Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu

Chương 85: Chương 85




Chia tay
Ôn Mạn cười, nàng khẽ nói sẽ không
Bởi vì giữa nàng và Hoắc Thiệu Đình, chỉ có kết thúc quan hệ, không có chuyện chia tay
Hoắc Minh Châu nào hiểu những điều này, nàng tận mắt nhìn Ôn Mạn lên xe, chính mình hớn hở ôm quà trở về nhà chính
Vừa bước vào đã gặp Hoắc Thiệu Đình
"Ôn Mạn đâu
Hoắc Minh Châu nhếch mép:
"Bị ngươi làm tức giận bỏ đi rồi
Nàng giơ chiếc hộp trong tay lên:
"Ôn Mạn tặng quà cho ta đấy
Nàng nóng lòng muốn xem, thế là ngồi xuống ghế sô pha bóc hộp quà
Hoắc Thiệu Đình vốn định đi, nhưng không hiểu sao hắn cũng muốn xem Ôn Mạn đã tặng gì cho Minh Châu
Nàng chưa từng nói sẽ đơn độc tặng quà..
Hộp được mở ra, bên trong không phải là châu báu, đồ trang sức quý giá
Một lá bùa bình an màu vàng sáng
Bên dưới đè một quyển kinh văn viết tay
Lấy ra xem xét là lời tự tay viết và chú giải của đại sư trụ trì chùa Lâm Ẩn Tự
Một món quà quý giá như vậy, không biết Ôn Mạn đã phải hao tốn bao nhiêu tâm huyết mới có được
Môi Hoắc Minh Châu run run
Nàng khẽ nói:
"Đây là món quà tốt nhất ta từng nhận được
Hoắc Thiệu Đình đưa tay xoa đầu em gái, khẽ đáp:
"Minh Châu nhất định sẽ luôn luôn bình an
nói xong, hắn cầm chìa khóa xe, đi về phía bãi đỗ xe..

