Nàng vuốt ve cây đàn dương cầm màu đen bóng loáng, nhẹ nhàng lẩm bẩm nói:
"Là Lộ Dịch Nhị Thế
Dì cười lên:
"Nhìn ta thật ngốc
Ôn Mạn về phòng ngủ rửa mặt rồi thay bộ quần áo khác đi ra ăn điểm tâm, dì đưa một tấm danh thiếp cho nàng:
"À đúng rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bà Lê này đã đưa danh thiếp tới từ trước rồi, nói là muốn mời ngài ăn cơm
Bà Lê
Ôn Mạn đoán được là Tổng Giám đốc Lê ở trung tâm âm nhạc, trước đây Tổng Giám đốc Lê rất chiếu cố nàng, bà ấy đã mời thì Ôn Mạn không thể nào từ chối
Ôn Mạn gọi điện thoại lại cho bà ấy
Trong điện thoại Tổng Giám đốc Lê không nói nhiều, chỉ cười cười:
"Chuyện tốt đấy, lát ăn trưa sẽ nói tiếp
Ôn Mạn có chút hiếu kỳ
Nhẩm tính còn khoảng hai đến ba giờ nữa mới đến giờ ăn trưa, Ôn Mạn quyết định đi đo kích thước rèm cửa sổ sát đất ở phòng khách, còn chụp ảnh căn hộ, định buổi chiều sẽ đi dạo cửa hàng nội thất
Buổi trưa, nàng và Tổng Giám đốc Lê gặp nhau tại một quán cá nướng, Tổng Giám đốc Lê là người phương Nam thích ăn cay, Ôn Mạn bèn cùng ăn với bà ấy, rất nhanh trên mặt nàng ửng lên một tầng mỏng đỏ
Khi ăn gần xong, Tổng Giám đốc Lê mới nói chuyện chính
"Ngươi biết đấy, Đinh Chanh bị các phụ huynh tập thể phản đối
Ôn Mạn sững sờ
Nàng không tự chủ được nói:
"Làm sao vậy
Mấy hôm trước ta gặp nàng và những phụ huynh kia còn thấy quan hệ rất tốt, nhìn có vẻ rất được việc mà
Tổng Giám đốc Lê cười một cách ẩn ý
Bà ấy nói:
"Ôn Mạn, ngươi thật sự không biết hay là giả vờ không biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôn Mạn kiềm chế thần sắc, do dự hồi lâu mới hỏi:
"Có liên quan đến ta sao
Tổng Giám đốc Lê cũng không vòng vo với nàng, nói thẳng:
"Phải nói là có liên quan đến Hoắc luật sư tiếng tăm lừng lẫy, hắn và ngươi tham gia một trận họp lớp tạo ra hiệu quả kia có thể so với bom nguyên tử đấy
Ôn Mạn..
Những phụ huynh đó đều là người tinh ranh, hiện tại cũng muốn thông qua ngươi nịnh bợ Hoắc Thiệu Đình
Bà ấy nhún vai:
"Họ làm ầm ĩ đòi đổi Đinh Chanh đi, xin ngươi dạy con của các nàng
Tình đời bạc bẽo, Ôn Mạn khẽ cười nhạt
Tổng Giám đốc Lê đoán được tâm ý của nàng, liền nói tiếp để xua tan ý nghĩ đó:
"Ngươi không muốn quay về cũng được, nếu là ta cũng không nguyện ý chịu cái thái độ này
Bất kể như thế nào thì Đinh Chanh ở trung tâm âm nhạc cũng không thể trụ lại được nữa, ta nghe nói có người chèn ép nàng, nàng lúc này ngay tại phòng làm việc của sếp lớn khóc lóc van xin đấy
Ôn Mạn đoán được là ai
Cố Trường Khanh
Nàng và Cố Trường Khanh đã chia tay, thế nhưng là người này lại tìm mọi cách chen chân vào thế giới của nàng, nhưng lòng nàng đã tĩnh lặng như mặt hồ
Tổng Giám đốc Lê thông minh không nói gì thêm, cũng không hỏi quan hệ giữa Ôn Mạn và Hoắc Thiệu Đình
Tóm lại, quan hệ nam nữ thôi
Ăn cơm xong xuôi, Tổng Giám đốc Lê còn muốn quay về xử lý mớ rắc rối do Đinh Chanh gây ra, rất nhanh liền rời đi
Ôn Mạn ổn định lại tâm trạng một chút
Chuyện đã qua, nàng không muốn suy nghĩ đi suy nghĩ lại, vô luận Cố Trường Khanh trong lòng nghĩ như thế nào nàng đều không có khả năng lại chịu ảnh hưởng của hắn, nàng muốn hoàn toàn quên người này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôn Mạn đón xe đi cửa hàng nội thất
