Không lâu sau liền đi vào trong đình đài
Vẫn như cũ khoanh chân ngồi xuống, yên lặng ngắm nhìn phong cảnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảnh núi non sông suối nơi An Thanh này dẫu nắng hay mưa cũng đều mang những nét đặc trưng riêng
Chưa được bao lâu, một con chim yến không biết từ đâu bay đến lượn lờ trên bầu trời, nó vẫn bay một cách tùy tiện, lên xuống trái phải bất định, nhưng chưa từng rời khỏi Yến Tiên Đài
Điều này khiến Tống Du nhớ lại những ngày nhá nhem tối vào mùa hè, trên bầu trời rộng lớn luôn có chim yến bay lượn, chúng bay rất nhẹ nhàng, uyển chuyển, đem lại cho người ta cảm giác vô lo vô nghĩ, tự do tự tại
Tống Du đứng dậy, tay vỗ vỗ phủi bụi
Rồi hắn hướng lên trời, chắp tay hành lễ:
"Túc hạ đã nán lại đây hồi lâu, sao không nói gì
Chim yến vẫn như cũ bay lượn trên không trung
Những người trong giang hồ ở phía dưới cũng lấy làm kỳ lạ
Mùa này thực sự sớm quá rồi
Có điều tất cả mọi người đều biết nơi này được gọi là Yến Tiên Đài, cũng từng nghe qua những lời đồn về Yến Tiên Đài và Yến Tiên, ngẩng đầu nhìn lên, ngoài sự ngạc nhiên còn có vài phần tôn kính
Chỉ mới nhìn được một chút, chim yến đó liền biến mất
Trong đình nơi sườn núi đã xuất hiện một tiểu thiếu niên
Vị thiếu niên này ước chừng khoảng hai bảy, hai tám tuổi, dáng người nhỏ nhắn, môi hồng răng trắng, vô cùng xinh đẹp, mới chỉ nhìn thoáng qua thì thật khó để phân biệt là nam hay là nữ
Vẻ đẹp của chàng thiếu niên này khó có thể diễn tả được thành lời
Khoảng thời gian này trong sách có không ít tuyệt sắc giai nhân, như ngọc công tử không thiếu, tuy nhiên cũng bởi có nhiều nguyên do khác nhau nên trên thực tế không có nhiều người đẹp như vậy
Còn bởi do hạn chế của kỹ thuật trang điểm nên nếu một người trông đẹp thì đó chính là vẻ đẹp tự nhiên, đây cũng là điều hiếm có
Mà dung mạo của chàng trai trước mặt, dù là kiếp trước hay kiếp sau, dù là ở thời đại nào thì cũng khó có người sánh bằng
Vì hắn vốn không phải phàm nhân, đương nhiên là phàm nhân dù có đẹp đến đâu cũng không so được với hắn
Là yêu quái thì cũng không hề có chút đáng sợ nào
Phần lớn yêu ma quỷ quái thay hình đổi dạng cũng là vì muốn có một dáng vẻ đẹp hơn
Thế nhưng chàng thiếu niên này dường như cực kỳ sợ người lạ, hoặc là thấy người khác liền sợ, hoặc cũng có thể là sợ Tống Du, vậy nên chỉ dám đứng ở mép của đình, ánh mắt né tránh không dám nhìn hắn, giơ tay lên hành lễ:
"Tại hạ Yến An, đã từng gặp qua tiên sinh..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tại hạ Tống Du, hân hạnh
Tống Du đáp lễ xong liền hỏi:
"Tại hạ có phải là đang chiếm chỗ đứng của túc hạ không
"Không..
không có..
"Túc hạ có vẻ như không được tự nhiên
Chẳng lẽ sợ ta
"Có thể coi là như vậy
Tống Du thấy hắn lúng túng, liền gật gật đầu, cũng không muốn đi sâu vào vấn đề này, vì điều đó sẽ chỉ làm cho hắn càng cảm thấy bối rối:
"Không biết giữa túc hạ và Yến Tiên trong giang hồ vẫn hay nhắc đến có quan hệ gì
"Đó là lão tổ của ta..
Chàng thiếu niên đứng phía xa xa, như thể một chú chim tước sợ người
Giọng nói so với một thiếu niên đang ở độ tuổi thay giọng cũng không khác biệt mấy
Sau khi đáp lời, hắn hít một hơi thật sâu, mạnh dạn hỏi lại:
"Dám hỏi tiên sinh..
có phải là người đã diệt trừ thủy quái tại huyện Lăng Ba
"Túc hạ sao lại biết chuyện này
"Ta đặc biệt đến đây để tìm tiên sinh
"Hửm
"Tổ tông nghe nói thủy quái ở huyện Lăng Ba đã bị một cao nhân đi ngang qua diệt trừ, lại nghe nói vị cao nhân đó dắt theo một con ngựa và một con mèo Tam Hoa..
Chàng thiếu niên vừa nói vừa liếc nhìn mèo Tam Hoa bên cạnh Tống Du, dù cho hiện tại hắn to lớn hơn mèo Tam Hoa rất nhiều thế nhưng vẫn nhút nhát một cách khó hiểu:
"Trừ yêu xong liền đi về hướng huyện An Thanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ tông suy đoán tiên sinh chắc là đi đến An Thanh nên sai ta vào trong thành tìm kiếm, nhưng mấy ngày này ta đều không tìm được vị đạo gia nào dẫn theo ngựa và mèo, cho đến hôm qua tiên sinh tình cờ đi vào trong đình bên trên núi này, ta mới đến xem thử thì tìm được tiên sinh
"Ngôi đình này..
"Cái này trước kia vào thời điểm vừa mới diễn gia đại hội Liễu Giang, tổ tông đã sử dụng nó để xem đại hội
Về sau thân thể của tổ tông ngày càng suy yếu, người đến cũng ít hơn trước
Chàng thiếu niên nói tiếp:
"Ở nơi này có huyền cơ, phải là là người có đạo hạnh cao thâm thì mới có thể nhìn thấy được con đường này, cái đình này
"Hóa ra là vậy..
Tống Du nói xong lại nhìn sang chàng thiếu niên, ngờ vực hỏi:
"Nếu như hôm qua túc hạ đã phát hiện ra ta, cũng ở tại nơi này, vậy vì sao lại không đến tìm ta
"Ta..
Sắc mặt của chàng thiếu niên đỏ bừng xấu hổ:
"Ta sợ..
"Sợ cái gì
Tống Du ngược lại mỉm cười:
"Ta cũng không có ăn thịt người mà