Chỉ thấy hai tay người này nâng lên, cung kính về phía Tống Du:
"Tiên sinh, lão tổ nhà ta nghe nói tiên sinh thích ngắm phong cảnh nên đặc biệt dặn dò ta mang đến tặng cho tiên sinh
"Yến Nhi Đan
"Tiên sinh đoán chuyện như thần
"Cái này quá quý giá
"Quả thực Yến Nhi Đan rất quý giá với con người, nhưng đối với nó lại là thứ tự nhiên sẽ đến, chẳng qua chỉ tốn thời gian thôi..
Giọng nói của thiếu niên rất nhỏ:
"Cũng coi như đặc biệt
Lão tổ nói Yến Nhi Đan là thứ tốt nhất để đại diện cho chúng ta và thể hiện tâm ý của chúng ta
"Vậy thay ta cảm ơn Yến Tiên
"Tiên sinh không cần khách sáo
"Mặc dù ta có thể biến thành chim én nhờ viên đan này nhưng ta không hiểu cách thức bay lượn của chim én, vậy thì sử dụng như thế nào
"Để ta dạy tiên sinh
"Vô cùng cảm kích
"Nên làm..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giữa hai người đã không còn gì để nói
Tống Du cũng không cảm thấy có gì không ổn, nội tâm bình thản, lúc không có gì để nói cũng rất nhàn nhã, chỉ nhìn về phía cây ven đường, lại nhìn về phía thôn làng xa xa và khói bếp, nhìn con mèo Tam Hoa chạy lên trước rồi dừng lại dưới một tán cây, sáng nay phát hiện ra dưới gốc cây có mấy con mèo Tam Hoa, hoàn toàn tự nhiên
Nhưng thiếu niên kia lại cảm thấy không được tự nhiên..
Muốn nói nhưng lại không biết nói gì
Trong lòng nghĩ kỹ, luyện tập đã xong nhưng lời đến bên miệng lại không biết nên nói như nào
Muốn đi cùng thêm một đoạn đường nhưng cũng muốn nhanh chóng nói lời tạm biệt với tiên sinh rồi rời đi, đi một quãng đường cảm thấy không được tự nhiên, muốn nói lời tạm biệt rời đi nhưng không biết nên nói thế nào
Cho đến khi Tống Du quay đầu lại:
"Hôm nay đã muộn, tiểu hữu mau trở về đi, sáng mai đến Giao Quan tìm ta
Tiểu hữu là một con én, bay một đoạn đường cũng không khó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tiên sinh, cáo từ
Thiếu niên như trút được gánh nặng, thoạt nhìn trái phải trước sau rồi đi đến chỗ vắng vẻ không có người, lập tức biến thành chim én bay đi
Mèo Tam Hoa theo bản năng ngẩng đầu nhìn chằm chằm
"Người ta là bằng hữu
"Tam Hoa nương nương biết
"Vậy ngươi còn nhìn
"Tam Hoa nương nương tiễn hắn
"Thật lễ phép
"Đúng..
Mèo Tam Hoa lưu luyến thu lại ánh mắt, dư quang liếc thấy cái đuôi của mình, hoảng sợ, lập tức phản ứng lại, tiện tay đập một phát, sau đó mới từ từ chạy tiếp
Ban đêm chủ yếu là ăn nấm
Lại lấy cây nấm là chính
Một nửa dùng để nấu canh trứng, một nửa dùng để xào nhưng cũng không phải xào mỗi rau xanh, bên trong còn có thêm thịt
Nấm núi hoang dã có hương vị rất đậm, nấu súp là hợp nhất, trong súp đều là mùi vị của nó, không cần thêm gì ngoài muối đã thấy rất ngon
Những miếng thịt xào càng đậm đà hương vị hơn, đậm đến mức cảm thấy khó chịu khi ăn miếng đầu tiên, sau đó ăn với cơm lại thấy rất ngon
Còn hái được mấy cây nấm Sữa, chỉ cần dùng dao hoặc móng tay khứa vài đường trên bề mặt nấm, từ miệng vết thương sẽ chảy ra những giọt nước nhỏ màu trắng như sữa bò, ngày hôm qua vừa mới hái về, sau khi đứa trẻ rửa sạch thì chia cho hắn ăn sống
Cảm giác giòn giòn, có chút ngọt
Hôm sau mới rạng sáng, chim én bay đến
Giống như Tống Du nghĩ, bởi vì là chim én, lại biết An Thanh có Yến Tiên, dù các vị đạo trưởng trong đạo quan phát hiện ra cũng không ngăn cản, mặc cho chim én bay đến trước cửa Tống Du
"Chíp chíp chíp..
"Tiểu hữu nói cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Mời tiên sinh đi theo ta
"Ta còn tưởng rằng chim én chưa hóa hình người thì không thể nói tiếng người
"Là ta ngu ngốc, nhất thời quên mất..
"Đi thôi
Tống Du lập tức cất bước đi ra ngoài, đi theo chim én lên núi
Khi họ đến ngọn núi, chim én mới hóa thành người
"Tiên sinh, hữu lễ
"Hôm nay ngươi là lão sư, ta nên hành lễ với ngươi
Tống Du nói xong lập tức cung kính hành lễ
"Học sinh hữu lễ
"Không dám không dám..
"Học vô tiên hậu, đạt giả vi sư*
*Trong học tập không có sự ưu tiên trước sau, người hiểu biết thông đạt sẽ làm thầy
"Tiên sinh là cao nhân, sao ta dám làm lão sư của tiên sinh
"Lời này sai rồi
Tống Du lắc đầu nói:
"Thứ nhất, ta không được tính là cao nhân, thứ hai túc hạ cũng không phải tầm thường, thứ ba, trên thế gian này chỉ có người cao ngạo chứ không có người toàn năng
Thực ra từ lúc ta xuống núi tới nay cũng được nửa năm, đã gặp được rất nhiều lão sư, tiểu hữu không phải là người đầu tiên
Nói xong, không đợi đối phương trả lời
"Xin bắt đầu đi
Thiếu niên còn đang suy tư về những lời hắn nói, nghe vậy thì kích động gật đầu, nói một tiếng tốt rồi mời hắn ăn Yến Nhi Đan
"Lông vũ Yến Nhi đủ dài để bay được, hôm qua ta đã thỉnh giáo lão tổ, khó khăn lớn nhất của tiên sinh là biết mình có một đôi cánh, biết mình là một con chim, cho nên ta vẫn giống hôm trước, giúp tiên sinh bay một đoạn, bay cao một chút, trong lúc đó ta sẽ dần dần giảm bớt tác động với tiên sinh, để tiên sinh cảm nhận được sự rung động của đôi cánh