Hoắc Thiệu Đình chỉ cảm thấy thật rất thú vị
Đối với người đàn ông này mà nói, đó là một chút kích thích nhỏ
Nhưng hắn không có ý định cùng với nàng gương vỡ lại lành, càng không có ý định làm Tiểu Tam nam
Ôn Mạn không hỏi, hắn cũng không có dự định giải thích
Ôn Mạn vừa vặn đưa mặt ra, Hoắc Thiệu Đình trong tay còn đang cầm điện thoại di động của nàng
Bầu không khí có chút vi diệu
Cuối cùng thì, vẫn là Ôn Mạn mở lời trước:
"Bạch Vi không có ý tứ gì khác, ngươi đừng làm khó nàng
Hoắc Thiệu Đình buông điện thoại di động xuống
Hắn cười nhạo một tiếng, giống như cười như không cười:
"Ngươi thật biết quan tâm cho người khác, sao lại không quan tâm cho bản thân
Ôn Mạn hỏi lại hắn:
"Hoắc Thiệu Đình, ngươi là hy vọng ta để ý, hay là không thèm để ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hô hấp của Hoắc Thiệu Đình hơi khựng lại một chút
Hắn không trả lời được
Ôn Mạn biết không có cách nào câu thông, nàng khẽ tự giễu cười một tiếng:
"Mặc kệ là loại nào, ta đều có thể diễn cho ngươi xem
Bầu không khí thật sự kiềm chế, nàng đổi chủ đề, nói:
"Ngươi ăn mì trước đi, ta đi tắm
Vừa đi được hai bước, cánh tay nàng bị dùng sức bắt được
Nàng quay người lại..
Hoắc Thiệu Đình chân mày nhíu chặt
Ngay cả mặt mũi cũng không còn tâm trạng để ăn, hắn chỉ chăm chú nắm lấy cánh tay Ôn Mạn, kỳ thật chính hắn cũng không biết muốn nắm lấy cái gì..
Hắn cũng không hề hối hận
Ôn Mạn muốn thứ hắn không muốn cho, mà cũng không thể cho, bởi vì hắn cũng không muốn kết hôn
Đau lòng sao
Kỳ thực cũng chưa chắc là bao nhiêu cả
Hắn chỉ là không quen thuộc dáng vẻ Ôn Mạn lúc này, dáng vẻ này của Ôn Mạn khiến hắn có chút lạ lẫm
Nàng rất lạnh lùng, giống như tất cả mọi thứ đều không đáng kể
Hoắc Thiệu Đình tối nay trở về sớm như vậy, là rất muốn cùng nàng 'làm chuyện ấy', nhưng nhìn vẻ mặt hờ hững của Ôn Mạn, hắn lại cảm thấy tẻ nhạt vô vị
Có lẽ sau khi 'làm' xong, trong lòng lại càng khó chịu hơn nữa..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quan hệ của Ôn Mạn và Hoắc Thiệu Đình cứ thế bị treo lại
Hắn không thả nàng đi, nhưng cũng không dỗ dành nàng, cũng sẽ không mỗi ngày đúng giờ về nhà trọ 'quẹt thẻ' chi trả sinh hoạt phí gì đó
Ôn Mạn cũng không thèm để ý, ngược lại thì Nguyễn Di lại có chút không giữ được bình tĩnh
Qua vài ngày nữa
Nguyễn Di gọi điện thoại đến, mời Ôn Mạn đi dạo phố
Ôn Mạn sau khi nhận điện thoại thì suy nghĩ: Nguyễn Di trước nay vốn luôn cần kiệm tằn tiện, bây giờ lại chủ động yêu cầu mua quần áo, tám chín phần là muốn nói với nàng chuyện của Hoắc Thiệu Đình
Quả nhiên, Nguyễn Di đã cầm theo thẻ ngân hàng cùng Ôn Mạn đi dạo, cứ luôn miệng nói là muốn mua cho Ôn Mạn, còn nói con gái nhất định phải ăn mặc thật xinh đẹp
Ôn Mạn cứ để nàng mua cho vài món
Lúc uống cà phê, Ôn Mạn khẽ chạm tay Nguyễn Di nói:
"Quần áo của em có rất nhiều rồi, không cần thiết phải quá lãng phí đâu
Nguyễn Di nhìn nàng một cái
Sau đó, Nguyễn Di hạ giọng nói:
"Em với Hoắc Thiệu Đình sao rồi
Sao tự nhiên ở đâu xuất hiện một cô tình nhân cũ của hắn, vậy mà một cô gái xinh đẹp thế kia, sao lại suốt ngày đi chạy theo đàn ông chứ
Nguyễn Di yêu thương nàng
Nàng hạ giọng mắng:
"Lúc trước hắn theo đuổi ngươi, thì nào là xe đưa xe đón, lúc lại ở bệnh viện chăm sóc túc trực, lúc lại giúp ngươi đối phó Cố Trường Khanh..
