Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 1037: Nội Đan




Đạo sĩ cũng cách một màn ánh sáng đối mặt với nàng, thần quang ngũ sắc chiếu lên khuôn mặt của hắn, không khí lập tức trở nên yên tĩnh
"Đây cũng là trò xiếc của túc hạ à
"..
Nữ tử nhìn hắn chăm chú một hồi, sau đó thu hồi nội đan lại
Thật đúng là..
Dù thế nào đi nữa, Tống Du cũng sẽ không đụng tới yêu đan của nàng
Cho dù là một tà ma giết người vô số, tội đáng muôn chết xẻ tim giao mệnh của mình cho hắn, hắn cũng sẽ không chạm vào chứ đừng nói là lấy đi, cho dù hắn có muốn giết yêu, cũng sẽ đường đường chính chính đấu pháp tiêu diệt nó, huống chi là nàng tự mình đưa yêu đan cho hắn
"Có đôi khi quá thông minh thật sự không tốt lắm, làm việc gì người khác cũng đều cho rằng ngươi thông minh, không phải thật lòng
Nữ tử cười nói
"Thế nhưng việc Vãn Giang hâm mộ đạo trưởng hoàn toàn không phải gạt người, theo hiểu biết của Vãn Giang, chắc chắn đạo trưởng sẽ không ăn viên thuốc trường sinh được luyện từ âm linh này, như vậy đạo trưởng sẽ có 100 năm thọ mệnh, tương đương với 3 vạn ngày, hãy để Vãn Giang dùng thời gian để chứng minh
Cho dù là lừa gạt, chỉ cần lừa gạt tới khi đạo trưởng chết già, ít ra cũng xem như thật lòng với đạo trưởng
"Còn lời gì muốn nói nữa không
"Nếu không còn lời gì muốn nói nữa, đạo trưởng định tiễn khách à
"Túc hạ chưa từng hại người, cũng chưa từng giúp đỡ quốc sư, đã vậy còn giúp ta chiếu sáng trời đất của Đà Long, giúp ta giết chết lão Đà Vương, đương nhiên nên rời đi
"..
Nữ tử cúi đầu im lặng một lúc, sau đó mới lên tiếng
"Có lời
"Nói
"Không nói thật lòng, chỉ nói trao đổi
Lúc nữ tử ngẩng đầu lên lần nữa, nàng đã bình tĩnh hơn rất nhiều, tuy nhiên vẫn còn suy yếu, mệt mỏi, cũng có mấy phần phong phạm của đại yêu lúc tính kế quốc sư, tiêu diệt Đà Long, nàng lập tức thẳng người nhìn chằm chằm đạo sĩ ở trước mặt nói
"Đạo trưởng có một trái tim không thuộc về thế giới này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tại sao lại nhìn ra được
Tống Du vẫn bình tĩnh hỏi
"Trái tim của đạo trưởng không hợp với thế gian này, thời đại này
Nữ tử nói
"Đạo trưởng không thích thế giới này, mặc dù đã xuống núi nhiều năm, nhưng vẫn có rất nhiều chỗ nhìn không quen
"Cho nên
"Thiên cung cũng giống như triều đình nhân gian, đã mục nát từ lâu, sớm muộn gì đạo trưởng cũng sẽ đấu với bọn hắn
Thế nhưng dù gì hiện giờ cũng là thiên hạ của nhân đạo, thiên hạ của thần đạo, sức mạnh của thần linh trên thiên cung không hề thua kém các đại năng thời thượng cổ, thậm chí không ít đại năng thượng cổ nhờ vào việc chuyển mình tới nương nhờ thiên cung mới có thể trốn khỏi sự thay đổi của thế đạo
Đại năng thượng cổ ẩn mình trong thiên cung, dùng chiến lực mạnh mẽ để xưng danh thần quan, bọn hắn đều không dễ đối phó
Mặc dù rất nhiều thần linh tài giỏi chưa chắc sẽ nghe theo lời của Xích Kim Đại Đế, giống như lần thiên cung thay đổi lúc trước, nhưng đạo trưởng vẫn nên lo lắng từ trước, bày cục từ sớm, Yến Tiên đã thành thần cũng vậy, Bạch Tê đã được thả đi cũng vậy
Nữ tử nhìn thẳng vào Tống Du, nói
"Nếu Vãn Giang có được thuốc trường sinh sẽ có thể tu thành cửu vĩ, nếu có thể tu thành cửu vĩ sẽ sử dụng được cái đuôi của hồ tổ, cửu vĩ thiên hồ cũng tương đối nổi tiếng trong số các đại năng thượng cổ, cho dù là thiên cung cũng chẳng mấy ai có thể bì được, Vãn Giang nguyện giúp đạo trưởng một phần sức lực, dốc sức ứng phó, sống chết không hối hận
"Không được
"Nếu đạo trưởng không tin, chỉ cần hứa hẹn với Vãn Giang là được
Đạo trưởng hãy giữ lại viên thuốc trường sinh này, khi nào cần dùng tới hãy gọi Vãn Giang, Vãn Giang sẽ dốc hết sức mình ứng phó, sống chết không hối hận như lời đã nói ban nãy, thứ nhất là để đánh cược trường sinh, thứ hai là muốn đấu với thiên cung một trận, thứ ba là vì muốn giúp đỡ đạo trưởng
Nếu Vãn Giang may mắn sống sót, đạo trưởng hẳn đưa thuốc cho Vãn Giang
Nữ tử nói
"Chỉ cần nữa viên là được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tại sao chỉ cần nữa viên
"Nửa viên là đủ
Nữ tử nhìn thẳng vào hắn, bật cười
"Cũng có thể thuyết phục đạo trưởng ăn nửa viên còn lại
"Túc hạ quả thật là một đại yêu tài giỏi
"Đạo trưởng cảm thấy thế nào
"Không được
Biểu cảm của Tống Du vẫn lạnh nhạt như cũ
"Lòng người thật khó đoán
Nữ tử không khỏi bật cười
"Mọi người thường nói lòng dạ yêu quái khó đoán, nhưng vẫn là lòng người khó hiểu
"..
"Vậy chẳng thể làm gì khác hơn ngoài việc từ từ thuyết phục đạo trưởng, nhờ năm tháng, nói lời thật lòng
Nữ tử dường như không hề để ý tới dáng vẻ lạnh lùng của đạo sĩ lúc trước, như thể yêu quái cũng giống như vậy, nàng chỉ nói
"Quỷ thành đã bị huỷ, Vãn Giang đoán đạo sĩ sẽ ở lại đây trong thời gian không ngắn, quỳ thành cô độc, chỉ đành đánh đàn cho đạo trưởng nghe
"..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng Tống Du đầy suy nghĩ, hắn không trả lời, thậm chí còn nhắm mắt lại
Thế nhưng một lúc sau, có tiếng vó ngựa từ bên ngoài hướng tới
Tiếng vó ngựa xen lẫn với tiếng đàn
Đạo sĩ bỗng nhiên mở to đôi mắt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.