Ôn Mạn mềm lòng, không biết an ủi hắn ra sao
Kiều Cảnh Niên nhìn khuôn mặt của nàng, vậy mà lại trùng hợp với người trong ký ức, hắn lắc đầu, thầm nghĩ chắc hẳn mình quá đỗi thương nhớ Lục Tiểu Mạn nên mới sinh ra ảo giác
Hắn dù sao cũng là người của công chúng, rất nhanh điều chỉnh xong
Kiều Cảnh Niên cảm thán, Thiệu Đình cuối cùng cũng tìm được bạn gái, trông rất giống một cô gái tốt
"Chú Kiều, ngươi cứ nhìn Ôn Mạn hoài, ngươi chẳng nhìn ta gì cả
Hoắc Minh Châu không ngừng nũng nịu
Kiều Cảnh Niên bật cười
Hắn nhẹ nhàng ôm cô cháu gái xuống, yêu thương trêu ghẹo nàng:
"Đã có bạn trai rồi mà, sao vẫn còn như lúc bé quấn lấy Chú Kiều thế
Hoắc Minh Châu lớn lên ở nước ngoài
Nàng còn từng được cưỡi trên vai Chú Kiều, cho nên nàng trước mặt Kiều Cảnh Niên cực kỳ tự nhiên, giống hệt đứa con gái nhỏ vậy, nàng nghe Kiều Cảnh Niên nói vậy, khẽ nhếch môi:
"Cho dù có kết hôn thì cũng không được quên Chú Kiều đấy
Kiều Cảnh Niên nhìn nàng, đôi mắt ngập tràn yêu thương
Nếu như ông trời giúp hắn tìm về máu mủ ruột thịt của mình, giá như đó cũng là một cô bé đáng yêu như vậy thì tốt biết mấy
Hắn sẽ hứa cho nàng tất cả, sẽ trao cho nàng những gì tốt nhất..
Ôn Mạn lặng lẽ nhìn
Nàng nghĩ, Kiều Cảnh Niên nhất định rất thích trẻ con
Hắn nhìn Hoắc Minh Châu giống như đang nhìn con của mình vậy..
Lần này Kiều Cảnh Niên trở về là để lặng lẽ tìm con gái, hắn muốn nhờ vả Hoắc Thiệu Đình
Chỉ một ánh mắt, Hoắc Thiệu Đình liền ngầm hiểu, hắn dặn Ôn Mạn tự ăn chút gì trước đi
Phòng khách nhỏ
Kiều Cảnh Niên đè nén không được lòng mình, sốt ruột hỏi:
"Thiệu Đình, việc của ta đã có manh mối gì chưa
Hoắc Thiệu Đình đã cẩn thận điều tra, nhưng vẫn chưa có tin tức
Hắn nhẹ nhàng lắc đầu
Kiều Cảnh Niên không khỏi thất vọng, hắn cẩn thận từng li từng tí móc từ trong ngực ra một sợi dây chuyền tinh tế, phía trên gắn một viên kim cương hồng
Kiều Cảnh Niên đau khổ lẩm bẩm:
"Đây là vật nàng từng đeo hồi đó, đã bao nhiêu năm rồi, không ngờ còn có thể nhìn thấy
Hoắc Thiệu Đình nhận lấy sợi dây chuyền
Hắn khẽ nhíu mày: cái cảm giác quen thuộc ấy lại đến, hắn luôn cảm thấy đã từng gặp nó ở đâu đó, thế nhưng thật sự không tài nào nhớ ra được..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có lẽ là trên người vị khách nào đó
Hoắc Thiệu Đình nhìn một lúc rồi trả lại cho Kiều Cảnh Niên:
"Chú Kiều cứ yên tâm, ta sẽ tiếp tục điều tra
Kiều Cảnh Niên vỗ vỗ vai hắn:
"Ta muốn để tâm đến tâm trạng của mẹ Kiều An, cho nên làm phiền Thiệu Đình ngươi rồi
Lông mày tuấn tú của Hoắc Thiệu Đình hơi co lại
Bởi vì nghe thấy tên của người kia
Kiều Cảnh Niên thấy vẻ mặt hắn như vậy, không nói gì nữa mà chỉ tùy ý trò chuyện vài câu..