Ôn Mạn trở về căn hộ lúc, cũng gần mười giờ
Nàng tẩy trang rồi ngâm mình tắm, khoác chiếc áo choàng tắm lụa đen đứng trước cửa sổ kính sát sàn
Hiếm khi nàng chủ động uống rượu, nhưng đêm nay nàng muốn uống một chút
Uống đến khi hơi chuếnh choáng, Ôn Mạn muốn kết thúc
Kết thúc với Hoắc Thiệu Đình
Chỉ là đoạn quan hệ này kết thúc hay không, dù sao cũng phải nghe ý của hắn một chút, dù gì vụ kiện của ba nàng vẫn chưa chính thức mở phiên tòa, nàng vẫn chưa thể quá đắc tội hắn
Ôn Mạn suy nghĩ rất nhiều, dự tính rất nhiều
Sau đó trong lòng nàng buồn bực, mở cây đàn dương cầm Morningdew đó ra, đàn một bài " Nguyệt Quang Ái Nhân "
Hoắc Thiệu Đình mở cửa, chỉ thấy dáng vẻ Ôn Mạn đang ngồi đánh đàn
Không hề rơi lệ, không hề cuồng loạn, chỉ có trong tiếng đàn mang theo từng tia đau thương, chỉ là chút đau thương này cũng vô cùng khắc chế
Đây chính là Ôn Mạn, hoàn toàn trái ngược tính tình với Kiều An..
Tiếng đàn dương cầm chợt dừng lại
Ôn Mạn nghiêng đầu nhìn chăm chú Hoắc Thiệu Đình, nàng khẽ cười yếu ớt:
"Về rồi
Ôn Mạn ngữ khí rất bình tĩnh:
"Đi chơi vui vẻ chứ
Hoắc Thiệu Đình cởi áo khoác, tiện tay ném trên ghế sô pha, đi tới bên cạnh nàng
Hắn thưởng thức ly rượu đỏ trên quầy bar, ánh mắt thâm thúy
Bình thường Ôn Mạn không uống rượu, cuộc sống cực kỳ tự kỷ luật..
Việc nàng uống rượu cho thấy tâm trạng rất không tốt, còn về nguyên nhân khiến nàng tâm trạng không tốt, Hoắc Thiệu Đình suy đoán là do chính mình
Giọng hắn khàn khàn hỏi:
"Đang tức giận à
Ôn Mạn không trả lời, nàng không muốn nói dối, nhưng lại không muốn nói ra sự thật
Im lặng hồi lâu..
Hoắc Thiệu Đình khẽ cười một tiếng:
"Ôn Mạn, lúc trước chúng ta mới ở bên nhau đã nói rõ ràng rồi
Sống tốt với nhau một thời gian thôi mà, chán thì đường ai nấy đi
Giờ làm thế này là sao
Ôn Mạn ngước mắt nhìn hắn, khẽ hỏi:
"Hoắc Thiệu Đình, bây giờ ngươi đã chán chưa
Hoắc Thiệu Đình là ai cơ chứ, vừa nghe đã biết ý của nàng là gì rồi, nàng muốn kết thúc
Vì Kiều An ư
Hoắc Thiệu Đình chợt bế bổng nàng lên, đặt nàng lên trên đàn dương cầm
Đàn dương cầm phát ra một tiếng trầm thấp nghẹn ngào..
Ôn Mạn giãy giụa, thần thái nàng lúc này quá ngượng ngùng
Dáng vẻ này của Hoắc Thiệu Đình đơn giản chỉ là đang đùa bỡn nàng
Trên người nàng vốn chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm lụa đen, giãy giụa vài lần như thế làm lộ liễu xuân quang không đủ, làn da trắng nõn thấy Hoắc Thiệu Đình căng cổ họng lên..
Hắn nuốt nước bọt, ghé sát tai nàng khẽ hỏi:
"Quan tâm sự tồn tại của Kiều An đến vậy sao
Cô Ôn, có phải ngươi không chơi nổi không
Ôn Mạn chợt khựng lại
Vùng da trắng như tuyết sau đuôi lông mày nàng, gân xanh nổi rõ
Thế nhưng nàng đã nhịn xuống
Nàng nhẹ nhàng nâng mắt, môi đỏ hé mở:
"Hoắc Thiệu Đình, ngươi nói cho ta biết, thế nào mới gọi là có khả năng
Không đợi hắn nói chuyện, nàng liền chủ động ôm cổ hắn
Môi đỏ dán lên môi hắn nhẹ nhàng triền miên hôn hắn, nàng thậm chí chủ động hôn sâu hắn
Cơ thể Hoắc Thiệu Đình run lên
Trước đây Ôn Mạn chưa từng làm như vậy..
Hắn vốn rất thích làm chuyện kia cùng nàng, lúc này càng động tình đến mất cả lý trí, liền quên cả cuộc tranh cãi vừa rồi mà đắm chìm trong nụ hôn với nàng
Đàn dương cầm không ngừng phát ra tiếng ngân, nghẹn ngào..
"Hoắc Luật Sư, làm như vậy có phải gọi là có khả năng không
Giọng Ôn Mạn đặc biệt tỉnh táo
Hoắc Thiệu Đình ngước mắt, hắn nhìn chằm chằm nàng
Ôn Mạn khẽ cười với hắn
Nàng nói:
"Xin lỗi Hoắc Luật Sư, tối nay là ta đã đi quá giới hạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về sau ta sẽ chú ý hơn
Nàng dừng lại một chút, lại âm dương quái khí nói:
"Ta sẽ luôn luôn bước theo gót ngài, thật 'có khả năng'
Hoắc Thiệu Đình nheo mắt lại
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng..
Khoảnh khắc này hắn không rõ cảm giác của mình
Hắn vốn đã hy vọng nàng hiểu chuyện, tuân thủ lời hẹn ước giữa họ, nhưng khi nàng nghe lời như thế, hắn không khỏi lại nghĩ tới cảnh ban ngày nàng cùng Cố Trường Khanh đối mặt
Tình ý khắc cốt ghi tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên..
Nàng đã dùng hết tất cả tình cảm cho Cố Trường Khanh, đến chỗ hắn Hoắc Thiệu Đình đây chỉ còn lại một chút ít
Thật oan cho hắn khi hắn còn hơi tự đắc vì nàng có chút thích hắn, còn nghĩ nàng có lẽ đang rất đau khổ
Hoắc Thiệu Đình cười khẩy một tiếng
Hắn cúi người ghì lên người nàng, dáng vẻ một bộ tình thế bắt buộc
Những biện pháp trước đây không nỡ dùng với nàng, đêm nay hắn muốn dùng hết
Ôn Mạn để yên cho hắn hôn một lúc, ngữ khí nhàn nhạt:
"Đến ngày của ta rồi
"Ngươi nói cái gì
"Hoắc Thiệu Đình, ta đến nghỉ lễ
Hoắc Thiệu Đình dừng tay
Khuôn mặt tuấn tú của hắn ửng đỏ, hơi thở hỗn loạn nhìn nàng
Chắc là nhẫn nại không được, hắn càng kéo Ôn Mạn vào lòng dùng tay kiểm tra..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hoắc Thiệu Đình
"Hoắc Thiệu Đình..
Đồ khốn nạn!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.