Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 1012: Nối Vòng




Nói xong hắn lại nhìn về phía Tam Hoa nương nương, nói thêm một câu:
"Chuyện này rất quan trọng
"Yến An hiểu rồi
"Vậy đạo sĩ thì sao
"Ta cưỡi ngựa qua đó là được rồi
"Vâng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nhớ bảo trọng
Tống Du mỉm cười dặn dò, không cần động tác gì, con ngựa liền nhanh chóng chạy về phía trước
Một con ngựa xích thố và một vị đạo nhân
Dãy núi rậm rạp, chướng khí nặng nề
Phong Hỏa Đài được nối thành một vòng
..
Lúc này, trên Nghiệp Sơn
Dáng người nữ tử vẫn ưu nhã như trước, khuôn mặt tuyệt mỹ, trên một bộ bạch y có thêm vài họa tiết màu đỏ, tăng thêm vài phần hoa mỹ, nhưng lại càng làm nàng trở nên cổ xưa
Sau làn váy, tám cái đuôi hồ ly giống như đang mở ra một cái quạt lớn, bộ lông uốn lượn theo gió
Nữ tử bước đi tao nhã, đi về phía đỉnh núi
Phía trước là một vị đạo nhân mặc tấm áo bào cũ kĩ
Xung quanh hắn xuất hiện một vài hình ảnh, lúc gần lúc xa, đứng vây quanh quốc sư mà nhìn về phía nữ tử
Người thì như làn sáng sáng đầy hung dữ, người lại có cảnh giác tham lam, ngươi thì gương mặt không chút thay đổi
"Biết được quốc sư đã luyện thành công một trong mười lò thần dược, quốc sư là phàm nhân, đương nhiên không dễ gì mà nuốt chửng như vậy, vậy bây giờ nó đang ở đâu
Nữ tử khẽ cười nói, thanh âm ôn nhu
Nói xong cổ tay nàng run lên, không biết từ đâu lấy ra một cái quạt xếp, nhẹ nhàng quạt trước người, nụ cười lập tức sáng lạn vài phần:
"Ở đâu
"Ngươi đã ẩn nấp ở Trường Kinh trong nhiều năm, chỉ để đợi ngày hôm nay sao
"Không thì còn cách nào khác ư
Ở thời đại này, loài yêu bọn ta có làm gì thì cũng bị trời trừng phạt, không thì cũng bị loài người giết, tìm được người can đảm như Quốc sư đây có dễ gì
Quốc sư yên tâm đi, ta chỉ lấy một lò trong mười lò, lấy xong ta sẽ lập tức rời đi
Những lời này vô cùng chân thành, đặc biệt là nửa câu sau
"Ngươi đừng hòng
Quốc sư biết đối phương có thể chỉ cần vung tay một cái cũng có thể đưa mình vào chỗ chết, nhưng cũng không hề sợ hãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nếu Quốc sư nguyện ý tặng cho Vãn Giang, ta thật sự cảm kích, cũng không uổng công chúng ta âm thầm làm bạn nhiều năm như vậy
"Hay cho một người bạn âm thầm
Nữ tử cười cười
"Phục Long Quan Tống đạo trưởng là người bọn ta ngưỡng mộ, hắn đã sớm hoài nghi quốc sư, bọn ta nhiều lần muốn nói cho hắn biết, nhưng cho dù như vậy, bọn ta cũng thay quốc sư âm thầm giữ bí mật, quốc sư chắc hẳn cũng biết, hồ yêu nhiều si tình, đây thật đúng là quá khó xử cho ta
"Nếu ta không đưa thì sao
Nữ tử động tác dừng lại, ánh mắt cũng nheo lại
"Quốc sư bảo quốc an dân, lại hao tâm tổn sức kiến tạo quỷ thành, chuẩn bị âm phủ địa phủ, công lao trời bể, lý ứng thiên cổ, mà người như quốc sư có ý muốn trường sinh cũng rất bình thường, nếu quốc sư có thể giữ hình tượng ở trong mắt thế nhân thì ngài cũng được coi như thiên cổ danh thần, cần gì phải đi con đường này, thân bại danh liệt chứ
"Xem ra ngươi muốn chiếm đoạt chúng
"Bọn ta cả đời cẩn thận dè dặt, chưa bao giờ dám mưu hại nhân gian, nhưng đây vốn là vật bất hợp pháp, đoạt được cũng không trái lương tâm
Nữ tử quạt chiếc quạt xếp, ý cười ngâm nga
"Hù
Bỗng nhiên có tiếng gió gào thét, ngay sau đó một mảng tối bao trùm lên đầu bọn họ
Bóng tối này thật sự tới rất nhanh, còn nhanh hơn cả cơn gió
Đúng là một bàn chân khổng lồ
Trên bàn chân ấy là làn da thô cứng cùng những nếp nhăn, to bằng cả một gian phòng, hiện ra từ phía sau nữ tử, trong nháy mắt liền đập xuống mặt đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ầm ầm
Một tiếng nổ lớn, đỉnh núi như sụp đổ
Trên mặt đất đã có thêm dấu chân rất lớn, đá vụn văng tung tóe, mặt đất rạn nứt
Phía sau, một cái đầu khổng lồ đang lắc lư trên không trung, cái đầu hiện ra mỗi lúc một cao hơn,
Một con cự đà khổng lồ từ dưới núi leo lên
"Là bạn cũ..
Nữ tử chẳng biết lúc nào cũng đã xuất hiện ở bên kia, khẽ mỉm cười nhìn về phía con vật khổng lồ này
Nó chậm rãi leo lên đỉnh núi
Con cự đà này có lẽ còn lớn hơn cả con cự đà mà trước đây Tống Du đã gặp ở Ẩn Giang
Cơ thể nó toàn những vết thương, ngay cả mắt cũng mù một bên, bên trên lưng có mấy vết thương, nhưng với khuôn mặt dữ tợn của nó, người ta tuyệt không cảm giác được sự đáng thương, ngược lại càng thêm vài vệt hung hãn, trông nó giống như lời thú đến từ chiến trường ở thời thượng cổ, chinh chiến chém giết đã trăm ngàn năm
Cùng lúc đó, dãy núi đằng xa cũng đang run rẩy từng đợt
Trên mấy ngọn núi xung quanh Nghiệp Sơn đều có mấy con cự đà chậm rãi leo lên, lập tức lạnh lùng nhìn về hướng này
"Chúng đông quá
Nữ tử tuyệt nhiên không chút hoảng hốt
"Xem ra các ngươi đều tới hầu hạ Quốc sư, muốn an cư ở trong âm phủ
Quốc sư vẻ mặt thong dong, nói với nàng:
"Đạo hữu có thể chỉ dựa vào sức một mình để đánh lại mấy tên đại yêu của tộc sao
"Đương nhiên là không thể

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.