"Ta muốn hỏi chư vị đang vận chuyển thứ gì
Từ đâu tới, muốn vận chuyển đến nơi nào
"Hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu sư rõ ràng lại sửng sốt một chút
"Không tiện nói sao
"Chuyện này..
Tiêu khách liếc mắt vài cái rồi mới lên tiếng:
"Tiểu nhân vừa vặn biết được, nhưang việc này liên là chuyện trọng đại, nếu tiêu đầu biết tiểu nhân để lộ bí mật, chỉ sợ sẽ giết tiểu nhân..
"Ta chỉ nói ngươi tới đây ăn trộm, bị bọn ta phát hiện
"Đa tạ tiên sinh
Tiêu khách nhất thời không biết nên khóc hay nên cười
"Đợi đã
Vị tiêu khách như là lúc này mới nhớ tới:
"Tiên sư không phải là muốn cướp đồ của bọn ta chứ
"Không phải vậy
"Cũng đúng, tiên sư pháp thuật thông thiên, muốn cướp đồ của bọn ta cần gì phiền toái như vậy
Tiêu khách trẻ tuổi lại như là đột nhiên nhớ tới, lập tức ấp a ấp úng:
"Nhưng món hàng chuyến này cực kỳ quan trọng, nếu như bị người khác biết bọn ta tùy ý để lộ bí mật, chỉ sợ cũng..
"Đừng lo lắng
Tống Du chỉ nhẹ nhàng nhìn về phía hắn:
"Từ từ suy nghĩ xem còn điều gì bận tâm, có chuyện gì cần giải quyết, có thể nói ra, tại hạ chỉ muốn biết lai lịch và tên món hàng, ngoài ra không có ý gì khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Được rồi..
Tiêu khách lúc này mới từ từ nói:
"Thực ra chuyến lần này, bọn ta cũng không biết là ai gửi tới, và gửi đến nơi nào
Bọn ta cũng chỉ là trung gian
Cụ thể như thế nào, đừng nói tiểu nhân, chỉ sợ ngay cả Bành tiêu đầu cũng không biết
Tiểu nhân chỉ biết là hàng từ Dương Châu đưa tới, đưa đến Nghiêu Châu, bởi vì Nghiêu Châu cùng sơn ác thủy, đường đi gian nan, thường có sơn tặc thổ phỉ, tiêu cục bên ngoài liền đi không thông, mà tiêu cục bọn ta đều quen thuộc các đỉnh núi, liền giao cho bọn ta tới đưa
Hàng hóa chỉ có một cái rương, sau khi đưa đến Phong Châu, sẽ có người khác tới nhận
"Nghe có vẻ các ngươi đã gửi rất nhiều chuyến hàng
"Nghe nói mười mấy năm rồi, mỗi năm ít nhất đi hai chuyến, nhiều thì bốn năm chuyến
Tiểu nhân cũng đi theo vài năm rồi
Tiêu khách trẻ tuổi nói:
"Nghe nói trước kia còn có người từ Dật Châu đưa tới, cũng tương tự như vậy, bởi vì chỉ có bọn ta dám đưa hàng qua Nghiêu Châu, có năng lực nhất, cho nên hàng qua đoạn này đều do bọn ta đưa tới, chỉ là mấy năm trước phía bên Dật Châu đột nhiên bị cắt đứt liên lạc
"Dật Châu
Tống Du có chút hứng thú
"Khi đó tiểu nhân còn chưa vào tiêu cục, cũng không rõ lắm
"Vậy bên trong đó là gì
"Bọn ta những người bảo vệ hàng hóa, nếu chủ thuê không nói, theo quy định là không thể hỏi bên trong có cái gì
Hơn nữa Bành Tiêu đầu rất quy củ, lại càng không cho phép bọn ta dễ dàng đụng vào
Tống Du nghe xong cười cười
Hôm nay ban ngày bọn họ liền nhìn ra vị râu dài kia hẳn là một người rất quy củ, nhưng có lẽ không chỉ tuân thủ quy tắc, cũng có thể là ông ta đã hành nghề trong giang hồ đã lâu, kiến thức rộng rãi, trong nội tâm dường như có sự tính toán, biết chuyện gì có thể làm, chuyện gì ngàn lần không thể làm
"Tiếp tục đi
"Nhưng phải đi đêm nhiều, khó tránh khỏi gặp phải quỷ, lòng người cũng khó dò, bọn ta hàng năm đều vận chuyển không biết bao nhiêu hàng hóa đi qua con đường này
Hàng năm đều là những người mạnh mẽ nhất đến vận chuyển, dần dần cũng khiến cho dân chúng xung quanh chú ý
Một vài người tới tìm bọn ta, Bành Tiêu Đầu liền cho bọn hắn nhiều một ít tiền, dù sao chuyến này cũng được một khoản không ít, cũng có một số kẻ nảy lòng tham, không tránh khỏi trò ăn cắp
Tiêu khách trẻ tuổi nói xong dừng một chút:
"Đầu năm nay có một chuyện, có một tên Sơn Đại Vương dẫn theo không ít người, không màng tới tình cảm ngày xưa, muốn tới cướp hàng, nói thế nào cũng không nghe
Bọn ta phải ra sức đánh trả bọn họ, nhưng rương trên xe cũng bị bọn họ cạy mở, vải dầu cũng bị bọn họ xé hỏng, cũng may đồ vật bên trong cũng không thiếu
Lúc ấy ta chạy tới, nhìn thấy mọi thứ bên trong đó, có một tờ danh sách ghi tên và số lượng của tất cả hàng trong chuyến lần đó..
"Là dược liệu sao
"Sao tiên sinh biết chuyện đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta đoán vậy thôi
"Tiên sinh đoán như thần
Tiêu khách ngay lập tức xuýt xoa khen ngợi
"Thực sự là dược liệu, số lượng không nhiều, chỉ có vài món, nhưng mọi người đều chưa từng thấy qua
Một số món nếu nói ra cũng đủ khiến cho người ta hoảng sợ
"Kể ta nghe xem
"Ví dụ như linh sâm ngàn năm, long cốt, sừng lân, chu quả
Tiêu sư cố gắng nhớ lại, cũng may cũng chuyện xảy ra cách đây không lâu
"Còn có hai thứ ta chưa từng nghe nói qua, so với long cốt sừng lân ngàn năm, số lượng càng hiếm thấy hơn, gọi là Địa Linh và Hương Căn, ta cũng không biết để dùng vào việc gì
"Địa Linh và Hương Căn
"Một loại là một loại hạt châu màu vàng đất..
Tiêu khách bày ra bộ mặt rối rắm
"Tiểu nhân vốn định trộm lấy một chút, khi chạm vào thì thấy bỏng rát
Nhưng vì mọi thứ đều được viết rõ ràng trên tờ giấy danh sách, sợ liên lụy đến tiêu cục, nên tiểu nhân đành đặt nó trở lại
Còn có một thứ giống như rễ cây, đen như mực, to bằng chiếc đũa, lại giống như đuôi chuột, không biết là cái gì, mùi rất hôi, vải dầu bọc còn tốt, vừa mở ra, mùi hôi thối đã tỏa ra xung quanh, giống như mùi thịt thối