Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 267: Đã Lâu Không Gặp




Bản thân nó cũng là một điều quý giá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Du đứng hồi lâu, rốt cục cất bước
Bước xuống và đi về phía trước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên đường có ba hai gốc hoa đào
Tường thành càng ngày càng gần, cũng càng lúc càng lớn, cửa thành người tới người đi, xe như nước chảy ngựa như rồng, tòa đô thành Đại Yến này dần dần bày ra một mặt uy nghiêm phồn hoa của nó
Bên cạnh cửa thành dán thông báo, cùng Dật Đô ngoài thành không khác lắm, đại khái là thông báo, lệnh truy nã cùng lệnh treo thưởng vân vân
Nhiều người vây quanh đó để xem
Trong đó có một bóng người, mặc quần áo mùa đông màu xám đen, bọc rất dày, tóc xõa tung, lông xù, cũng đứng trong đám người, cao cao ngửa đầu nhìn thông báo
Nhưng rất nhanh nàng lập tức cảm thấy không thú vị, xoay người thong thả đi dạo vài vòng trên bãi đất trống, giống như là người nhàn rỗi chờ việc làm, chỉ là không bao lâu, lại đá lên tảng đá vụn trên mặt đất, không hề hay biết đã đá tới dưới chân quan sai
Quan sai quát lớn, nàng vội nhận sai
Lại xoay người, chỉ thấy một đạo nhân, một con hồng mã, một con mèo Tam Hoa, toàn thân phong trần, đang cùng nàng mặt đối mặt
Tống Du yên lặng nhìn cô, vô cùng xúc động
Thì ra thật sự có người sẽ dùng thời gian hai năm chờ một bằng hữu, chỉ vì một đoạn duyên phận, mỗi tháng đều đến một lần
Nữ tử cũng sững sờ nhìn chằm chằm hắn, đầy kinh ngạc
Dường như xa lạ, lại dường như không thể tin được
Chung quy vẫn là người giang hồ, chỉ thấy nàng nhếch miệng cười, lập tức sải bước đi tới:
"Đạo trưởng
Lâu lắm rồi không gặp
Đạo nhân cũng cung kính, hành lễ:
"Nữ hiệp, đã lâu không gặp
Năm đó chia tay, đã là hai năm phong sương
Đào hoa không lỡ xuân ước, cố nhân cũng không từng thất tín
Lần gặp gỡ này, cũng khó được như năm đó
..
Tường thành nguy nga hùng tráng, dưới thành có người đến người đi, có dân chúng bàn tán, lính canh thẩm vấn, có văn nhân giao lưu cảnh xuân lúc này, lời nói tao nhã cũng có cố nhân trò chuyện với nhau
"Sao ngươi lại từ ngoại thành vào, đến đúng mùng một
"Coi như xong
"Tại sao bây giờ mới đến
"Bị trì hoãn trên đường
Đạo sĩ và nữ tử đứng đối diện nhau ở cửa
"Ta chờ ngươi lâu như vậy, còn lo lắng ngươi không đến Trường Kinh, hoặc là đến Trường Kinh nhưng không đến tìm ta
Ngô nữ hiệp cười nói:
"Nếu không chính là nhớ nhầm cửa khác
"Tại hạ cũng lo lắng nữ hiệp quên đi ước định năm đó, hoặc là xuống quá muộn, nữ hiêp đã không còn ở Trường Kinh nữa
Tống Du cũng thành thật nói:
"Hoặc là ở Trường Kinh nhưng nghĩ rằng ta sẽ không đến
Người trong giang hồ, thứ coi trọng nhất là tín nghĩa, không hẹn thì thôi, nếu đã hẹn sao có thể tùy tiện thất hứa
Nữ hiệp nhét hai cánh tay vào trong tay áo, nhếch miệng nói chuyện phiến phiến với hắn
"Chỉ là ta có việc trì hoãn một ngày, lúc chạy đến thì trời đã tối, cổng thành cũng sắp đóng lại, về sau ta không đợi được ngươi cho nên luôn nghi ngờ ngươi đã tới tìm ta ngày đó, đúng lúc bỏ lỡ cùng ta
"đó là ngày nào
"Tháng năm năm ngoái
"Tại sao về sau vẫn tiếp tục đến đây
"Chỉ là nghi ngờ thôi
Nếu không chẳng phải sẽ làm ngươi thất vọng sao
Nữ tử nói:
"Ngươi có thể gửi thư xa như vậy, nếu thật sự đến trường kinh sao có thể không tới tìm ta
"Thì ra là như thế..
Tống Du cũng không nhịn được mà nhớ đến gần hai năm qua, một tháng trước, mỗi ngày đều đến đây chờ, sau hơn hai mươi tháng, vào mùng một mỗi tháng đều đến, cũng không biết thất vọng bao nhiêu lần
"Đi thôi
Vào thị trấn
Nữ tử lập tức đi về phía thành
Vừa đi vừa quay đầu lại nhìn con ngực của hắn, mở miệng nhận xét:
"Con ngựa của ngươi càng lớn càng đẹp, lông bóng mượt như vậy, cho ăn cái gì..
Hình như không khác gì năm đó
Tống Du đi phía sau nàng ngẩng đầu nhìn cổng thành
Ngàn núi ngàn sông cũng có thể đến
Rất vui được gặp, Trường Kinh
..
Đi dạo trong thành Trường Kinh có thể thấy được một thời kì thịnh vượng
Xung quanh tấp nập người tới kẻ đi, xe cộ như nước chảy, ngựa như dòng, khác hẳn với sự náo nhiệt của huyện An Thanh lúc trước
Huyện An Thanh quá nhỏ, đường quá hẹp, mới chen chúc mấy ngày ở đại hội Liễu Giang mà đường Trường Kinh thì rộng lớn, cả tòa thành còn lớn hơn, vẫn bị xe ngựa chen chúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu nhìn kĩ còn có thể thấy được rất nhiều khung mặt đến từ Tây Vực, thẩm chí có cả các nước xa hơn , đều có thể thấy những màu tóc, màu da và đôi mắt khác biệt ở nơi đây
Tống Du bình tỉnh đi lại trong đó, nhìn trái nhìn phải
Lúc này không thể nghi ngờ rằng Đại Yến là một vương triều cực kì thịnh vượng
Nơi đây phồng hoa như mộng, chiếm diện tích lớn nhất thế giới, dân số cũng lớn nhất, của cải nhiều nhất, quyền lực hùng mạnh nhất, ở thời đại này không ai không cảm thấy sợ hãi thán phục vì nó
Tuy nhiên, khi Tống Du đến đây đã ngửi được rất nhiều yêu khí, xem ra đám yêu tinh quỷ quái này giống như những người nước ngoài tham lam sự thịnh vượng ở đây

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.