Cửa đóng lại, nàng chủ động hôn hắn..
muốn thân mật với hắn
Nhưng Cố Trường Khanh trên người có thương, buổi sáng lại vừa làm chuyện đó với người khác xong, sức đâu mà ứng phó
Vả lại hắn cũng không có tâm tình, thế là giải quyết xong xuôi chỉ bằng mấy nụ hôn
Hắn giọng nói khàn khàn trêu nàng:
"Đợi thêm mấy ngày nữa nhé
Hoắc Minh Châu ngượng ngùng
Nàng ôm lấy eo hắn, hít hà hương vị trên người hắn:
"Thật muốn bắt anh đi tắm rửa, rửa sạch cái mùi nước hoa kia đi, bất quá là y tá bôi cho anh thì em không so đo
Ánh mắt Cố Trường Khanh hơi trầm xuống..
Phu thê sắp cưới đang quấn quýt
Dưới lầu truyền đến tiếng xe ô tô, chắc là Hoắc Thiệu Đình đã về
Cố Trường Khanh nhẹ nhàng gỡ tay vị hôn thê, đi ra ban công đứng nhìn
Quả nhiên là Hoắc Thiệu Đình
Buổi chiều nhiệt độ cao, hắn cởi áo khoác ngoài, trên thân mặc một chiếc áo sơ mi xanh đậm cùng quần tây, hắn đang cầm điện thoại nói chuyện, đứng ngay bên dưới Cố Trường Khanh
"Ừ
Anh về nhà lớn trước chuyến, tầm năm giờ qua đón em
"Em thu dọn hành lý trước đi
Cố Trường Khanh toàn thân căng thẳng, hắn biết người nói chuyện điện thoại với Hoắc Thiệu Đình chính là Ôn Mạn
Ôn Mạn..
muốn sống chung với Hoắc Thiệu Đình sao
Lúc này, Hoắc Thiệu Đình bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn thấy Cố Trường Khanh, hai người đàn ông bốn mắt nhìn nhau
Hoắc Thiệu Đình cười khẽ một tiếng
Hắn rất dịu dàng nói với đầu dây bên kia:
"Không có gì, trông thấy một người quen
Anh cúp máy trước nhé..
Không mang được đồ thì lát nữa trên đường ghé mua
Nói xong, hắn liền cúp điện thoại
Sắc mặt Cố Trường Khanh cực kỳ khó coi
Lúc này, Hoắc Minh Châu cũng tỉnh, đi tới ôm lấy eo hắn muốn hôn, nhưng Cố Trường Khanh không có tâm tình, "Anh trai em về rồi, chúng ta xuống lầu đi
Hoắc Minh Châu dù có đơn thuần cũng nhận ra hắn đang lãnh đạm với mình, nàng hơi thất vọng
Cố Trường Khanh dỗ dành nàng
Lúc xuống lầu, Hoắc Minh Châu lại vô cùng cao hứng
Hoắc Thiệu Đình ngồi trên ghế sofa xem tạp chí, Hoắc Minh Châu nhào vào trong ngực hắn:
"Anh trai
Hoắc Thiệu Đình xoa bóp mặt nàng:
"Lớn ngần này còn quấn anh, coi chừng Trường Khanh ghen đấy
"Hắn không biết đâu
Hoắc Minh Châu ôm cánh tay hắn, nũng nịu:
"Anh ơi, lần trước không phải đã nói là anh có mấy bộ phận công ty, cho người ngoài làm không bằng cho người nhà làm sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoắc Thiệu Đình giương mắt nhìn Cố Trường Khanh một chút, cười đầy ẩn ý:
"Cha nói con gái lớn không dùng được, lời này quả thật không sai chút nào
"Anh ơi
Hoắc Minh Châu lại nũng nịu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoắc Thiệu Đình trêu chọc thì trêu chọc vậy thôi, rồi lại sảng khoái đồng ý
"Biết ngay anh trai là tốt nhất mà
Hoắc Minh Châu lại lôi kéo Cố Trường Khanh làm hòa mối quan hệ giữa họ, nàng luôn cảm giác hai người họ không hợp nhau, nguyên nhân thì nàng cũng không rõ
Cố Trường Khanh là muốn làm con rể nhà họ Hoắc, quy mô Hoắc Thị Tập Đoàn lớn hơn Cố Thị gấp mấy lần
Về nhân mạch và gia thế lại càng không thể nào so sánh với nhà họ Hoắc
Chỉ vì một Ôn Mạn, chưa đủ để hắn cùng Hoắc Thiệu Đình trở mặt
Hắn rất khách khí nói:
"Cảm ơn đại ca
Hoắc Thiệu Đình nhạt nhẽo cười một tiếng
Hắn lại cầm lấy tạp chí tùy ý lật xem, thái độ sao cũng coi như lãnh đạm, dù Hoắc Minh Châu có làm nũng cũng không hiệu quả
Bốn giờ rưỡi chiều, Hoắc Thiệu Đình đứng dậy
"Anh còn có việc, đi về trước
Cha mẹ nhà họ Hoắc rất khó khăn mới thấy mặt con trai, đương nhiên muốn giữ lại ăn cơm
"Lần sau đi
Anh thật sự có việc
Hoắc Thiệu Đình xoa xoa đầu em gái
Hắn vừa đi, Cố Trường Khanh cũng nói không ở lại ăn cơm
Hoắc Minh Châu sợ hắn khó xử, chủ động viện lý do giúp hắn, đưa hắn ra đến xe rồi ý nhị nói:
"Anh đừng bận tâm nhé, anh trai em vốn dĩ là vậy, chẳng mấy nhiệt tình với ai cả
Cố Trường Khanh cười nhạo lên tiếng
Chẳng mấy nhiệt tình với ai cả, vậy Ôn Mạn tính là gì
Hắn không nói nhiều, lên xe ngay lập tức, theo sát xe Hoắc Thiệu Đình ở đằng xa
Hoắc Thiệu Đình cầm tay lái, nhìn kính chiếu hậu xem thử
Chỉ thấy xe Cố Trường Khanh
Hắn cười cười, cũng không định hất ra mà là ung dung lái xe, đảm bảo Cố Trường Khanh có thể bám theo
Nửa giờ sau, hắn đón Ôn Mạn
Ôn Mạn hẳn là đã gặp Ôn Bá Ngôn rồi, lúc ngồi lên xe, rõ ràng khóe mắt nàng hơi đỏ..
Hoắc Thiệu Đình vốn dĩ không phải người quá cẩn thận, đặc biệt là đối với phụ nữ, nhưng lúc này hắn lại dịu dàng hỏi:
"Gặp người sao còn khóc đến thế này
Mắt có đau không
"Em không có khóc
Ôn Mạn che giấu
Hoắc Thiệu Đình nhẹ nhàng nở nụ cười, hắn tiến lại gần lẩm bẩm:
"Hay là vì muốn bị anh khi dễ, mới khóc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh đây vẫn chưa động tay đấy mà em đã vậy rồi
Ôn Mạn nhẹ nhàng quay mặt chỗ khác
Hoắc Thiệu Đình cười cười, lúc nổ máy xe hắn nhàn nhạt nhìn thoáng qua kính chiếu hậu
Thật có kiên nhẫn, lại còn đi theo!..
Đang giờ tan tầm, đường sá hơi kẹt xe
Khi đèn đỏ, Hoắc Thiệu Đình tùy ý hỏi về tình huống Ôn Bá Ngôn, Ôn Mạn kể hết mọi chuyện cho hắn nghe
"Chiếc vali nhỏ như vậy, đồ vật đều mang đủ chưa
Hoắc Thiệu Đình đột nhiên hỏi
Ôn Mạn suy nghĩ:
"Chỗ anh không có dép đi trong nhà của phụ nữ, em muốn mua một đôi
Hoắc Thiệu Đình "À" một tiếng
Hắn hạ kính cửa sổ xe, cúi đầu châm điếu thuốc, khi hút thuốc thì khuỷu tay chống lên mép cửa sổ..
đủ để chiếc xe phía sau nhìn thấy
Dòng xe cộ nhích rất chậm, hơn nửa tiếng sau mới mở ra khu vực gần nhà trọ
Hoắc Thiệu Đình dừng xe ở ven đường
Hắn cởi dây an toàn ra, nghiêng đầu đối với Ôn Mạn nói:
"Đối diện có cửa hàng gia dụng đấy, em muốn mua thêm gì thì sang đó chọn, anh đi qua tiệm thuốc đối diện mua chút thuốc
Vừa nói, lại từ trong bóp da rút ra một tấm thẻ bạch kim, nói cho Ôn Mạn mật mã
"Sau này tiền chi tiêu gia đình cứ lấy từ đây ra
Ôn Mạn do dự một chút nhưng không từ chối, nàng xuống xe đi vào cửa hàng gia dụng kia
Nàng không biết đây là cửa hàng mà những hộ gia đình trong tòa nhà của Hoắc Thiệu Đình hay lui tới
Nếu ghé mấy lần rồi kiểu gì cũng sẽ gặp hàng xóm
Hoắc Thiệu Đình hút hết điếu thuốc còn lại một nửa, mở cửa xe
Hắn đi về hướng tiệm thuốc ở một bên khác, trực tiếp cầm lấy hai chiếc hộp vuông nhỏ trên quầy hàng
Bên trên có ký hiệu số 1
Hắn cầm trên tay, rất tự nhiên từ trong bóp da rút ra hai tờ tiền 100, đưa cho nhân viên thu ngân.