Hắn đã ở cùng nàng một thời gian, nên đến giờ vẫn biết nàng có chút tính tình, bình thường chỉ nhốn nháo một chút không ảnh hưởng gì đến chuyện chính thì sẽ qua, nhưng hôm nay xảy ra chuyện như vậy, nếu hắn không giải thích không dỗ dành, nàng chắc chắn sẽ giận rất lâu
Hắn đi đến trước mặt nàng, thấp giọng nói:
"Ta không muốn gặp nàng, là Kiều Thúc kéo ta đi xem một chút, ông ấy nói Kiều An tình trạng thật không tốt
Ôn Mạn đờ đẫn lắng nghe
Hoắc Thiệu Đình nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng, "Ngươi tức giận cũng là phải, Kiều An đã ném điện thoại di động của ta xuống nước, cho nên mới không gọi điện thoại được cho ngươi
Ôn Mạn cụp mắt xuống, nhẹ nhàng cười
Nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn:
"Hoắc Thiệu Đình, ngươi bây giờ là đang giải thích hay đang lừa dối
Hoắc Thiệu Đình khẽ nhíu mày
Người đàn ông với thân phận như hắn, không bao giờ tùy tiện giải thích gì với phụ nữ, chứ đừng nói là hạ mình nhún nhường
Ôn Mạn lại cười một tiếng
"Thật sự không gọi điện được sao
"Ngươi chẳng qua là không đủ quan tâm thôi
"Hoắc Thiệu Đình..
Kiều An trở mặt với ngươi, các ngươi còn mối giao tình sâu nặng từ đời cha chú ở đó, các ngươi còn có ký ức tuổi thơ
Ta, Ôn Mạn, chẳng có gì cả
Phải rồi, ta chẳng qua chỉ là người phụ nữ ngủ cùng ngươi
Ôn Mạn nói đến đây thì mắt đỏ hoe, nhưng nàng quật cường không khóc tuôn ra
Vì một người như vậy, không đáng
"Ngươi không phải
Hoắc Thiệu Đình cau mày, hắn muốn chạm vào nàng
Ôn Mạn không cho hắn chạm, nàng lùi về phía sau một bước đối mặt với hắn
Giọng nàng nhẹ nhàng mà kiên định:
"Ngươi nói đúng, ta không phải
Hoắc Thiệu Đình, ngươi thấy người phụ nữ nào 'qua đêm' với ngươi mà còn muốn nấu cơm cho ngươi, đeo caravat giúp ngươi, giúp ngươi đưa quần áo đi giặt, rồi còn quét dọn nhà cửa, chuẩn bị nước tắm cho ngươi
Trong không khí có sự im lặng đáng sợ
Ôn Mạn dứt khoát nói một mạch:
"Người phụ nữ nào 'qua đêm' với ngươi, mà lại muốn ngày nào cũng nấu cơm ngon chờ ngươi về nhà
Hoắc Thiệu Đình, sỉ nhục người không phải như thế
Hoắc Thiệu Đình khẽ nhấp nhô hầu kết
Hắn không biết những thứ mình được hưởng thụ đã khiến Ôn Mạn đau khổ đến thế
Hắn nhìn chăm chú nàng thật sâu
Một lúc lâu sau, hắn mới khẽ nói:
"Ta không biết ngươi để ý đến thế
Ôn Mạn tự giễu cười một tiếng
Nàng nhìn thẳng hắn nói:
"Ta chính là để ý, ta chính là thật lòng
Hoắc Thiệu Đình..
Tôi không chơi nổi nữa rồi, thì sao nào
Nàng bỗng nhiên tỉnh táo lại, giọng mang theo chút mệt mỏi
"Hoắc Thiệu Đình, chúng ta chấm dứt đi
Hoắc Thiệu Đình nhìn chằm chằm nàng
Một lúc lâu sau, hắn nhẹ giọng mở miệng:
"Chỉ vì chuyện hôm nay mà ngươi muốn chấm dứt với ta
Ôn Mạn, mối quan hệ này của chúng ta, ngươi nghĩ rằng nếu ta không muốn chấm dứt, thì ngươi có chấm dứt được sao
Ôn Mạn mắt đỏ hoe
Nàng làm sao lại không biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng quá hiểu con người của Hoắc Thiệu Đình, hắn không muốn kết hôn, hắn thấy thú vị thì chơi, có lẽ nàng Ôn Mạn là người khiến hắn thấy "chơi" tốt nhất, cho nên chơi đến bây giờ vẫn chưa chán
Hắn cũng thật ghê gớm
Mẹ kiếp
Ôn Mạn nắm chặt tay, cố gắng hết sức kiềm chế bản thân, để cho giọng mình thật hời hợt
"Không chấm dứt cũng được
"Luật sư Hoắc sau này có cần gọi điện thoại, tôi bảo gì nghe nấy
Hoắc Thiệu Đình lại gần khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, giọng rất nhẹ:
"Ta có cần, ngươi liền đến căn hộ ngủ với ta, ý của ngươi là vậy sao
Ôn Mạn, ngươi muốn dọn ra ngoài khỏi nhà
Hắn nói xong liền tiến lên một bước, dồn Ôn Mạn vào sát tủ ti vi
Màn hình ti vi phản chiếu hình bóng của hai người, chồng lên nhau, trông đặc biệt mờ ám
Hoắc Thiệu Đình đã hết kiên nhẫn
Hắn chưa từng có kiểu nịnh nọt, chiều chuộng người phụ nữ nào như thế
Hắn mang theo phẫn nộ nắm lấy chiếc cằm thon đẹp của nàng, cưỡng ép hôn nàng..
