Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 112: Quen Với Đói Rồi




Khi hắn thức dậy vào buổi sáng, bên ngoài trời rất lạnh
Tống Du mượn cần câu của người chèo thuyền, mặc áo choàng do Du Chi Châu tặng, ngồi vào chỗ mà đêm qua người chèo thuyền ngồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không khí lạnh lẽo của dòng sông trước mặt bốc lên, sóng khói im lặng, xung quanh yên tĩnh, khi dây câu căng xuống nước, thỉnh thoảng tạo ra những gợn sóng nhỏ, rất khó phát hiện trong nước
Nhìn xung quanh bốn phía, trước mắt là núi xanh
Những khách quan khác đều ở trên thuyền hoặc họ vẫn đang ngủ, chỉ có Tam Hoa Miêu đang lặng lẽ ngồi bên lòng hắn, ánh mắt dán chặt vào giao điểm của dây câu và mặt nước
Người chèo thuyền đã bắt đầu nấu bữa sáng
"Câu không được thì phải làm sao
Tống Du quay đầu lại và nhẹ nhàng hỏi con mèo
Tam Hoa Miêu nghe vậy ngẩng đầu lên, ánh mắt vô cùng yên lặng, một lúc sau mới cúi đầu xuống, giơ chân lên liếm
Tống Du không hiểu được ý tứ của nàng
Phía sau vang lên tiếng ầm ầm, do người chèo thuyền đang chặt xương cá
Tam Hoa Miêu nghe được âm thanh này, tai run lên, mới ngẩng đầu lên nhẹ giọng nói với hắn:
"Câu không được thì thôi
Tống Du nghe xong, vẻ mặt vẫn lãnh đạm
Chỉ là hắn đột nhiên nghĩ tới một vấn đề..
Tam Hoa Miêu thường phải đến buổi tối mới bắt chuột, trước khi gặp chính mình, nếu ban ngày không bắt chim, các loại côn trùng, nếu không có người đến cúng dường thì nàng sẽ ăn gì
Dù sao hắn cũng chưa bao giờ nghe thấy Tam Hoa Miêu kêu đói
"Tam Hoa Miêu nếu đói thì ngươi phải làm sao
"Tam Hoa Miêu quen với đói rồi
"Hở..
Tống Du nhấc cần câu lên, một mảnh bạc rời khỏi mặt nước, bị sợi dây kéo ra, chính xác rơi vào tay hắn
"Câu được rồi
Con cá này là bữa sáng của Tam Hoa Miêu
Cùng lúc đó, một giọng nói phát ra từ phía sau
"Tiên sinh thật tao nhã
Khỏi cần phải nói thì ai cũng biết đó chính là thư giả họ Phó
Phía sau tiếng bước chân truyền đến rất nhanh
"Câu cá trong sông lạnh, ngắm núi sông, nói chuyện với mèo, không biết có bao nhiêu người muốn được nhàn nhã như tiên sinh, nhưng họ lại không có tâm trạng này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn bước đến lại gần cạnh Tống Du, nhìn thấy hắn thu hồi cây sào, có chút tò mò nói:
"Tiên sinh mới câu được một cá mương, sao lại không câu nữa
"Nó đủ để mèo ăn
"Thật kì diệu
Thư sinh đem một cái ghế xếp khác, hắn ngồi bên cạnh Tống Du:
"Tiên sinh từ huyện Linh Tuyền đến đây, trên đường ngươi có phải đi qua Dật Đô
"Dật Đô phồn hoa, tất nhiên ta phải đi nhìn ngắm
"Đúng vậy, tại hạ nhiều năm ra Nam vào Bắc, hiếm thấy có thành nào thịnh vượng và văn minh như Dật Đô
Thư sinh dừng một chút
"Ngoại trừ Dương Thành, ta còn chưa tới Trường Kinh
"Dương Thành như thế nào
"Mười dặm gió xuân, đèn đuốc như sao, phồn hoa như mộng
"Vậy ta phải đi xem xem
Tống Du đi cất cần câu, hắn đặt nó lại chỗ cũ
Thư sinh đứng dậy quay lại nhìn hắn:
"Ta còn chưa hỏi, lần này tiên sinh đi đâu
"Ngao du thiên hạ, tạm thời chưa có chỗ cố định
"Ha ha
Nhân sinh nên như vậy
Thư sinh không khỏi nhướng mày, vỗ tay tỏ ý vui mừng, cảm thấy vị quân tử này thật sự rất hợp với lòng mình
"Chỉ là sao ngươi lại đến Lăng Ba
"Vì ông lão bán trà giữa đường đưa ta một bức thư
"Chỉ đưa thư
"Đại khái cũng không biết đi đâu
"Diệu kì
Diệu kì
Thư sinh không khỏi vỗ tay khen ngợi, sau đó lắc đầu:
"Đáng tiếc ta đã ra ngoài đã lâu, nếu không cũng kết bạn với thư sinh trên đoạn đường
"Có lẽ sau này sẽ có duyên
"Ồ, đúng rồi..
Thư sinh lúc này dường như mới nhớ ra:
"Tiên sinh từ khi đi qua Dật Đô, ngươi có nghe nói về vụ án trộm trốn khỏi thành vào năm ngoái đã gây ra rất nhiều rắc rối ở Dật Đô không
Ngoài ra còn chuyện ồn ào mà dân gian đồn đoán về pháp sư ở chùa Thái An rất nổi tiếng
Tống Du cúi đầu nhìn Tam Hoa Miêu đang ăn cá, vẫn bình tĩnh trả lời:
"Ta từng nghe qua
"Không biết liệu ngươi có thể nói cho ta biết được không
"Túc hạ không phải đã nghe qua rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thật sự đã từng nghe nói
Thư sinh thở dài:
"Nhưng nghe người ta bàn tán ở trà quán, cho dù đưa thêm tiền trà cũng không có nghe hết, thật đáng tiếc
"..
Tống Du không khỏi ngước mắt nhìn hắn một cái:
"Túc hạ thật sự rất hứng thú với loại chuyện xưa này..
"Không giấu gì tiên sinh, đây là sở thích đầu tiên trong đời của tại hạ
Ngoài ra, tại hạ vẫn đang chuẩn bị một cuốn sách chưa có tựa đề
Tóm lại là tại hạ muốn tóm tắt lại những huyền bí, thần kì của thế giới, ừm, càng chân thực tại hạ càng hứng thú
Cho nên mới vội vàng thu thập những câu chuyện này như thế "
"Thì ra là vậy
"Ha ha, tại hạ cũng sợ tiên sinh chê cười
Thư sinh cười nói:
"Từ nhỏ tại hạ không có hứng thú với kinh nghĩa chính luận, học đến bây giờ tại hạ vẫn ngu ngốc, tại hạ e rằng để mà thi đỗ thì là một điều vô vọng
Nếu như quyển sách này thuận lợi ra mắt, một là cũng coi như hoàn thành một chuyện từ trước đến nay tại hạ luôn muốn làm
Hai là, hí hí, mặc dù không phải tác phẩm đáng để tự hào gì, thậm chí còn khó mà được xem trọng, nhưng dựa vào quyển sách này, họ Phó ta đây cũng có thể giống như công khanh trong lịch sử, được lưu danh sử sách

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.