Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu

Chương 57: Chương 57




"Xuống xe
Hoắc Thiệu Đình giọng nói lạnh lùng
Cố Trường Khanh cười lạnh, hắn đi theo Hoắc Thiệu Đình xuống xe
Vừa xuống xe Hoắc Thiệu Đình liền cởi áo khoác ra, còn cởi mấy khuy áo sơ mi, gần như không cần nói thêm lời nào, trực tiếp động thủ
Một quyền vung tới, Cố Trường Khanh bị đánh văng ra phía sau mấy bước
Hắn ổn định lại người, lau đi vết máu ở khóe miệng
Hoắc Thiệu Đình lại đá tới một cú:
"Cố Trường Khanh, ngươi thật coi Hoắc gia không có ai đúng không
Lúc trước ngươi không thích Minh Châu thì đừng trêu chọc nàng, nhìn xem nàng thích ngươi như vậy, thích đến vì ngươi mà từ..
giết ngươi, ngươi rất có cảm giác thành tựu sao
Cố Trường Khanh bị đá ngã xuống đất
Hắn ôm bụng đau đớn khó nhịn, nhưng hắn vẫn gượng ra một nụ cười
"Ta là hỗn đản
Ta có lỗi với nàng
"Hoắc Thiệu Đình ngươi thì sao
Ngươi chẳng lẽ không biết ta là người như thế nào sao
Vậy mà ngươi còn gả muội muội cho ta
Ngươi thì tốt đẹp hơn chỗ nào
"Ngươi biết rất rõ ràng Ôn Mạn là bạn gái cũ của ta, tại sao ngươi lại muốn trêu chọc nàng
Đáy mắt Cố Trường Khanh đỏ tươi một mảnh..
Hoắc Thiệu Đình cười lạnh một tiếng:
"Để ta nói cho ngươi biết vì sao
Hắn đứng phần phật trong gió đêm
Áo trắng tóc đen, ngũ quan anh tuấn sắc sảo như đao khắc, hoàn mỹ như thần linh
Hoắc Thiệu Đình từ trên cao nhìn xuống nhìn chăm chú Cố Trường Khanh, cười nhạo lên tiếng:
"Bây giờ hối hận à
Ôn Mạn đi theo ta rồi ngươi mới phát hiện chính mình yêu nàng, không thể rời bỏ nàng sao
Cố Trường Khanh..
từ đầu đến cuối đều là do chính ngươi lựa chọn, tỉ như nói ngươi sớm đã bày bẫy với Ôn Bá Ngôn, tỉ như nói ngươi đã tận lực câu dẫn Ôn Mạn..
Ngươi không phải là không có cơ hội thay đổi ý định, là do ngươi một lần một lần lựa chọn quyền thế
Cố Trường Khanh lung lay lảo đảo đứng lên, trên mặt mất hết sắc máu
Hoắc Thiệu Đình cười lạnh:
"Là chính ngươi từ bỏ nàng
Là chính ngươi tự tay đẩy nàng đến bên cạnh ta
Bờ môi Cố Trường Khanh bắt đầu run rẩy, thậm chí là toàn thân đều run rẩy lên, hắn muốn khống chế cũng không khống chế được
Hoắc Thiệu Đình liếc nhìn hắn, lại là cười lạnh một tiếng:
"Cố Trường Khanh, thu hồi bộ dạng Tình Thánh kia của ngươi đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sớm làm gì đi
Cố Trường Khanh bỗng nhiên chăm chú nhìn chằm chằm Hoắc Thiệu Đình
Một bên cổ Hoắc Thiệu Đình có một loạt vết hôn nhàn nhạt..
Rất dày đặc, nhìn ra được là phải hôn rất lâu mới có dấu như vậy
Hầu kết Cố Trường Khanh khẽ nhấp nhô
Hắn không khỏi suy nghĩ, đêm nay bọn hắn làm mấy lần
Hoắc Thiệu Đình theo ánh mắt của hắn, cúi đầu nhìn xem
Lúc đêm nay làm chuyện đó, lúc Ôn Mạn đạt tới khoái cảm thì nằm nhoài trên vai hắn khó nhịn gặm cắn nhẹ nhàng..
Lúc đó hai người họ đều rất động tình, không khí trong phòng ngủ dường như cũng mang theo hơi thở của sự động tình
Hoắc Thiệu Đình không phải người đàn ông không phẩm giá, hắn sẽ không nói những chi tiết vụn vặt
Ôn Mạn cùng hắn mặc dù chỉ là quan hệ tạm thời, nhưng hắn cũng không có ý coi thường nàng, đặc biệt là ở một mức độ nào đó, hắn thích nàng..