Lúc này, Ôn Mạn căn bản không muốn
Thế nhưng nàng chẳng những không có đẩy hắn ra, trái lại nhiệt tình ôm cổ của hắn, cùng hắn hôn nhau triền miên, rất nhanh, Hoắc Thiệu Đình toàn thân như bị thiêu đốt
Hắn vuốt ve khuôn mặt Ôn Mạn, khàn giọng nói:
"Ta muốn làm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôn Mạn bắt chước điệu bộ của hắn, vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của hắn
Nàng nhổm người dậy, ghé sát vào tai hắn thủ thỉ:
"Không phải ở căn hộ làm
Hoắc Thiệu Đình..
Quan hệ như chúng ta chỉ xứng ở khách sạn
Còn có đừng nói hai chữ 'Trong nhà', bởi vì như vậy sẽ làm vấy bẩn những thứ tốt đẹp
Hoắc Thiệu Đình dừng lại động tác
Hắn chống người dậy, từ trên cao nhìn xuống chăm chú nàng
Khuôn mặt nhỏ trắng muốt, khuôn mặt như vẽ
Thế nhưng nàng lại chẳng hề có chút dáng vẻ động lòng nào, những điều vừa quấn quýt với hắn, chẳng qua chỉ là thuận tiện thôi..
Ngón tay thon dài của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve đuôi lông mày nàng, đó là chỗ hắn thích chạm vào nhất
Ôn Mạn khẽ run rẩy
Hoắc Thiệu Đình cũng tức giận, giờ phút này tuy có ham muốn nhưng lòng tự tôn của đàn ông không cho phép hắn tiếp tục
Hắn cúi thấp người khẽ cắn nhẹ bên tai nàng
"Cô giáo Ôn, ngươi nói cực kỳ đúng
Ta và Kiều An chia tay rồi, nhưng còn mối giao tình sâu nặng từ đời cha chú ở đó, vĩnh viễn không thể náo loạn đến mức như với ngươi được..
Ngươi muốn dọn ra ngoài cũng được, nhưng bảo bối ngươi đừng hối hận đấy nhé
Hắn nói rất độc địa:
"Đã quen hơi ta rồi, bỗng dưng bị bỏ lại sẽ thấy rất khó chịu đấy chứ
Bàn về việc 'chơi bời', phụ nữ vĩnh viễn không phải đối thủ của đàn ông
Ôn Mạn tức đến đỏ mặt
Hoắc Thiệu Đình khẽ cười một tiếng
Hắn đứng dậy đứng ở cuối giường, chỉnh tề lại thắt lưng quần ngay trước mặt nàng, cái động tác chậm rãi ấy ít nhiều mang theo ý trêu chọc..
Ôn Mạn biết, đây mới là Hoắc Thiệu Đình
Mặc kệ hắn ưu tú đến mức nào, tiếng tăm lẫy lừng ra sao, Diêm Vương giới luật pháp, chính trị, hay thiên tài tài chính, đều không thể khỏa lấp được việc hắn cũng chỉ là một phần tử của cái giới đó, đàn ông trong giới ấy đều khá 'sành chơi', và cũng biết cách 'nắm' phụ nữ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôn Mạn tức đến giơ chân đá hắn
Hoắc Thiệu Đình dễ dàng bắt được chân nàng
Hắn tiếp cận nàng với tư thế như vậy
"Đừng động
"Ôn Mạn, bình thường, ta thật ra rất đau lòng cho ngươi
"Ngươi sẽ không muốn làm những trò này đâu
Trong mắt Ôn Mạn, ánh lên lệ quang
Hoắc Thiệu Đình muốn ở lại gần nàng thêm chút nữa, thật sự rất muốn, nhưng hắn vẫn cắn răng rời đi.