạn không cho ngươi đi cùng tên súc sinh này
"Ngươi bảo ta biết làm sao bàn giao với cha ngươi đây
Ngoài cửa một trận tiếng bước chân, vài người mặc đồng phục đi vào
Nguyễn Di ngây ngốc một lát, tiếp đó nàng điên cuồng kêu to:
"Là ta đâm bị thương Cố Trường Khanh, các ngươi bắt ta
Mau mau đưa ta đi..
Ta nguyện ý ngồi tù
Ngồi tù cả đời
Đừng động đến Ôn Mạn..
Cố Trường Khanh ta cầu ngươi đừng động đến nàng
Nguyễn Di ôm đầu ngã khuỵu xuống đất
Nàng hận bản thân vô dụng, hận bản thân xúc động, càng hận bản thân dễ dàng bị Cố Trường Khanh chọc giận mà liên lụy đến Ôn Mạn.