Kiều An An cắn phát này hơi mạnh, Đường Kim bị đau, cuối cùng thả lỏng nàng ra
Mà gần như cùng lúc, hắn cũng ôm Kiều An An nhảy dựng lên
Mà trùng hợp chính là, lúc này thang máy vừa lúc xuống tới tầng 1
Cửa thang máy mở ra, Đường Kim liền buông lỏng vòng eo Kiều An An, đồng thời vui vẻ nói với nàng:
- Thất tiên nữ, nghi thức tạm biệt như vậy là quá tốt rồi, hi vọng từ sau lần nào chúng ta cũng tạm biệt như vậy
Tôi đi trước, tin rằng chúng ta sẽ nhanh chóng được làm nghi thức gặp lại
Không đợi Kiều An An kịp phục hồi tinh thần, Đường Kim đã bước nhanh ra khỏi thang máy, sau đó ra khỏi khách sạn, chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt Kiều An An
Kiều An An đáng thương còn đang xấu hổ, lúc này đã trợn mắt há hốc mồm
Thế này..
sao trên đời lại có kẻ cực phẩm như tên Đường Kim này được chứ
Tên này giả chết lừa nước mắt của nàng thì thôi, lừa nụ hôn đầu của nàng thì cũng quên đi
Nhưng tên này làm nhiều chuyện như vậy, nhưng lại coi như chưa hề phát sinh cái gì, cứ thế là chạy mất
Kiều An An vừa rồi còn kinh hồn vì tiếng súng, lại vì biểu hiện cực phẩm của Đường Kim mà nhất thời quên mất sự kiện kia
Hiện giờ nàng chỉ hối hận vừa rồi không cắn toàn lực, nàng nên một nhát cắn đứt cái lưỡi của tên kia cho rồi
Đứng ngây ra chừng một phút, cho đến khi Kiều An An phát hiện thang máy tự động đóng lại, nàng mới vội vàng ấn nút, chờ cửa mở rồi đi ra
Lúc này, nàng lại phát hiện một gã cao lớn đi ra khỏi khách sạn
Mà tên này hình như hơi quen mắt, chẳng qua, nàng cũng không nhớ rốt cuộc đã gặp ở đâu
Chuyện xảy ra trong vài phút ngắn ngủn vừa rồi đã làm đầu óc Kiều An An loạn như tương, không cách nào suy tư bình thường
Đứng ở cửa thang máy mấy chục giây, nàng mới hít sâu một hơi, đi ra ngoài khách sạn
Kiều An An rời khỏi khách sạn, đi tới hướng bệnh viện
Mà nàng cũng không biết, trên con đường bên ngoài khách sạn Nam Thiên, trong một chiếc xe bình thường, một người đàn ông đang theo dõi nàng
Người đàn ông này chính là gã quen mắt mà Kiều An An vừa thấy trong khách sạn, mà hắn cũng chính là bảo vệ vừa bắn Đường Kim mấy phát
Dĩ nhiên, hắn đã thay đồ bảo vệ, cũng chính vì thế, vừa rồi Kiều An An cũng chỉ không nhận ra hắn được
Thấy Kiều An An đi ra một mình, người đàn ông chợt cười lạnh, lại có vẻ đắc ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
LẦn này, hắn đã hoàn toàn tin chắc Đường Kim chết dưới họng súng của mình
- Thằng nhãi Đường Kim này, còn tưởng rằng nó giỏi lắm chứ
Thì ra cũng chỉ đến thế
Tên này lẩm bẩm, giọng nói còn có mùi vị khinh thường:
- Mấy tên ở trụ sở Tiềm Long Ninh Sơn, thật là một đám phế vật vô dụng
Tên này đến từ Tiềm Long, nói cho chuẩn thì là nhân viên thường trú ở thành phố Minh Hồ
Hắn họ Long, tên Nhất, mà hắn có một mục tiêu rất cao cả, đó là trở thành nhân vật xuất sắc nhất trong Tiềm Long
Mặc dù Kiều An An cảm thấy Đường Kim gặp nguy hiểm, nhưng lại cho rằng người nhằm vào Đường Kim không nhanh tay đến vậy
Nhưng nàng không biết, Long Nhất ám sát Đường Kim cũng không phải tình cờ, mà là đã có dự mưu
Ban đầu Đường Kim một mình đuổi Tiềm Long ra khỏi Ninh Sơn, mặc dù cao tầng của Ám Kiếm và Tiềm Long đạt thành hiệp nghị, để Tiềm Long rút ra khỏi Ninh Sơn
