Ôn Mạn không có trả lời hắn
Nàng chỉ tiếc, bị hắn nhìn thấy toàn bộ
Kiều An cũng không biết giữa bọn hắn gió nổi mây phun, nàng giống con chim nhỏ gãy cánh nhào vào ngực Hoắc Thiệu Đình, dùng giọng kiều mị
"Thiệu Đình, Ôn tiểu thư không thích ta
"Đau quá, ngươi ở lại với ta
"Ngươi đi nhà của ta ở cùng ta, chỗ ta có hai bình rượu vang, chúng ta có thể vừa thưởng rượu vừa trùm chăn tâm sự..
" Kiều An liền ngay trước mặt Ôn Mạn, đỏ lả lơi câu dẫn
Cái kiểu vừa trà xanh vừa Bạch Liên Hoa đó..
Để Ôn Mạn khó chịu
Ôn Mạn rất đáng tiếc, vừa rồi ly cà phê đó không đủ nóng
Nếu không nàng nhất định phải làm cho Kiều An nếm mùi hiểm ác
Hoắc Thiệu Đình nhìn chằm chằm vào Ôn Mạn
Mãi hồi lâu, nàng cũng không có bộ dạng muốn giải thích, xem ra là có chủ tâm muốn đẩy hắn ra xa
Hoắc Thiệu Đình cúi đầu nhìn chăm chú Kiều An
"Ta đưa ngươi đi bệnh viện xử lý một chút
Kiều An không chịu
"Thiệu Đình ngươi cũng không đau lòng ta
Ta cần rượu vang, cần ngươi an ủi
Hoắc Thiệu Đình khẽ đẩy nàng ra
Hắn đi ở phía trước, giọng nhàn nhạt:
"Nếu không, để Ôn Mạn đau lòng ngươi một chút
Nàng kỹ thuật băng bó rất tốt
Kiều An giậm chân
Nàng sợ Ôn Mạn..
Nàng thật không hiểu, Ôn Mạn chẳng qua là người phụ nữ được Thiệu Đình nuôi, đáng lẽ đối xử với nàng, con gái thế gia này, chẳng phải nên khúm núm sao
Nàng làm sao dám giội cà phê lên nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoắc Thiệu Đình chờ ở bên ngoài nửa ngày
Kiều An đi ra, nhưng Ôn Mạn còn chưa đi ra
Hắn lại đi trở về:
"Ngươi không đi
Ôn Mạn đã dọn dẹp hết cặn bẩn, tiếp tục cho thêm hạt cà phê vào, nàng rất bình thản nói:
"Ngươi đến là tốt rồi, các ngươi vừa vặn có thể ôn chuyện cũ
Hoắc Thiệu Đình nghe ra một vòng giận cá chém thớt
Hai ngày nay bọn hắn chung đụng khá tốt, vả lại đêm đó tại trong khách sạn hắn đúng là đã thấy thoải mái, Ôn Mạn thân thể không thoải mái lại bị Kiều An làm cho khó chịu một trận, nàng nổi chút ít tính khí cũng bình thường
Hoắc Thiệu Đình từ phía sau lưng ôm lấy nàng
"Tức giận
"Ngươi giội cà phê lên nàng, ta đều không có sinh khí với ngươi
"Ta trở về với ngươi, ân
Muốn rượu vang hay là cà phê, chúng ta trùm chăn tâm sự, được không
Ôn Mạn nhẹ nhàng cắn môi
Hắn thật không biết xấu hổ
Đồng thời nàng cũng có được nỗi buồn sâu sắc, bất kể là nàng hay là Kiều An, kỳ thực Hoắc Thiệu Đình đều chẳng bận tâm gì
Hoắc Thiệu Đình ham thích thân thể nàng
Hắn còn chưa chơi chán, cho nên nguyện ý thỉnh thoảng dỗ dành nàng
Mà Kiều An, trong lòng hắn xem thường thậm chí là hận, thế nhưng hắn vẫn cứ như gần như xa cho nàng một tia hy vọng, tựa như mèo vờn chuột mà trêu đùa
Nghĩ tới đây, tâm Ôn Mạn như chỉ thủy
Nàng rất lạnh nhạt nói:
"Trở về rồi nói
Hoắc Thiệu Đình nhìn chăm chú bóng lưng của nàng thật lâu, lát sau hắn đi ra ngoài..
