Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu

Chương 71: Chương 71




Giọng nói Nguyễn Di có chút nghẹn ngào:
"Ban đầu là không có cách nào
A di có lỗi với ngươi
Ôn Mạn, ngươi bây giờ cùng người ta ở cùng một chỗ..
Mặc dù nói đi Hoắc gia có tiền tiêu không hết, nhưng nữ hài lúc nào cũng xài tiền của người khác sẽ bị người ta xem thường
Bình thường lúc rảnh rỗi cũng mua cho hắn mấy bộ quần áo giày da gì đó..
Đừng quá tiết kiệm, tránh để người bên ngoài xem nhẹ
Ôn Mạn cảm thấy vô cùng khổ sở trong lòng
Nguyễn Di nói tiếp:
"Ta thấy ngươi cũng đừng đi tìm việc làm, thuê một căn phòng tự mình làm phòng nhạc đi, với trình độ của ngươi ta tin tưởng sẽ không làm tệ
Nữ hài cuối cùng vẫn phải có sự nghiệp của riêng mình
Ôn Mạn cúi đầu nhìn sổ tiết kiệm
Hơn nửa ngày, nàng nhẹ nhàng ôm lấy Nguyễn Di:
"Tạ ơn Nguyễn Di
Nguyễn Di lau nước mắt, còn nói:
"Chuyện của Hoắc Thiệu Đình, tuyệt đối không thể nói cho ba ba của ngươi
Thân thể của ông ấy không khỏe, không chịu được kích thích này
Ôn Mạn gật đầu:
"Ta biết
Nàng đi ra ngoài, mơ hồ biết Nguyễn Di một mình tại phòng ngủ khóc thật lâu..
Sáu giờ tối, Ôn Mạn mới về nhà trọ
Hoắc Thiệu Đình đã trở về, Trương Bí Thư cũng ở đó, đang giúp Hoắc Thiệu Đình thu xếp hành lý
Động tác của Trương Bí Thư rất nhanh nhẹn
Hoắc Thiệu Đình đứng cạnh cửa sổ sát đất vừa gọi điện thoại, giọng điệu rất nghiêm túc, dường như bản án bên phía H Thị đã xảy ra vấn đề
Cúp điện thoại, hắn nhìn Ôn Mạn
"Đi công tác trước thời hạn, khoảng một tuần
Ôn Mạn vốn là muốn nói với hắn về việc mở phòng nhạc, nhưng lúc này nàng đề cập rõ ràng không thích hợp, thế là nàng nhẹ giọng hỏi hắn:
"Mấy giờ chuyến bay
Ánh mắt Hoắc Thiệu Đình thật sâu:
"Hai giờ sau
Ôn Mạn ngửa đầu nhìn chăm chú hắn
Nàng nghĩ hắn thật bận rộn, bận đến mức không có cả thời gian để thân mật cùng nữ nhân
Ngay lúc Ôn Mạn không biết nên nói gì cho phải, Hoắc Thiệu Đình xách hành lý lên, nói với Trương Bí Thư:
"Ôn Mạn đưa ta đi sân bay
À
Ôn Mạn ngẩn ngơ..
Hoắc Thiệu Đình gõ nhẹ đầu của nàng:
"Ngớ ngẩn à
Bây giờ thay đổi chủ ý ta sẽ bảo Trương Bí Thư đặt lại vé máy bay
Lúc này, nếu Ôn Mạn đi cùng hắn, chính nàng cũng cảm thấy ngốc
Nàng không trả lời thẳng, chỉ đi đến chỗ cửa trước thay giày:
"Ta đưa ngươi đi sân bay
Hoắc Thiệu Đình nhìn chăm chú nàng mấy giây, không nói gì
Dưới hầm bãi đỗ xe
Hoắc Thiệu Đình đỗ ba chiếc xe ở đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một chiếc là xe Bingley Châu Âu hắn thường đi, hai chiếc còn lại đều là xe thể thao, hắn ít khi lái
Hoắc Thiệu Đình mở cửa một chiếc Ferrari màu đỏ, ngồi vào ghế phụ
Ôn Mạn vừa lên xe, hắn đưa chìa khóa xe cho nàng:
"Về sau dùng nó để đi lại
Mỗi lần dạy xong Khương Sinh rất muộn không an toàn
Xe để đi lại
Ôn Mạn nhẹ nhàng cắn môi:
"Ta muốn tự mình mua một chiếc, chiếc xe này quá nổi bật, không hợp lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoắc Thiệu Đình không có phản đối
Hắn cho Ôn Mạn tấm thẻ kia, hạn mức 50 triệu, mua một chiếc xe không thành vấn đề
Ôn Mạn không nói quá nhiều, nhẹ nhấn ga
