Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 1006: Thiếp Thân




"Đúng là Tống tiên sinh
Hữu lễ
"Thật không ngờ lại có thể gặp được công chúa ở đây
"Thiếp thân đã bị biếm làm thứ dân từ lâu, không còn là công chúa nữa
Công chúa Trường Bình lắc đầu, giữ nguyên tư thế hành lễ không nhúc nhích, tiếp tục nhìn đạo sĩ cùng với ngựa Tảo Hồng và mèo Tam Hoa ở bên cạnh hắn
"Lúc còn ở Trường Kinh, thiếp thân đã vô cùng ngưỡng mộ tiên sinh, muốn tới bái phỏng tiên sinh từ lâu, nhưng nghe nói tính cách của tiên sinh trời sinh lạnh nhạt, không dính dáng tới chuyện triều chính, sợ nhất là có người tới làm phiền, vì thế chưa từng thấy mặt tiên sinh lần nào
Mãi tới khi thiếp thân rời khỏi Trường Kinh, điều này vẫn là một trong những nuối tiếc lớn nhất của thiếp thân
Thật không ngờ, lúc trước, ở ngoại thành Trường Kinh, thiếp thân từng may mắn được gặp tiên sinh một lần, đáng tiếc ánh mắt của thiếp thân vụng về, không biết dáng vẻ của tiên sinh
Thật không ngờ, thiếp thân lại có thể gặp mặt tiên sinh ở Nghiêu Châu cách Trường Kinh xa xôi như vậy, quả thật là may mắn ba đời
Nàng nói một câu rất dài, giọng điệu rõ ràng, êm tai
"Lần trước gặp mặt, tại hạ không mang ngựa theo, đồng nhi bên cạnh cũng biến thành hình người, không giống như lời đồn, Trường Kinh đông đúc như vậy, công chúa lại chưa từng gặp mặt tại hạ, không nhận ra cũng là chuyện bình thường
"Nếu có thể gặp mặt tiên sinh sớm thì tốt rồi
Nói tới đây, công chúa Trường Bình không nhịn được thở dài một hơi
"Nghe nói công chúa bị biếm tới huyện An Dân, tại sao lại tới đây
Tống Du nghi ngờ hỏi
"Ngẫm lại ắt tiên sinh cũng đã biết, một khi thiếp thân tới An Dân, sẽ không thể rời khỏi nơi đó được nữa
Công chúa Trường Bình lắc đầu cười, không cay đắng cũng không nuối tiếc, chỉ vô cùng bình tĩnh
"Vừa mới bước vào tháng hai, thời tiết ở Nghiêu Châu đã vô cùng nóng bức, trên đường tới đây, chướng khí trùng trùng, trong khi ở Phong Châu, mới đầu tháng hai mà đã vô cùng lạnh, có lẽ thiếp thân đã lớn tuổi, mỗi đêm đều lạnh cóng mà tỉnh, quãng đường tới đây đã hao phí hơn một nửa tuổi thọ còn lại trên đời này, chỉ e dù có tới được An Dân, cũng không thể sống được bao lâu nữa, ngẫm lại, bản thân đã vất vả hơn nửa đời vì Đại Yến, giúp bệ hạ trị nước an dân, ngoài việc quyến luyến sự phồn hoa của Dương Đô ra, lúc còn trẻ đã tới Dương Châu tìm niềm vui mấy lần, trước giờ chưa từng nhìn thấy cảnh núi non tươi đẹp nào, thế là thiếp thân đánh tiếng với một vài quan viên dưới quyền lúc trước, định thừa dịp bị biếm lần này, nhìn ngắm thật kỹ núi non Đại Yến ta
"Thì ra là vậy
Tống Du gật đầu, suy nghĩ một lát rồi nói với nàng
"Nói ra, chuyến này tại hạ xuống phía Nam, cũng từng đồng hành với Vãn Giang cô nương của Hạc Tiên Lâu một đoạn, cuối cùng chia tay ở phía trước, tại hạ đi tới Trịnh Khê, còn nàng thì đi tới huyện An Dân, nơi công chúa vốn bị biếm tới để bái phỏng công chúa, nói rằng lúc trước công chúa vội vàng rời đi, còn chưa kịp từ biệt công chúa, nên muốn tới thăm công chúa
"Vãn Giang
Công chúa sững sờ, vẻ mặt lập tức trở nên phức tạp
"Sao thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Du nhìn chằm chằm biểu cảm của nàng
"Haizz..
Công chúa không khỏi thở dài một hơi, gương mặt vừa cảm động lại vừa hổ thẹn
"Lúc đầu, thiếp thân chỉ cứu nàng một mạng, nhưng trong 10 năm nay, thiếp thân đã ỷ lại nàng quá nhiều, cho dù có là ân cứu mạng, chỉ e cũng đã trả hết từ nhiều năm trước, nhưng nàng vẫn không oán trách một lời, ta vốn đã nói, nếu như ta..
nếu như chuyện lớn của ta thành công, ta sẽ phong nàng thành thần linh, cuối cùng cũng vẫn không thành, không ngờ nàng vẫn sẵn lòng tới tiễn ta..
Nói xong, nàng không khỏi cảm thán một câu
"Những năm nay thật sự đã làm khó nàng, là ta mắc nợ nàng, ta sao có thể nhận nổi phần tình nghĩa này đây..
Tống Du thu hồi tầm mắt lại
Hắn im lặng một hồi, sau đó mới nói
"Không biết lúc đó công chúa gặp nàng như thế nào
Làm thế nào lại cứu được nàng
"Ồ
Công chúa không khỏi sững sờ, có lẽ người bình thường sẽ không nghe ra được gì, nhưng nàng vừa nghe liền lập tức phát hiện ra có điều không ổn
"Tại sao tiên sinh lại hỏi như vậy
"Công chúa không trả lời cũng được
Tống Du nói
"Chỉ là trùng hợp đi ngang qua đây, gặp được công chúa, trong lòng nghi ngờ nên hỏi vậy mà thôi
"Nghe nói Phục Long Quan là đỉnh cao của nhân đạo, thiên hạ của Đại Yến ta cũng do Phục Long Quan giúp đỡ lập nên, thiếp thân đã cách quỷ môn quan không còn xa nữa, cũng đã rời xa triều đình Trường Kinh, tiên sinh muốn hỏi bất cứ chuyện gì, đương nhiên thiếp thân đều không có đạo lý không trả lời
Công chúa Trường Bình thể hiện thái độ và lập trường của mình trước, sau đó mới nói
"Năm đó, ta vẫn còn trẻ, quyến luyến sự phồn hoa của Dương Đô, bèn đi xuống Dương Châu, lúc đó tư mã của Dương Châu đang tiến hành săn bắt ở ngoài thành, tư mã Dương Châu có mời ta tới thưởng thức, vui chơi, ta cũng có đi
"Săn bắn
"Trên núi ngoài thành, núi không quá cao
Công chúa Trường Bình nói
"Có lang quân nọ bắt được một con thỏ, cung tên bắn trúng chân sau của con thỏ, nhưng con thỏ đó cực kỳ có linh tính, sau khi bị bắt, nó vậy mà không ngừng chắp tay hành lễ với mọi người, giống như đang cầu cứu
Tiểu lang quân đó cảm thấy thú vị, liền xin được tới trước mặt ta, dâng con thỏ đó cho ta, con thỏ đó quả nhiên giống như lời của hắn, không ngừng chắp tay thi lễ, sau khi nhìn thấy ta, nó liền xoay người sang chắp tay thi lễ với ta, lúc đó, ta liền biết được nó đã mở linh trí, đắc đạo thành tinh

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.