Kiều An đang chờ ở cửa trước, mặt mày tái nhợt
Nàng nhìn thấy
Nàng nhìn thấy Hoắc Thiệu Đình dỗ dành Ôn Mạn, nhìn xem hắn lẳng lặng quan tâm Ôn Mạn, nàng lúc trước cứ nghĩ tất cả những điều này chỉ thuộc về mình, thế nhưng là chính mắt nhìn đến nàng mới biết được vị trí của người ở trong lòng, đã lặng lẽ thay đổi
Kiều An chưa từ bỏ ý định
Nàng nhẹ nói:
"Đến chỗ ta uống rượu, ân
Hoắc Thiệu Đình không đáp ứng cũng không từ chối, mãi cho đến khi ngồi vào trên xe hắn mới nhẹ giọng mở miệng:
"Kiều An, chuyện lần này ngươi đeo bám ta, ta không phủ nhận đối với đàn ông mà nói là một chút kích thích nhỏ, nhưng chúng ta đều biết đây chính là chơi đùa, chẳng là gì cả
Sắc mặt Kiều An trắng xanh
Hoắc Thiệu Đình cúi đầu châm điếu thuốc lá
Hắn chầm chậm phả ra làn khói, nhìn về phía Kiều An
"Chuyện của chúng ta đã qua rồi, ta cũng không thể thật sự có gì với ngươi được nữa
Chúng ta đã kết thúc nhưng còn tình nghĩa với chú Kiều
Kiều An..
đừng làm quá lên khiến mọi chuyện khó xử
Kiều An run môi
"Là bởi vì Ôn Mạn sao
Ngươi yêu nàng
Hoắc Thiệu Đình không nói chuyện, cuộc sống riêng của hắn không cần thiết báo cáo với Kiều An..
Im lặng rất lâu, Kiều An nhẹ nhàng cười một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thiệu Đình, ta chúc phúc ngươi
Ôn Mạn đoán rằng Hoắc Thiệu Đình có thể sẽ cả đêm không về
Dù sao tình cũ gặp lại, vả lại Kiều An đêm nay tự mình đến đây cũng vì chuyện này
Không ngờ, trời vừa rạng sáng Hoắc Thiệu Đình liền trở lại
Lúc này Ôn Mạn đã ngủ rồi
Hắn cởi áo khoác, ôm lấy nàng từ phía sau lưng, nhẹ nhàng gặm cắn cổ nàng
Tay của hắn, càng lần mò, kiểm tra cơ thể nàng
Ôn Mạn rên nhẹ một tiếng
Giọng nói Hoắc Thiệu Đình khàn khàn:
"Thân thể đã khá hơn chút nào chưa
Ôn Mạn nắm lấy tay hắn, không để hắn làm bừa
"Còn có chút đau
Hoắc Thiệu Đình, tuy nói đêm đó đã thỏa mãn, nhưng đang tuổi huyết khí phương cương, đêm nào hắn cũng sẽ muốn gần gũi phụ nữ
Hắn kìm lòng không được muốn hôn nàng
Ôn Mạn trong lòng có mâu thuẫn, nàng nghiêng đầu không để hắn hôn, giọng nói càng lúc càng đứt quãng
"Hoắc Thiệu Đình..
"Ta buồn ngủ rồi..
Ngươi đừng..
như vậy
"Hoắc Thiệu Đình, ta không muốn
Nàng cuối cùng nói ra lời thật lòng, Hoắc Thiệu Đình một cánh tay chống đỡ, cúi đầu nhìn chăm chú nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn biết nàng bận tâm điều gì
Tròng mắt của hắn đen đặc như mực, nhìn chằm chằm vào nàng, lại nhịn không được cúi đầu dùng mũi nhẹ nhàng cọ nàng
"Ôn Mạn, ta không có chạm qua nàng
"Trước đây không có, bây giờ cũng không có
Ôn Mạn bị lời nói của hắn chạm đúng nỗi lòng, nàng vừa khó xử vừa xấu hổ, dứt khoát quay mặt đi chỗ khác không nhìn hắn:
"Ta làm sao biết
Đêm nay tâm trạng Hoắc Thiệu Đình rất không tệ
Hắn nhẹ gặm chóp mũi nàng
Thật đáng yêu..
Hắn ngữ khí mang theo chút vẻ hư hỏng của đàn ông:
"Ta có phương pháp chứng minh, Ôn lão sư có muốn thử không
Hắn vừa nói liền nắm chặt tay nàng, đưa lên người mình.