Nhưng đối với rất nhiều người, chuyện này còn chưa thể kết thúc như vậy
Như một số người Tiềm Long bên Minh Hồ, đã sớm đợi Đường Kim tới tỉnh thành rồi
Có lẽ Kiều An An cũng không biết, Đường Kim còn chưa rời khỏi Ninh sơn, tỉnh thành đã nhận được tin tức hắn sắp đến
Mà vụ ám sát nhằm vào hắn đã chuẩn bị từ lâu
Cũng chính vì vậy, Long Nhất mới xuất hiện nhanh đến thế
Mà vụ ám sát này, thật ra chẳng liên quan gì đến Dương Minh Hào cả
Theo Long Nhất thấy, vụ ám sát này tương đối thuận lợi, thang máy trục trặc tất nhiên cũng do hắn an bài
Mà hắn giả làm bảo vệ chờ ở cửa thang máy, khi thang máy còn chưa mở hết thì hắn đã bóp cò liên tục
Dưới tình huống như thế, cho dù đối phương là thần tiên cũng không chạy thoát được
Cho nên, khi thấy Đường Kim ngã xuống, hắn căn bản không thèm qua xác nhận Đường Kim đã chết thật hay chưa
Dĩ nhiên, sở dĩ không xác nhận là vì có Kiều An An ở đó
Hắn không dám động thủ với Kiều An An
Kiều gia cũng có người trong Tiềm Long, hơn nữa thân phận còn cao hơn Long Nhất hắn rất nhiều
Long Nhất đang đắc ý đột nhiên rùng mình một cái, bởi vì một thứ gì đó nhọn nhọn đang chọc vào gáy hắn
Mà nhìn qua kính chiếu hậu, nhờ vào ánh đèn, hắn đột nhiên thấy một người
Mà người này, hiện tại đối với hắn thì chẳng khác gì quỷ
- Mày..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
mày..
mày là người hay quỷ
Long Nhất chỉ cảm thấy rét lạnh, bởi hắn thấy rõ ràng, người phía sau chính là Đường Kim
Chẳng qua, hắn rõ ràng đã thấy Đường Kim chết trong thang máy rồi mà
- Có quỷ đẹp trai như anh chắc
Đường Kim lười biếng nói:
- Thật ra thì, chú nói cũng rất đúng
Đám Tiềm Long kia toàn là phế vật
Nếu so với chúng, chú cũng hữu dụng phết
Nếu không phải chú xuất hiện trùng hợp như vậy, anh làm sao lừa được nụ hôn của thất tiên nữ
- Mày..
mày không chết
Long Nhất tràn đầy khó tin
- Dĩ nhiên anh không chết
Đường Kim cười rạng rỡ:
- Nhưng mà, rất đáng tiếc, chú sẽ chết
Dĩ nhiên, nể tình vừa rồi chú vừa giúp anh một đại ân, anh cho chú một lựa chọn
- Lựa chọn gì
Long Nhất rất muốn trấn định, nhưng làm sao cũng không trấn định nổi
Hắn rốt cuộc cũng hiểu, Đường Kim không đơn giản như hắn nghĩ
Mà đến bây giờ, hắn vẫn chưa hiểu tại sao Đường Kim không chết
Hắn càng không rõ, Đường Kim lên xe từ bao giờ
- Chú..
muốn chết dư lào
Đường Kim không nhanh không chậm hỏi
- Có thể lựa chọn không chết không
Long Nhất thấy mồm đắng chát
Kể từ khi vào Tiềm Long, hắn cũng không phải chưa từng nghĩ đến mình sẽ chết
Nhưng khi cái chết đến gần, hắn lại phát hiện mình vẫn chưa hề chuẩn bị chút tâm lý nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn không muốn chết, càng không muốn chết vô lý như bây giờ
- Thật xin lỗi, không có lựa chọn này đâu
Đường Kim nhàn nhạt nói, phi tiêu vàng đột nhiên đâm vào sau gáy Long Nhất
Vài giây sau, Đường Kim không chút hoang mang xuống xe, một lần nữa đi vào khách sạn Nam Thiên
Mà lúc này, Kiều An An cũng trở về bệnh viện
Kiều An An vừa vào phòng bệnh, Phương Lệ Văn đã xoay đầu lại
Vừa rồi nàng rõ ràng cảm thấy vẻ mặt Kiều An An hơi không ổn, không nhịn được hỏi:
- An An, không có chuyện gì chứ