Con đường rất ngắn, nhưng nó cứ lề mề, vì vậy phải đi rất lâu
Mãi cho tới khi nó đi đến trước mặt đạo sĩ, chim én đang lười biếng rỉa lông, nó đã đợi con mèo ở bên đó một lúc lâu
"Đạo sĩ, chúng ta về rồi
"Chuyến này, các ngươi đã đi gần 1000 dặm, quay về cũng nhanh thật
Tống Du liếc mắt nhìn mèo Tam Hoa một cái, thấy gương mặt bên trái của nó sưng lên rất lớn, rõ ràng đã sưng phồng lên, rất không tương xứng với bên mặt còn lại, nhưng bản thân nó dường như không hề phát hiện ra, hắn không khỏi híp mắt lại
"Mặt của Tam Hoa nương nương xảy ra chuyện gì thế, tại sao lại sưng lên như vậy
"Con ngựa vốn chạy rất nhanh
Thần thái và giọng điệu của mèo Tam Hoa vẫn giống như bình thường, chỉ là nửa gương mặt của nó sưng lên vừa tròn vừa to
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Là ông lúc nào cũng đi chậm mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Được, trách ta
Tống Du gật đầu, hỏi tiếp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vậy mặt của Tam Hoa nương nương đã xảy ra chuyện gì
Con mèo quay đầu lại nhìn chiếc cầu thang đá treo lơ lửng
Con ngựa leo lên đó rất khó khăn
"Phùng..
Con mèo lập tức biến thành hình người, trên người nó mặc y phục ba màu, gương mặt trắng trẻo mềm mại, không nhiễm bụi trần, chỉ là một bên má sưng lên rất to, nhìn từ một bên, trông giống như bỗng nhiên mọc lên một cái mụn bọc lớn
Chỉ thấy nó dẫm lên chân của con ngựa vẫn còn chưa bước tới bệ đài nên lùn hơn nó một khúc, sau đó tìm kiếm một lượt trong túi ống, rồi lấy ra một chiếc bình, mở ra cho đạo sĩ xem
Trong bình là mật ong màu vàng kim
"Trên đường đi, Tam Hoa nương nương nhìn thấy có nhà của ong, bèn tới tìm bọn chúng lấy một ít mật ong, cái này vừa ngọt vừa không tốn tiền
"..
Tống Du đã đoán ra được, sau đó hắn vẫn ngồi xếp bằng tại chỗ, hỏi nó
"Không phải Tam Hoa nương nương trộm mật ong nhà người ta, muốn nếm thử xem mật ong có mùi vị ra sao đấy chứ
"Ăn mật ong, mồm sẽ đau
Tiểu nữ đồng lại giẫm chân lên cất bình mật ong đi, sau đó phùng một tiếng biến lại thành con mèo, nó nằm xuống đất, rạp người xuống lưỡi biếng duỗi lưng, sau đó mới nói với đạo sĩ
"Bọn chúng nhìn thấy Tam Hoa nương nương trộm mật ong của chúng, không thích, nên tới cắn Tam Hoa nương nương
"Thì ra là vậy
Tống Du vừa tưởng tượng liền biết ngay những chuyện đã xảy ra
Tam Hoa nương nương vẫn luôn tu hành hỏa pháp, lúc đầu, nó từng phun lửa đốt Hồ Phong ở trước mặt trấn quân Ngôn Châu, ong mật bình thường sao có thể làm khó được nó, chắc chắn nó cảm thấy mình đã trộm mật ong nhà người ta, nếu lại phun lửa thiêu chết người ta nữa quả thực rất quá đáng, vì thế mới không thi pháp
"Sau đó chim én thổi gió tới, thổi bọn chúng chạy mất
Tam Hoa Nương nương không chút để ý tới cái má sưng phồng, nó nghiêng mặt nói
"Tam Hoa nương nương có pháp lực cao cường, thần thông quảng đại, ngày mai sẽ tốt lên thôi
"Được
"Chúng ta đã mua lương thực tới
Mèo Tam Hoa nói tiếp
"Mua gạo và mì, còn mua cả thịt khô
"Lưỡng phương thổ thì sao
Có tìm được không
"Tìm được rồi
Mèo Tam Hoa nói với hắn, nó ngừng một lát rồi dùng chân sau gãi đầu, biến thành hình người, lấy đồ từ 2 chiếc bao vải trong túi ống ra, vừa lấy vừa nói với đạo sĩ
"Thứ này rất kỳ lạ, lúc chúng ta tìm thấy nó, có cầm thế nào cũng không cầm được, Tam Hoa nương nương và chim én dùng hết toàn lực cũng không nhấc lên được, gọi con ngựa tới cũng không kéo lên được..
"Vậy làm sao để mang nó về
"Chim én thông minh
Nó niệm 2 câu chủ ngữ với bọn chúng, liền cầm chúng lên được
Trở nên nhẹ nhàng
"Chú ngữ
Tống Du nhìn về phía chim én đang đứng ở mép đài cao
Lúc này, chim én mới lên tiếng, giọng nói rất nhỏ
"Ta chỉ là nói với bọn chúng, ta phụng mệnh của Tống Du tiên sinh tới lấy chúng, đi xây dựng địa phủ âm gian, lập tức cầm được chúng lên
"Thần kỳ
Nghe vậy, Tống Du liền mỉm cười, sau đó hỏi tiếp
"Tại sao ngươi bỗng dưng nghĩ tới điều này
"Bởi vì lúc chúng ta tìm thấy chúng, phát hiện chúng có linh vận vô biên, cực kỳ huyền diệu, khối kim linh nặng như một ngọn núi, khối kim linh thì nặng như mặt đất, sao có thể đựng được trong một chiếc bình gốm thông thường
Trong lòng Yến An suy nghĩ, mặc dù quốc sư kia rất tài giỏi, nhưng đạo hạnh thần thông lại không hề lợi hại, sao hắn có thể lấy được 2 khối đất kia chứ
Đã vậy còn lấy từ phương Bắc và Trung thổ khoảng cách xa xôi mang về Phong Châu, lại chỉ đơn giản để chúng lại đó
Chim én thành thực trả lời
"Chắc chắn là do thiên mệnh hướng tới, cần có lòng thành
Càng nghe, biểu cảm của Tam Hoa nương nương càng thêm nghiêm túc
Dường như nó chưa bao giờ có được trí thông minh như vậy
Có thể..
đó là một kiểu thông minh khác
"Ngươi thật thông minh
Nghe xong, đạo sĩ liền cười khen ngợi nó
Người bình thường quả thật khó mà nghĩ tới điều này, đây cũng là một loại trí tuệ rất khó có được
"Tiên sinh quá khen
Lúc này, lưỡng phương thổ đã được đặt ở trước mặt đạo sĩ
Chúng được bọc bởi 2 lớp vải thô, rất khó xem xét kỹ lưỡng