Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 1004: Hương Căn




"Rất hôi sao
Tống Du sửng sốt một chút, lập tức nhíu mày
Trong mấy loại dược liệu này, linh sâm ngàn năm thì khỏi phải nhắc tới, chỉ là một loại sâm núi mà thôi
Long cốt kỳ thật là hóa thạch của sinh vật cổ, cũng chỉ là xương cốt của các loài cổ đại, chủng loại rất nhiều, thường thường có thể mua được tại tiệm thuốc, giá cũng không đắt, thành phần chính chủ yếu là kim sang dược
Nhưng thượng đẳng nhất long cốt cũng vô cùng quý hiếm, có thể tìm được nhưng không dễ dàng
Lân giác thì thường là sừng của hươu yêu, quả thực là được sinh trưởng trong rừng sâu dưới tác động của linh khí đất trời, trong chuyện truyền thuyết xưa cũng thường nhắc đến nó
Địa Linh là tinh hoa của đất người bình thường không thể có được
Chỉ có người tu hành mới có thể tìm ra
Trong truyền thuyết, phần lớn Địa Linh hình cầu tròn hoặc hình bầu dục
Như vậy chỉ còn lại loại Hương Căn này
Tống Du đúng là có nghe nói qua Hương Căn
Khi đi qua Hòa Châu, ở ngoài thành Cảnh Ngọc, sau khi diệt trừ Thượng Tiên Vĩnh Dương, bọn họ đã tìm ra một đống tạp thư, trong đó có một quyển tà pháp nói về cách kéo dài tuổi thọ thông qua âm hồn, trong dược liệu cần dùng đến có Hương Căn
nhưng ngoại trừ một số ít người, có lẽ ai nghe tên này cũng không liên tưởng đến mùi hôi của nó
Nhưng nếu suy nghĩ kì lại
Người đời thường gọi thứ hôi thối là mùi hương nào đó, đây là một cách gọi tinh tế
"..
Vẻ mặt Tống Du trở nên nghiêm túc, nhưng hắn cũng có chút nghi hoặc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì hắn nghĩ đến cuốn tà pháp mà hắn chỉ xem qua một lần rồi đốt, nghĩ đến Hương Căn, nghĩ đến kéo dài thọ, lúc này hắn mới nhớ tới, chuyện về linh sâm ngàn năm, long cốt, hình như cũng được nhắc đến trong cuốn sách
Chẳng qua lúc trước môn tà pháp kia cũng không lợi hại, cho dù có thể kéo dài tuổi thọ cũng chỉ được một hai trăm năm
Trên đời còn có rất nhiều phương pháp tăng tuổi thọ, có hiệu quả hơn nhiều so với loài dược liệu kia
Đáng tiếc quyển sách kia đã bị đốt rồi..
"Sau đó bọn ta thương lượng rất lâu
Bành tiêu đầu vẫn đóng rương lại như cũ, chuyển nguyên vẹn số hàng tới Phong Châu, thành thật thông báo cho người nhận bên kia, nhờ bọn họ nói cho người mua
Sau đó bọn ta ở lại nơi đó chờ đợi vài ngày, cũng không ai tới tìm bọn ta, lúc này mới trở về
Tiêu khách cũng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì, chỉ tiếp tục nói:
"Bành Tiêu Đầu rất lo lắng, sợ chỗ hàng hóa kia quan trọng, người vận chuyển cũng thân phận tôn quý, có thể sẽ giận dữ với bọn ta, lại sợ mất cửa làm ăn sau này
Nhưng bọn ta chỉ là vận chuyển trung gian, đường xá khá xa xôi, lần trước cách lần này cũng chỉ có một tháng, chờ cho bọn ta trở lại tiêu cục cơ hồ lập tức lại tới một chuyến hàng, bọn ta đành phải báo cho người bên kia, nhờ bọn họ lúc trở về thông báo tin tức, sau đó tiếp tục vận chuyển chuyến này, còn không biết về sau sẽ như thế nào..
"..
"Tiên sư
Tiên sư
"Đa tạ
Tống Du phục hồi tinh thần lại, ngồi xếp bằng trên giường, nhất thời cười với hắn:
"Yên tâm đi, tại hạ là người tu hành, nói là làm, tuyệt đối sẽ không nói cho bất kì kẻ nào biết chuyện để lộ bí mật, chỉ nói với Tiêu Đầu ngươi đến phòng ta trộm tài vật ban đêm mà bị bắt, Tiêu Đầu xử trí như thế nào, là chuyện của Tiêu Đầu
Túc hạ còn trẻ, lại có một thân võ nghệ, dừng cương trước bờ vực, cũng không muộn, làm lại cuộc đời, có lẽ tiền đồ vô lượng
"Tiên sư..
Tiêu khách tham lam nói:
"Không biết có thể nể tình ta nói tỉ mỉ như vậy mà không báo cho Tiêu Đầu biết được không
"Không thể được
Tống Du bình tĩnh nhìn hắn:
"Nhưng vì túc hạ quả thật giúp ta, có lẽ ta cũng nên giúp túc hạ
"Ý của tiên sinh là
"Tục ngữ nói rất đúng, thẳng thắn khoan dung
Tống Du nói với hắn:
"Nếu túc hạ nguyện ý chủ động đi báo cho Tiêu Đầu, nói mình trộm tài vật bị phát hiện, bọn ta có thể phối hợp với túc hạ nói dối, nói đêm đó bọn ta cũng không làm khó dễ ngươi, có lẽ Tiêu Đầu sẽ nể tình ngươi chưa từng có ý nghĩ lệch lạc với chuyện vận chuyển hàng hóa, hình phạt sẽ nhẹ một chút
Ánh mắt Tiêu Đầu lóe lên, suy nghĩ vài cái, lúc này mới chắp tay:
"Đa tạ tiên sư
"Đêm đã khuya rồi, nghỉ ngơi sớm đi
Tống Du nhìn hắn một cái, lại nói:
"Túc hạ là người thẳng thắn, thích hợp làm người chính trực, không nên có ý nghĩ lệch lạc, rất dễ bị người ta nhìn thấu
"Đa tạ tiên sinh chỉ bảo
Tiêu sư nói xong liếc mắt nhìn đạo nhân bên cạnh trên bàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mèo con đang ngồi ngay ngắn, liếm móng vuốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn quay đầu lại nhìn ra cửa..
Con mãnh hổ kia chẳng biết lúc nào đã biến mất không thấy nữa
Cánh cửa lúc này mở rộng, trống rỗng, tựa như mãnh hổ chưa bao giờ xuất hiện
"Cáo từ
Tiêu khách nói xong thử đi hai bước, quay đầu lại nhìn con mèo, chỉ thấy mèo con vẫn chăm chú liếm móng vuốt, cũng không nhìn hắn một cái
Lúc này tiêu sư mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy ra ngoài, ngay cả cửa cũng không quan tâm
"..
Tống Du không khỏi lắc đầu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.