Tính tình, tài nấu nướng, thân thể và các mặt khác đều thích
Hoắc Thiệu Đình dập tắt điếu thuốc
Hắn nói với Cố Trường Khanh:
"Sức chịu đựng của con người có hạn
Ngươi nên may mắn vì Minh Châu nàng vẫn còn thích ngươi, nếu không thì những chuyện ngươi làm từ lâu đã nên vào trong tù rồi
Cố Trường Khanh khẽ nở nụ cười
Hắn bỗng nhiên ra vẻ như suy nghĩ thấu đáo:
"Cảm ơn đại ca đã dạy bảo
Về sau ta sẽ làm một lão công tốt, sẽ không để Minh Châu phải rơi một giọt nước mắt
Hoắc Thiệu Đình thường thấy đủ các loại nhân vật tàn nhẫn, hắn đối với Cố Trường Khanh thì cũng rất kinh ngạc
Vừa rồi còn ra vẻ muốn sống muốn chết, giờ thì lập tức trở mặt
Đúng là hung ác
Đúng là tuyệt tình
Hoắc Thiệu Đình không muốn dây dưa thêm nữa, vừa lúc này điện thoại reo lên, là điện thoại của Ôn Mạn
Hắn liền nghe máy ngay trước mặt Cố Trường Khanh
"Ừ, một lát nữa về
"Mọi chuyện giải quyết gần xong rồi..
Ta đã bảo ngươi ngủ trước rồi mà, sao còn chờ ta
Vẫn muốn cùng ta tiếp tục 'làm', hả
Hoắc Thiệu Đình không chút che giấu việc tán tỉnh của mình, ngay trước mặt Cố Trường Khanh
Hơn nữa, hắn còn mở loa ngoài
Giọng Ôn Mạn mềm mại ngái ngủ:
"Hoắc Thiệu Đình, đêm mai tiếp tục được không
Cố Trường Khanh toàn thân cứng ngắc, ngón tay hắn dùng sức siết chặt, xương ngón tay trắng bệch, dùng sức đến mức gần như muốn đứt gãy..
Hoắc Thiệu Đình lái xe đi
Cố Trường Khanh vẫn đứng ở bờ biển, không nhúc nhích
Gió biển thổi đưa, cuốn câu nói đó của Ôn Mạn đi mất, tuy nhiên lại khắc sâu trong lòng Cố Trường Khanh
Nàng nói, Hoắc Thiệu Đình chúng ta đêm mai tiếp tục..
Lúc nàng nói lời này, một chút miễn cưỡng cũng không có, ngược lại giọng nói ngọt ngào như thể không lâu trước đó mới vừa được người đàn ông cuồng nhiệt yêu chiều
Có vật gì ấm áp lướt qua mặt hắn
Hắn đưa tay sờ lên, mới biết đó là nước mắt..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn, Cố Trường Khanh, vậy mà lại rơi lệ, thật đúng là trò cười, là một chuyện cười lớn
Phụ nữ mà thôi, dựa vào đâu mà làm hắn phải rơi nước mắt
Ưa thích ư, ai chẳng từng ưa thích qua mấy người..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoắc Thiệu Đình trở lại nhà trọ lúc đã là ba giờ sáng
Mở cửa, trong phòng ngủ ánh đèn vàng ấm tỏa ra, cho không gian lạnh lẽo, cứng nhắc, xa hoa thêm mấy phần ấm áp
Hoắc Thiệu Đình đi vào phòng ngủ
Ôn Mạn ngủ rất nhẹ, anh vừa bước vào là nàng tỉnh ngay
Nàng ngồi dậy tựa vào đầu giường, giọng hơi khàn đặc trưng của người vừa tỉnh ngủ:
"Ngươi muốn ăn khuya không
"Muộn rồi đừng làm
Ta đi tắm đây
Ôn Mạn cảm thấy kỳ quái, lúc hắn ra ngoài không phải đã tắm rồi sao
Chẳng lẽ..
Nhìn đôi mắt nàng đặc biệt trong trẻo, Hoắc Thiệu Đình nghiêng người hôn nàng một cái:
"Đang nghĩ gì thế
Ngươi nghĩ ta còn sức lực để đi tìm người bên ngoài sao
Hồn phách của ta đều bị ngươi cuốn lấy rồi
Ôn Mạn khuôn mặt đỏ hồng, không tiện hỏi lại
Hoắc Thiệu Đình cởi quần áo đi vào phòng tắm, tiện tay ném áo sơ mi trắng xuống đất, Ôn Mạn nhặt nó cho vào rổ đồ cần giặt chuẩn bị ngày mai giặt tay..
Bỗng nhiên ánh mắt nàng khựng lại
Trên áo sơ mi dính vết máu, Ôn Mạn ngửi một cái, có mùi máu tươi nhàn nhạt
Nàng hướng về phía phòng tắm nhìn sang, nhíu mày, Hoắc Thiệu Đình muộn thế này còn ra ngoài, là đi đánh nhau với ai sao
Ôn Mạn không ngốc, nàng lập tức liên tưởng đến sự thất thố của Cố Trường Khanh đêm nay, nàng đoán người đó là Cố Trường Khanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.