Ôn Mạn đợi nửa giờ, Hoắc Thiệu Đình vẫn không ra
Lần đầu nàng có mặt ở loại trường hợp này có chút nhàm chán, dứt khoát lên sân thượng hít thở không khí
Phòng yến hội nằm ở tầng 68, cảnh đêm rất đẹp
Ôn Mạn tựa vào lan can, nàng uống một chút rượu, nhìn từ một bên thấy đáy mắt đuôi lông mày đều tỏa ra vẻ dịu dàng khiến người ta động lòng
Cố Trường Khanh đứng ở lối vào sân thượng
Hắn mỉa mai thầm nghĩ, nàng có phải là vì nghĩ đến Hoắc Thiệu Đình nên mới hiện ra vẻ mặt như thế
Chắc hẳn là vì không cam lòng, những lời làm tổn thương người khác đã bật thốt ra
"Chúc mừng ngươi trở thành bạn gái trên danh nghĩa của Hoắc công tử
Đồ Phạm Tư Triết may đo cao cấp, hàng ngàn vạn châu báu, Ôn Mạn, ngươi giờ phút này có phải rất vui vẻ không
Hắn nói ra những lời mỉa mai đó, kỳ thật điều hắn chân chính muốn nói là, tất cả những thứ này hắn cũng có thể cho nàng
Nhưng giờ đây, những lời này dù thế nào cũng không thể nói ra khỏi miệng
Gió đêm dữ dội
Ôn Mạn chầm chậm cúi đầu, vẻ đẹp khuynh thành
Trái tim Cố Trường Khanh bỗng nhiên nhói lên một cái, cảm giác tê dại lan đến nửa bên
Ôn Mạn mỉm cười nhạt trong mắt:
"Cố Trường Khanh, chế giễu ta thì có thể khiến ngươi nhận được gì...
Cảm giác hả hê khi trả thù sao
Nếu đúng là vậy, vậy thì ngươi cứ tùy tiện đi
Cố Trường Khanh cười
Tiếp đó trên mặt hắn xuất hiện một tia tàn nhẫn, hắn bước lại gần phía Ôn Mạn, khi khoảng cách còn một bước, hắn cười nhạo lên tiếng:
"Nhanh như vậy đã quên sao
Nhanh như vậy đã có thể chấp nhận người đàn ông khác, thậm chí cùng người khác đi ngủ sao
Hắn nói những lời thô lỗ đến không chịu nổi, khóe mắt Ôn Mạn hơi đỏ hoe
Cố Trường Khanh dường như quên mất là ai đã không đối xử tử tế với ai, là ai đã phụ bạc ai..
Quả thực
Người như hắn sao biết gì về tình cảm
Người như hắn làm sao lại biết, nàng Ôn Mạn đã từng khát vọng có một cặp một đời đến nhường nào..
Ôn Mạn khóe mắt ửng đỏ, đối mặt với Cố Trường Khanh giữa màn đêm
Hai người họ từng có bốn năm tình cảm, giữa hai hàng chân mày ít nhiều cũng sẽ có chút quấn quýt vương vấn ở trong đó, mặc kệ là oán hay hận
Một lớp kính chắn ngang
Hoắc Thiệu Đình nâng ly rượu đỏ, mặt không biểu cảm nhìn
Trong mắt hắn có chút không vui
Hắn không thích cảm xúc trong đáy mắt Ôn Mạn, nàng có lẽ không yêu Cố Trường Khanh, nhưng người kia lại để lại dấu vết không thể xóa nhòa trong lòng nàng
Hắn hơi tự giễu, thì ra lòng tham muốn chiếm hữu của hắn vẫn rất mạnh, đúng là bệnh chung của đàn ông
Hoắc Minh Châu xuất hiện bên cạnh hắn
Nàng nhìn Cố Trường Khanh và Ôn Mạn đứng chung với nhau, bỗng dưng hơi bất an, thì thào nói:
"Anh, sao Cố Trường Khanh và Ôn Mạn lại đứng cùng nhau thế
Trông họ cứ như...
Hoắc Thiệu Đình hy vọng em gái cả đời không biết chuyện này
Hắn nhìn chằm chằm cặp nam nữ kia, nói dối trơ trẽn:
"Quên rồi sao
Lần trước Cố Trường Khanh không chịu cứu Ôn Mạn, Ôn Mạn hận hắn, hẳn là hắn cũng không thích Ôn Mạn
"Ra vậy à
Hoắc Minh Châu tin lời giải thích này
Nàng lại hỏi một chuyện khác:
"Anh, Ôn Mạn không phải bạn gái của Khương Duệ sao
Sao lại thành bạn gái của anh rồi
Hoắc Thiệu Đình cười nhạt:
"Ta đã theo đuổi được nàng trước Khương Duệ, sao thế, có vấn đề gì sao
Hoắc Minh Châu kỳ lạ nhìn hắn một cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó nàng dịu giọng, nũng nịu nói:
"Chắc chắn anh là nhìn thấy nàng đẹp mắt rồi
Hoắc Thiệu Đình quả thật không phủ nhận
Hắn kéo em gái lại trước người nhẹ nhàng ôm, đặt cằm lên đỉnh đầu nàng, khẽ cười:
"Ngươi chẳng phải nói nàng có cá tính sao, hơn nữa còn nấu ăn ngon, tính tình nhu thuận lại hiểu chuyện nữa chứ, ngươi còn muốn biết gì nữa
Hoắc Minh Châu thấy hắn rất đáng ghét
Quả thực, đàn ông đều là sinh vật chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới, anh trai ưu tú của nàng cũng không ngoại lệ
"Anh thật là hạ lưu!"