Nàng chọn loại sợi tổng hợp phong cách Baroque đậm nét, mua một tấm rèm dài chạm đất, lại dựa trên màu sắc này chọn hai cái bình hoa màu xanh lam, một lớn một nhỏ
Chỉ riêng số đồ này, liền quẹt thẻ hết 34 vạn
Ôn Mạn không có đau lòng, nàng cảm thấy cây đàn dương cầm morningdew kia xứng đáng được phối với những đồ tốt nhất
Người quản lý quẹt xong thẻ, cung kính tặng kèm một món quà nhỏ
"Ôn tiểu thư, chúng tôi sẽ giao hàng và lắp đặt xong trước bốn giờ chiều, xin ngài yên tâm
Ôn Mạn mỉm cười
Nàng lại đi dạo thêm chút, mua thêm mấy chiếc khăn trải bàn viền ren khá đẹp và một vài món đồ trang trí, mua được đồ vật vừa ý khiến tâm trạng nàng đặc biệt tốt, lại nhắn WeChat báo cho Hoắc Thiệu Đình là sau sáu giờ tối nàng mới về nhà
Hoắc Thiệu Đình rất nhanh liền trả lời tin nhắn
Xin tuân lệnh, Ôn tiểu thư
Ôn Mạn nhìn mấy cái chữ đơn giản đó, tâm trạng khẽ lay động, nàng thấy nàng thật sự có chút thích Hoắc Thiệu Đình
Nàng không có cảm thấy xấu hổ
Hoắc Thiệu Đình là người đàn ông như thế, phụ nữ thích hắn chẳng có gì lạ
Trở về căn hộ, nhân viên lắp đặt rất nhanh đi tới lắp đặt rèm cửa gọn gàng, hiệu quả còn tốt hơn trong tưởng tượng của Ôn Mạn
Để đàn morningdew vào, trông thật tuyệt vời
Ôn Mạn lại đem bình hoa cắm hoa tươi vào, còn có những đồ vật viền ren xinh đẹp kia, trải ở những nơi cần đặt..
Cả căn hộ thay đổi rất lớn, trở nên mềm mại hơn rất nhiều
Bên ngoài chuông cửa vang lên
Ôn Mạn tưởng rằng nhân viên lắp đặt quay lại, liền ra mở cửa ngay, ngờ đâu đứng ở cửa chính là Hoắc Thiệu Đình
Ôn Mạn mặt hơi đỏ lên:
"Không phải có chìa khoá, sao còn ấn chuông cửa
Hoắc Thiệu Đình ôm nàng eo nhỏ, đẩy nàng dựa vào cánh cửa trước cửa..
Hoắc Thiệu Đình nghiêng người hôn nàng, kỹ thuật của hắn tốt Ôn Mạn ngay lập tức hoàn toàn khuất phục, ôm lấy cổ hắn buông lỏng người để anh ta hôn tùy ý
Hôn hồi lâu, Hoắc Thiệu Đình trêu chọc nàng:
"Cô Ôn cứ đứng chắn cửa như thế này, tôi sao vào nhà được
Rõ ràng chỉ một câu đơn giản, thế mà hắn lại nói nó một cách cực kỳ mập mờ, gợi tình
Ôn Mạn đỏ mặt, nhưng lại không tiện nổi giận
Nàng ôm hắn nhỏ giọng hỏi:
"Ngươi cảm thấy thế nào
Hoắc Thiệu Đình cởi áo khoác đi vào nhìn một lần, hắn hơi kinh ngạc khiếu thẩm mỹ của Ôn Mạn, hắn thấy đây quả thực là trình độ thiết kế chuyên nghiệp
"Chính ngươi chọn à
"Ưm..
Ngươi có thích không
Hoắc Thiệu Đình ôm lấy nàng, đi thẳng tới chỗ cây đàn morningdew
Ôn Mạn bị đặt lên trên đó
Dưới thân là nắp đàn dương cầm đóng lạnh buốt, trước mặt là cơ thể nóng bỏng của đàn ông, nàng có chút bất an, bởi vì nàng nghe nói có chút đàn ông thích chơi trên đàn dương cầm..
Hoắc Thiệu Đình dịu dàng chạm nhẹ mặt của nàng
"Thích chứ..
sao lại không thích
Tiểu morningdew của tôi đây, đánh một khúc cho ta nghe
Ôn Mạn mới nhận ra mình đã hiểu lầm, nàng có chút xấu hổ tự hỏi, chẳng lẽ trong chuyện tình nam nữ nàng còn sốt ruột hơn cả Hoắc Thiệu Đình sao
Nàng không muốn thừa nhận, vội vàng che giấu suy nghĩ của mình
Ôn Mạn đánh đàn dương cầm dáng vẻ rất đẹp
Nàng mặc quần dài trắng eo đặc biệt thon, vóc dáng rất đẹp, vô cùng thích hợp để đàn ông ôm
Hoắc Thiệu Đình đứng ở phía sau lặng lẽ nhìn..
Ôn Mạn đàn xong một khúc quay đầu lại, định nói chuyện với hắn, Hoắc Thiệu Đình bước về phía nàng.