Hoắc Thiệu Đình bận bịu cả ngày, cũng không còn tâm trí nói chuyện cùng nàng về chuyện tối hôm qua, Ôn Mạn lái xe tốt nên hắn dựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi
Một tiếng sau, Ôn Mạn dừng xe ở bãi đỗ xe dưới hầm
Bên cạnh nàng gọi hắn
Hoắc Thiệu Đình nhẹ nhàng chớp mắt, chậm rãi mở mắt ra
Hắn có đôi mắt phượng hai mí, đường nét lại thâm thúy, cực kỳ đẹp mắt
Ôn Mạn nhẹ giọng hỏi:
"Muốn ta đưa ngươi lên sao
Hoắc Thiệu Đình nhẹ nhàng nắm chặt tay của nàng, chậm rãi vuốt ve nhẹ mấy lần mới khàn giọng mở miệng:
"Không cần, trở về lái xe cẩn thận
Ôn Mạn cảm thấy hắn thật mệt mỏi
Nàng nhận ơn của hắn rất sâu nặng, về tình về lý đều nên quan tâm vài câu
"Ngươi cũng thế..
Hạ cánh rồi nhắn tin cho ta nhé
Có lẽ là song phương đều thừa nhận lỗi, bầu không khí đều có chút không còn giống như trước, ánh mắt Hoắc Thiệu Đình rơi vào trên môi của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôn Mạn nghiêng người chủ động hôn hắn một chút, lúc ngẩng đầu lên, nàng rất ôn nhu nói:
"Bình an
Hoắc Thiệu Đình bỗng nhiên đè lại ót nàng, làm nụ hôn này sâu hơn..
Ôn Mạn giật mình
Nàng cảm thấy hắn nóng quá, làn da đều có chút nóng bất thường
"Hoắc Thiệu Đình, ngươi có phải là bị bệnh rồi không
Hắn buông môi nàng ra, nhưng không buông nàng ra, mà là trán kề trán với nàng..
Giọng người đàn ông khàn khàn
"Tựa như là bị bệnh, ngươi sờ thử xem
Ôn Mạn không được tự nhiên quay mặt đi chỗ khác, hơi thở hơi loạn nhắc hắn:
"Nán lại nữa là ngươi không kịp chuyến bay
"Nán lại...
Ừm
Hoắc Thiệu Đình ôm nàng, một tay lại mở cửa xe
Ôn Mạn yên lặng đẩy hắn ra
Nàng nhìn thấy vẻ lúng túng của hắn khi xách hành lý, tóm lại là mềm lòng:
"Không thoải mái thì hỏi nữ tiếp viên hàng không để lấy thuốc thông thường
Ánh mắt Hoắc Thiệu Đình thật sâu:
"Biết
Ôn Mạn cơ hồ dâng lên xúc động, muốn theo hắn đi H Thị, vì hắn có thể bị bệnh mà bên cạnh lại không có ai
Nhưng cuối cùng, nàng vẫn đè nén xuống
Trở lại nhà trọ, nàng không khỏi cảm thấy quạnh quẽ
Nàng cũng cẩn thận nhớ về lần thân mật không giống bình thường này của nàng và Hoắc Thiệu Đình, nàng suy nghĩ, sở dĩ họ khắc chế như vậy có lẽ là vì mối quan hệ giữa hai người, thật không thích hợp cãi nhau
Ghen tuông cãi nhau, đó là việc những cặp đôi yêu thật lòng làm
Họ lại không phải thế
Mặc dù không phải thế, nhưng Ôn Mạn vẫn muốn quan tâm hắn, nàng đoán khoảng chừng thời gian, ba giờ sau gọi điện thoại cho Hoắc Thiệu Đình, hỏi hắn thân thể thế nào
"Không sao
Không nói nữa, lát nữa ta có cuộc đàm phán
Ôn Mạn khẽ đáp dạ
Cúp điện thoại, nàng đi đến ngồi xuống trước cây đàn Louis 2 đặt cạnh cửa sổ sát đất, nhẹ nhàng gảy một bản nhạc
Nàng thích Hoắc Thiệu Đình, tình cảm này cũng sẽ không biến mất chỉ vì một lần thân mật
Chỉ là khiến nàng học cách khắc chế..

Sáng sớm ngày hôm sau, Ôn Mạn muốn gọi điện thoại, lại sợ quấy rầy hắn
Cuối cùng vẫn là thôi
Hoắc Thiệu Đình không có ở đây, nàng vừa lúc có thời gian bắt tay vào việc liên quan đến phòng nhạc
Nàng gọi điện thoại cho tiền bối Tổng giám Lê, muốn tham khảo ý kiến của nàng, giọng nói Tổng giám Lê rất nhẹ nhàng nói:
"Ôn Mạn, ăn cơm cùng nhau đi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.