Tiểu Bình chính là loại tiền thường gặp
Mấy năm trước triều đình phát hành một vài đồng tiền mệnh giá lớn, một cái có giá trị 5 đồng, một cái có giá trị 10 đồng, ý nghĩa như tên, một đồng có thể làm năm hoặc mười xu như thường, nhưng một đồng năm Thông Bảo, mười Thông Bảo không nặng như năm mười đồng xu trước kia
Vì vậy dù ra mắt không lâu, còn đang là thời điểm triều Đại Yến cường thịnh, trước mắt còn chưa mất giá, nhưng mức độ sử dụng ở người dân đã giảm dần, dù sao một đồng xu lớn chiết khấu ở ngoài cũng không thể có giá mười đồng, phải giảm đi
Cho nên chủ thuyền mới sảng khoái như vậy
"Khách quan để cho ngựa đứng ở đầu thuyền, không sợ nước đấy chứ
"Không sợ
"Vậy thì tốt, còn phân tiểu thì lão sẽ tự dọn
"Nó sẽ cố gắng đi ở trên sông
Nếu nửa đường ông tìm được chỗ cập bến nghỉ nó sẽ xuống đi cho tiện
"Ngựa của vị khách này nghe lời thật, dùng từ cũng văn nhã haha..
"Xin hỏi khi nào thì khởi hành
"Đi
Thuyền bè ung dung trôi xa bờ, nhẹ nhàng đi
Tống Du xoay người lại liếc nhìn, trong thuyền còn bốn người
Một thư sinh cầm sách, còn có một nhà ba người, một đôi vợ chồng cùng với con gái, không biết tại sao lại đi xa
Hắn cũng không rảnh quan tâm, chỉ đứng ở đầu thuyền, nhìn bãi cạn cổ độ càng ngày càng xa, nghe kia tiếng hô hào thê lương, trong lòng tựa như có chút nhớ, lại giống như chẳng có cảm giác gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngược lại thư sinh sau lưng thấy hắn mặc áo đạo, ngẩng đầu hỏi:
"Các hạ là tiên sinh của đạo môn nào
"Từ nhỏ đã lớn lên ở đạo quan
"Tiên sinh chưa từng thấy bến đò sao
"Lần đầu tiên thấy
"Ha ha lần đầu tiên nhìn sẽ thấy mới lạ, nhìn lâu thấy cũng vậy cả thôi
Thư sinh nói một tràng, xởi lởi mời:
"Bên ngoài gió lớn, không bằng vào trong khoang thuyền ngồi, không dám lừa tiên sinh, tại hạ cũng là một người có sở thích về đạo kinh pháp thuật, ra cửa còn mang theo đạo kinh, lần này đi Long Quận còn tận mấy ngày, ngươi ta đem rượu ra nói chuyện không phải tốt hơn sao
Tống Du vẫn đứng ở mũi thuyền, chỉ lộ ra nụ cười
Tiếng hô của người trèo thuyền càng ngày càng xa, nhưng kỳ diệu nhất là càng cách xa lại càng cảm thấy nó thú vị, hào hùng hơn
Thư sinh không biết suy nghĩ trong lòng hắn..
Đạo kinh làm gì có thứ hay như vậy
..
Sắc trời sắp tối, nhưng chân trời vẫn còn sáng, dãy núi đã trở thành bóng đen thăm thẳm, chân trời bên trời có ánh sáng vừa vàng vừa xanh, bóng núi in bóng xuống mặt nước, dòng sông cũng nhuộm màu
Một chiếc thuyền nhỏ xuôi dòng, đèn trên thuyền nhìn từ xa không lớn hơn hạt đậu là bao, nó phản chiếu trên mặt nước, bị gió đêm thổi nhíu lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người chèo thuyền ngồi ngay trên đầu thuyền, trong tay ông ta cầm một cần dài
Dây câu như nước, gợn chút sóng
Người chèo thuyền bất ngờ giơ cần câu lên, đồng thời đưa tay ra đón
Thấy chỉ là một con cá nhỏ nên ông ta ném lên mạn thuyền
"Bạch
bạch
bạch..
Trong mạn thuyền con cá quẫy đành đạch
Người chèo thuyền chỉ cười nói với con mèo tam thể:
"Cho ngươi này
"Meo-"
Con mèo tam thể cảm ơn một tiếng, lúc này mới cúi đầu xuống ăn
Thư sinh cũng ngồi ở mạn thuyền hóng gió, nhìn người chèo thuyền thả câu, thỉnh thoảng đưa tay xuống, chỗ này sát mặt nước, hắn không cần duỗi tay cũng có thể chạm vào nước
Đột nhiên hắn cười, hắn chỉ vào bên cạnh người chèo thuyền nói:
"Ông à, ông đánh cá vất vả quá, mãi mới câu được một con cá to chưa đến hai ngón tay, thế mà lại có một con cá nổi ở đây, đều đến trước mặt ta
Đây là đang giễu cợt ông mà..
Hắn vừa nói, vừa dùng tay còn lại chống bệ cửa sổ để có thể nhoài người ra và đưa tay ra như muốn bắt cá
"Đừng lấy nó
Người chèo thuyền lập tức quay đầu lại nói
"Hả
Vị thư sinh nhanh như chớp rút tay về, nhìn người chèo thuyền:
"Tại sao
Lúc này sắc mặt người lái đò mới dịu đi, ông ta cũng mỉm cười nói với thư sinh:
"Khách quan đừng bắt là được
"Nhưng có cái gì đáng chú ý sao
"Cũng coi như là không có gì to tát, ngay cả những người lái thuyền đánh cá ban đêm như chúng ta cũng không chạm vào những con cá như loại cá này nổi lềnh bềnh ở mép nước, không quá xa, như thể chỉ cần một tay là có thể bắt được
Người chèo thuyền tiếp tục ngồi ở đầu thuyền thả câu, thanh âm trong gió đêm bay tới
"Chỉ là thói quen thôi
Đến đây thư sinh dường như có chút hứng thú
"Xin ông hãy nói rõ hơn đi
"Nào có cái gì..
"Nhất định là đáng chú ý
"Khách quan đừng làm khó lão nhân
"Không dám làm khó ông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông có thể không biết, đời này của tại hạ thích nghe những tin đồn về ma quỷ, vẫn là xin ông hãy nói cho ta nghe
"Không có gì khác, chỉ là con cá tuy nhìn gần nhưng lại phải duỗi tay ra rất xa
Nếu duỗi tay ra nhiều hơn sẽ tăng nguy cơ rơi xuống nước
"Chỉ vậy thôi sao
"Khách quan cần phải biết, nào có hạt thóc từ trên trời rơi xuống
Phần lớn những thứ đến dễ dàng đều không hề đơn giản
Người chèo thuyền ngồi bất động, chỉ chuyên tâm câu cá