Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 284: Tình Nguyện Tương Trợ




Tia sáng trong mắt Thành Hoàng chớp tắt, đành phải nói:
"Những yêu vật kia cũng không đơn giản, nếu không có võ quan Thiên Cung ra sức hiệp trợ mà chỉ dựa vào mấy vị võ quan trong miếu Thành Hoàng, chỉ sợ..
"Tại hạ tình nguyện tương trợ
"Tiểu Thần nhất định sẽ làm hết sức mình
"Thành Hoàng vất vả rồi
"Tiên sư..
Thành Hoàng cẩn thận hỏi lại
"Không biết còn có chuyện gì khác không
"Nếu Thành Hoàng đại nhân đã hỏi như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Du dừng một chút mới nói tiếp
"Lúc tại hạ tới đây, quả thật đã gặp phải một chuyện thú vị
"Xin tiên sư cứ nói
"Tại hạ cũng chỉ là một phàm nhân, không thích hợp với danh xưng tiên sư này, chỉ muốn kể cho Thành Hoàng đại nhân nghe một chút
Tống Du chậm rãi nói tiếp
"Trước đây ở Bình Châu tại hạ từng mạo phạm Chu Lôi Công một lần, Chu Lôi Công cảm thấy rất bất mãn vì ta hành xử vô lễ với hắn nên tại hạ rút kinh nghiệm từ lần giáo huấn trước, lần này trên đường tới đã đặc biệt chọn ba nén nhang thơm dâng cho Thành Hoàng đại nhân, nguyên liệu thật sự không tệ..
Thành Hoàng vừa liếc mắt đã nhìn thấy ba nhánh hương lớn được bày trên bàn, nhưng không đốt
Đột nhiên một cơn rét xẹt ngang người hắn
"Nhưng khi tại hạ đi tới trước cổng miếu Thành Hoàng lại bị người ngăn lại, hắn nói mua hương ở bên ngoài là không có thành ý
Tống Du lộ ra ý cười
"Tại hạ tu đạo đã nhiều năm, chỉ nghe nói qua thuyết pháp nói hương tự làm càng có lòng thành hơn hương mang đến bên ngoài, nhưng lại là lần đầu tiên nghe nói đến một thuyết pháp hoàn toàn ngược lại
"Mạo phạm tiên sư, tiểu thần có tội..
"Chẳng lẽ làm khó khách hành hương như vậy không phải là chuyện bất lợi cho hương khói của Thành Hoàng đại nhân sao
Tống Du nghi hoặc nhìn hắn
"Sao Thành Hoàng đại nhân lại dễ dàng bỏ qua cho những kẻ đó
"Tiên sư có điều không biết..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẻ mặt Thành Hoàng vừa hèn mọn vừa khó xử:
"Tiểu thần quả thật không nhận được bất cứ lợi ích nào từ chuyện này, tiền tài trên thế gian có ích lợi gì cho tiểu thần đâu
Làm khó khách hành hương, thắp hương ít hơn, lòng người cũng không thành thật, thật ra tiểu thần cũng vì chuyện này mà mất rất nhiều hương khói, nhưng kẻ đó có thể là người của Lễ bộ thị lang, tiểu thần vô năng nên thật sự chẳng dám đắc tội
"Thì ra là như vậy
Tống Du nghe vậy thì thầm than trong lòng
Vừa cảm thấy bất đắc dĩ, vừa cảm thấy đáng thương
Các vị thần thực sự có nguồn gốc từ con người
Từ thời thượng cổ, khi Nhân Hoàng là chúa tể vạn vật trên thế gian, cho đến bây giờ, sở dĩ Xích Kim đại đế là người đứng đầu thiên cung cũng là bởi vì Đại Yến đã gầy dựng giang sơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy nhiên kể từ khi thần đạo phát triển đến nay, thần linh đã trở thành sự tồn tại tối cao ở trong lòng dân chúng, trong mắt người nắm quyền, thần quyền và nhân quyền đều tôn trọng lẫn nhau, rất hiếm khi nào một vị thần quyền quý như Thành Hoàng đế đô mà còn phải thật cẩn thận nhìn sắc mặt của quyền quý triều đình
Vẫn là nguyên nhân kia, hắn không giống các Thành Hoàng khác có bản lĩnh đặt chân vào nơi đây, hắn không dám đắc tội quyền quý trong triều, nhất là các đại thần lễ bộ, vì chỉ sợ ngày nào đó người khác viết một phong thư thì chính mình cũng sẽ mất đi cái ghế này
Tống Du coi như đã được mở mang tri thức
Lại than thở về sự ngu ngốc của các vị hoàng đế trước kia
Nhưng hắn vẫn giữ câu nói kia, một vật thì đổi một vật
"Thành Hoàng trước kia đâu rồi
"..
Thân thể Thành Hoàng run lên
"Thành Hoàng trước kia là Tể tướng thành triều, hiện là Phù Dương thần quân nơi Thiên Cung, là địa thần phụ trách điều động
"Thành Hoàng đại nhân là Thành Hoàng thì cũng nên hiểu được thần, người và yêu khác nhau ra sao
Muốn trường tồn cũng không nên dùng biện pháp nịnh hót quyền quý nhân gian, hay chỉ biết bo ho giữ mình, nên cương trực công chính, làm việc công bằng, để dân chúng và sinh linh tin tưởng ngưỡng mộ mới là cội nguồn duy nhất để thần linh trường tồn
"Vâng..
Thành Hoàng lại run lên
"Tại hạ sống ở phố Liễu Thụ thành Tây, trước cửa treo một lá cờ có hình chữ đạo, có cửa hiệu trừ tà hàng ma, trừ chuột xua tan ưu sầu, nếu lúc Thành Hoàng hàng yêu trừ ma có nhu cầu thì có thể đến nhà báo mộng cho ta, có lẽ ta có thể góp chút sức lực cho Thành Hoàng đại nhân
Tống Du nói xong thì chắp tay hành lễ
"Nếu không có việc gì, tại hạ cáo từ
"Tiên sư đi thong thả..
"Lần sau ta đến sẽ mang ba nén nhang cho Thành Hoàng đại nhân
"Đa tạ tiên sư..
Thành Hoàng cung kính tiễn đạo nhân rời đi
Miêu Nhi cũng theo chân hắn rời đi
Ngay sau đó Thanh Hoàng mới lộ ra miệng cười xấu xí
Tuy rằng hắn yếu đuối không có năng lực, không thể so sánh với vị Thành Hoàng trước đó, nhưng sao hắn có thể không hiểu tiên sư đang ám chỉ điều gì
Rốt cuộc cự khác biệt giữa thần, con người và yêu là gì
Đương nhiên thần, người và yêu không giống nhau, nhưng điểm khác biệt lớn nhất chính là người, yêu đều là trời sinh đất dưỡng, chỉ có thần tồn tại dựa vào hương khói của con người, đồng thời mang theo tín ngưỡng, kỳ vọng của con người
Người nọ cũng ám chỉ tất cả sinh linh đều có trí tuệ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.