Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 1017: Nghiệp Sơn




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Mọi người đừng sợ, kiếp nạn đã qua
Vẫn là một câu nói rất đơn giản, nhưng đã lập tức khiến cho tất cả quỷ hồn ở bên dưới yên tĩnh lại, như thể có một pháp lực vô cùng thần thông nào đó bình ổn trái tim của bọn chúng
"Tại hạ có thể đảm bảo với mọi người rằng kiếp nạn đã qua, trừ khi tại hạ chết ở đây
Tống Du vẫn bình tĩnh nói, nhưng lời này của hắn càng khiến mọi người yên tâm hơn câu trước
"Nếu như mọi người tin ta, sau khi ta đi, mọi người có thể về lại quỷ thành, nhưng ta phải nói trước một điều này với mọi người
"Chuyện..
chuyện gì
"Tiên nhân có gì căn dặn
"Tống tiên nhân đại từ đại bi
Quả thật là thần tiên
"Mời nhân nhân nói
"Không có chuyện gì khác, chỉ là sau này, có thể ở phía trên sẽ có chút động tĩnh
Mọi người chớ nên hoảng sợ, một khi quỷ thành vỡ vụn, mọi người có thể rời khỏi quỷ thành, nhưng đừng khởi khỏi Nghiệp Sơn
Tống Du nói
"Âm khí và quỷ khí xung quanh Nghiệp Sơn vô cùng nồng đậm, cho dù mọi người đi ra ngoài vào ban ngày cũng không xảy ra vấn đề gì, nhưng nếu đi xa sẽ bị ánh nắng thiêu chết, cũng có thể bị người ở nơi khác tiêu diệt
"Động tĩnh..
"Quỷ thành vỡ vụn
"Tại sao lại vỡ vụn
"Ở bên ngoài ra sao
Những con quỷ tới đây sớm hơn, âm hồn bị tổn thương nghiêm trọng, bọn chúng có con đã mất đi ý thức, có con ngã nhào trên mặt đất cắn răng nhẫn nhịn, nói không nên lời, chỉ cố gắng lắng nghe
Nhưng những con quỷ bị thương nhẹ hơn, nghe thấy lời này, chúng liền không để ý tới nổi đau đớn trên cơ thể nữa, chỉ cảm thấy điều này liên quan tới vận mệnh của mình, liền vội vàng hỏi
"Chỉ cần tại hạ còn sống, chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực đảm bảo sự bình yên của mọi người, cũng sẽ dốc hết toàn lực để mọi người và cả những quỷ hồn bên ngoài đều có chỗ dung thân
Vẻ mặt Tống Du trịnh trọng, giọng điệu cũng rất bình tĩnh, nói xong hắn đưa tay ra hành lễ với bên dưới
"Tại hạ Tống Du, truyền nhân của Phục Long Quan, huyện Linh Tuyền, Dật Châu, mong mọi người hãy tin ta
"Ầm ầm
Ngọn núi rung chuyển, đá xếp thành cây cầu
Cây cầu nối từ dưới đất tới con đường giữa không trung
Tống Du đứng yên không nhúc nhích, nói tiếp
"Sau khi ra ngoài, nhờ mọi người thông báo lại với quỷ ở quỷ thành
Nếu mọi người đã tin tưởng tại hạ, tại hạ sẽ không phụ kỳ vọng của mọi người
"..
Đám quỷ đưa mắt nhìn nhau
Biết người này chính là thần tiên cao nhân, cho dù hắn chỉ nói mấy câu, thực tế cũng không biết hắn
Rất nhiều con quỷ khi còn sống vốn có mạng ti tiện, bây giờ chết đi vẫn là quỷ ti tiện, dương gian không nhận, thần tiên mặc kệ, thậm chí quốc sư còn muốn phân loại bọn chúng theo những lỗi lầm mà bọn chúng phạm phải lúc còn sống, muốn bắt bọn chúng tới đốt thì cứ việc đốt, bọn chúng chỉ dám cầu xin tha mạng, chỉ dám nhận lỗi, ngay cả tức giận hay mắng mỏ cũng không dám
Vì thần tiên này lại như vậy..
Không biết là ai quỳ xuống trước, rất nhiều con quỷ đến nghĩ còn không nghĩ, đồng loạt bắt chước, hối hả quỳ rạp xuống đất theo
Cho dù hồn phách của chúng đã bị tổn thương, co quắp ngã nhào trên mặt đất, chỉ cần vẫn còn ý thức, chúng đều sẽ giãy giụa bò dậy, quỳ lạy hướng đấy
Lúc này đám quỷ đều nằm rạp xuống, như gió thổi tới cánh đồng lúa mì
"..
Nhưng đám quỷ chỉ vừa mới quỳ xuống, còn chưa kịp nói ra lời cảm tạ hoặc khen ngợi, khi ngẩng đầu lên, ở cửa con đường đã không còn một bóng người, chỉ có cây cầu bằng đá nối liền từ đáy hoả ngục tới cửa con đường trên không trung
Đây quả thực là đường lên trời
..
Trên đỉnh Nghiệp Sơn
Không ngờ hồ yêu đã biến thành hình người, 8 cái đuôi ở phía sau tung bay theo gió, không biết nàng tìm được một tảng đá bằng phẳng có độ cao thích hợp ở đâu rồi để chiếc đàn cổ cầm lên đó, còn nàng thì ngồi quỳ ở phía trước, tay ngọc gảy dây đàn
Nhẹ nhàng tuỳ ý
Tiếng đàn du dương, bay xa theo gió
"Túc hạ không chịu rời đi à
Đạo sĩ què ở phía trước hỏi
"Tại sao phải rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ tử lập tức ấn tay vào dây đàn, tiếng đàn ngừng lại, nàng mỉm cười nhìn quốc sư
"Vãn Giang chưa bao giờ hại người cũng chưa bao giờ giúp ngươi, tự hỏi trong lòng có gì thiếu sót hay không, nhiều nhất cũng chỉ là chọc giận ngươi, không hề trêu chọc những người khác, hà cớ gì phải sợ Phục Long Quan
"Ngươi muốn ngồi hưởng ngư ông đắc lợi à
"Cũng không phải
"Không phải cái đuôi gãy của cửu vỹ hồ tiên là do túc hạ chuẩn bị cho đạo hữu kia à
"Không phải, chỉ vì ngươi mời tới giúp đỡ nên mới chuẩn bị
Nữ tử cúi đầu xuống, tiếp tục lười biếng tuỳ ý gảy đàn, phong thái không hề thay đổi, nàng chỉ nói
"Chỉ e các ngươi đã đánh giá thấp đạo sĩ nọ
"Chúng ta có tới 7 đại yêu, tại sao phải sợ hắn
Một tráng hán vô cùng cao lớn đi tới
"Trong tay ngươi có cái đuôi của hồ tổ, có uy lực của đại năng thượng cổ, không bằng ngươi lại hợp tác với chúng ta lần nữa, cho dù truyền nhân giỏi đánh nhau nhất của Phục Long Quan tới cũng sẽ chết ở đây, đến lúc đó, quốc sư sẽ chia cho ngươi một lò Trường Sinh Đan, ngươi thấy thế nào

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.