" Nguyễn Di nói đến đó thì thấy khó chịu:
"Sao đạt được rồi thì không còn trân quý nữa, lại biến thành mối quan hệ như thế này
Ngươi có điểm nào kém cô ta chứ
Ôn Mạn đưa khăn tay cho Nguyễn Di
Nguyễn Di lau nước mắt, rồi nói:
"Ngươi đừng trách ta lắm miệng nhé
Ta đã từng ôm rất nhiều hy vọng, hy vọng Hoắc Thiệu Đình có thể trân quý ngươi
Ôn Mạn vỗ vỗ mu bàn tay nàng
Nàng nhẹ giọng an ủi:
"Hắn ngay từ đầu đã nói rõ ràng rồi mà
Không có gì đáng để oán trách cả
Hơn nữa vị Kiều tiểu thư kia..
Nàng theo đuổi hắn là chuyện của nàng, hắn bỏ mặc nàng theo đuổi thì đó chính là vấn đề của hắn
Nguyễn Di, ta không có lý do gì để trách cứ người ta cả
Có lẽ Hoắc Thiệu Đình cũng không thấy có vấn đề gì cả
Thế nhưng, theo Ôn Mạn thấy, sự bỏ mặc kiểu này hoàn toàn đủ mập mờ rồi
Tương lai, Ôn Mạn chắc chắn phải rời đi Hoắc Thiệu Đình
Nàng việc gì phải cùng một người phụ nữ không liên quan gì mà so đo hơn thua chứ
Nàng nói với Nguyễn Di rằng bây giờ nàng muốn tập trung làm sự nghiệp
Nguyễn Di lúc này mới được dỗ nguôi
Nàng nín khóc mà cười:
"Ngươi có thể nghĩ thông suốt như vậy là tốt rồi
Làm sự nghiệp thì rất tốt
Ôn Mạn lại cùng nàng đi dạo thêm một lát, mua thêm vài thứ cho nhà, rồi lại tự mình đưa Nguyễn Di về nhà
Trở lại căn nhà trọ
Ôn Mạn đoán rằng Hoắc Thiệu Đình sẽ không trở về ăn cơm, thế là nàng định làm đơn giản một chút
Thế nhưng nàng vừa mới làm xong một phần đồ ăn đơn giản, ngoài cửa ra vào lại có tiếng đập cửa truyền đến
Ôn Mạn thấy rất kỳ lạ, giờ này khắc này thì sẽ là ai được đây
Nhìn qua mắt mèo, thì ra lại là Hoắc Minh Châu
Hoắc Minh Châu trên tay mang theo mấy chiếc túi xách, vừa vào nhà đã đặt xuống bên cạnh cửa ra vào, nói:
"Ôn Mạn, đây đều là mẹ ta bảo ta mang tới tặng cho ngươi
Ôn Mạn nhìn xuống thấy, đều là những đồ vật rất quý báu
Hai chiếc túi xách bạch kim phiên bản giới hạn, một chiếc đồng hồ kim cương Bách Đạt Phỉ Lệ, và còn có một vài món phụ kiện nữa
Nàng vừa định từ chối thì Hoắc Minh Châu đã chạy ngay đến bàn ăn, bưng phần đồ ăn đó lên, không chút khách khí bắt đầu ăn
Ôn Mạn: ..
Hoắc Minh Châu ăn xong, mới thảnh thơi lên tiếng:
"Ăn ngon thật đó
Ôn Mạn chờ lát nữa ngươi làm tiếp một phần cho ta nhé
Nói xong, nàng chợt nhớ ra nhiệm vụ của mình
"Ôn Mạn, ta dẫn ngươi đi chơi nhé
Ôn Mạn thu dọn bát đũa, cười nhạt:
"Đi đâu
Hoắc Minh Châu hiếm khi làm chuyện này, gương mặt xinh xắn trông đều có vẻ không tự nhiên:
"Đi một nơi hay ho, ngươi đi cùng ta là được rồi
Nàng sợ Ôn Mạn không đồng ý, cố ý nói:
"Sinh nhật của ta ngươi đã chạy sớm về rồi, coi như bù lại sinh nhật cho ta đi
Ôn Mạn thật thích nàng, suy nghĩ một lát rồi đồng ý
Hoắc Minh Châu kéo nàng vào phòng thay đồ, tự mình chọn váy và đồ trang sức cho nàng
Một bộ váy dài bằng lụa mỏng màu hồng phấn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Eo được chiết eo rất nhỏ, đặc biệt xinh đẹp và lãng mạn
Cộng thêm mái tóc của Ôn Mạn nữa, nhìn rất giống gương mặt của một nữ minh tinh hạng A nào đó
Hoắc Minh Châu nhìn thấy đều có chút ngây người, thì thào nói:
"Anh hai sao lại nỡ lòng nào bỏ mặc mà đi ra ngoài chạy lăng nhăng..
" nói xong nàng ngượng ngùng thè lưỡi một cái
Ôn Mạn không giận
Nàng cầm túi xách, lại phối thêm đôi giày cao gót màu da chân
"Chúng ta đi đâu thế
Hoắc Minh Châu nào dám nói
Mẹ của nàng mỗi ngày ở nhà lấy nước mắt rửa mặt, nhưng lại không tiện can thiệp vào chuyện của hai người trong nhà, đành cố ý giao cho nàng nhiệm vụ đưa Ôn Mạn đi "bắt gian"!