Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 310: Lên Núi Bắt Quái




Vừa mới đi vào đã thấy nữ hiệp ở cách vách đi theo vào, không giống như lúc trước không thể luyến tiếc, lúc này đã tràn đầy sinh lực, trên tay cầm một tấm bảng:
"Lúc trước nghe nói phần thưởng là hai mươi lượng, nhưng bắt đầu có mấy người bóc bảng, người thì không tìm được sơn quái, người thì bị sơn quái ăn thịt, về sau không có người nào dám tùy tiện bóc bảng, nghe nói ngày hôm qua sơn quái lại ăn thịt hai người, làm lòng người lo sợ, hai người đi cùng nhau cũng không dám đi đường kia, nha môn lại thêm ba mươi lượng vào phần thưởng kia
Thuận tay đặt bảng danh sách lên bàn:
"Bảng treo thưởng ở đây
"Tin vào nữ hiệp
"Lúc nào chúng ta xuất phát
"Nó đã ăn thịt vô số người, tốt nhất là nên nhanh chóng
"Vậy sáng mai
"Tốt
"Sáng mai ta gõ tường gọi ngươi
"Được..
Đó là một ý hay
Nữ tử cầm bảng treo thưởng trở về
Tống Du cũng ra ngoài mua thức ăn về nấu cơm
Mấy ngày mới tới Trường Kinh, tiền bạc quả thực không đủ, liên tiếp ăn cháo loãng mấy ngày, mỗi ngày bụng đều kêu gào, miệng lưỡi như muốn nứt ra, nhưng nhờ phúc của Tam Hoa nương nương, gần đây ăn uống cũng không quá tệ
Nấu một bát cơm ngũ cốc, xào một miếng thịt nhão với đậu que
Tam Hoa nương nương hóa thành hình người, đốt lửa cho hắn, vừa đốt lửa vừa nói:
"Đạo sĩ, đêm nay không đi bắt chuột nữa
"Được
"Đến lúc trở về lại đi
"Ừ
Tống Du ngẩng đầu nhìn nó:
"Tam Hoa nương nương cũng muốn lên núi bắt quái sao
"Đúng rồi
"Được..
Tống Du cũng coi như đang thăm dò tính cách của nó
Tam Hoa nương nương là mèo thần, tính cách tự nhiên độc lập nhưng tâm tính lại đơn thuần, ở chung với người khác lâu ngày cũng sẽ dính người
"Đúng vậy—"
Tam Hoa nương nương lại đưa một nắm củi vào trong bếp, bỗng nhiên ngẩng đầu:
"Đạo sĩ, các ngươi bắt quỷ thì kiếm được bao nhiêu tiền
"Còn chưa lấy được đâu
"Không có tiền sao
"Chỉ là không lấy được
"Vậy có bao nhiêu tiền
"Chúng ta nói chia mỗi người mười lăm lượng
Tống Du lộ ra ý cười
Hôm nay thảo luận phân chia tiền như thế nào, một người vừa xem bảng vừa hỏi thăm tình báo, vừa công bố bảng vừa giao bảng, một mồi lửa thiêu chết tất cả các nữ quỷ, thật khó để nói ai đóng góp nhiều hơn
Điều kỳ diệu chính là hai người đều cảm thấy mình cầm một nửa tiền thì thật có lỗi với đối phương, trong lòng hổ thẹn
Có lẽ ở chung kiểu này cũng rất tốt
Tam Hoa nương nương lại nghe không hiểu, nhìn chằm chằm hắn, vẻ mặt không hề thay đổi, chỉ nghiêng đầu lộ ra vẻ nghi hoặc:
"Ông cười cái gì
"Nhớ đến chuyện vui
"Mười lăm lượng là bao nhiêu
"Chính là mười lăm lượng
"Nhiều không
"Rất nhiều
"Có nhiều hơn so với năm trăm tiền không
"Mười lăm lượng phải nhiều hơn một chút
"Bao nhiêu
"Không dễ nói
"Tam Hoa nương nương bắt chuột vài ngày có thể kiếm được mười lăm lượng không
"..
"Tam Hoa nương nương bắt chuột vài ngày có thể kiếm được mười lăm lượng không
"Có thể phải mất nhiều ngày mới được
"Bắt mấy ngày
"Cố gắng bắt thì có thể kiếm được
"Mười ngày sao
"Phải lâu hơn một chút
"Bao lâu
"Hơn nửa năm
"..
Cô bé cúi đầu, lặng lẽ thêm củi
"Xùy
Cho gừng tỏi vào nồi, dầu nóng phun lên vô số bong bóng nhỏ
Nữ hiệp ở lầu bên cạnh, nghe tiếng xoẹt xoẹt xào rau trong nồi, ngửi thấy mùi hương dần dần truyền đến, vẻ mặt đờ đẫn
..
Sáng sớm hôm sau, tiếng đập tường đánh thức mọi người dậy
Món thịt nhão nấu với đậu que ăn quá bắt cơm, hôm qua xào một bát, một bữa ăn còn chưa đến một phần ba mà hôm nay không biết phải đi ra ngoài mấy ngày, Tống Du đành phải sang mời nữ hiệp ở cách vách tới ăn cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau bữa ăn, nữ tử mang đao đi ra ngoài
So với kiếm thì nàng am hiểu cách dùng đao hơn
Trường đao là tốt nhất
Trong Trường Kinh có cửa hàng thợ rèn, cũng có cửa hàng đao kiếm, đều bán đao kiếm, đương nhiên cũng có thể mang đao vào thành
Tuy vậy cũng không thể bội đao(*) trong thành, chính là không thể tự dưng cầm đao kiếm đi trên đường, hiện tại Ngô nữ hiệp đã bóc bảng nha môn bắt yêu quái, muốn ra ngoài thành trừ yêu nên không sợ quan sai quân sĩ đi tuần tra
(*)bội đao: đeo kiếm bên hông
Trên đường mua ít lương khô, nữ hiệp tranh trả tiền
Không bao lâu sau, hai người theo hướng rời khỏi thành mà đi
Một con ngựa bờm vàng, một con mèo Tam Hoa
Mèo Tam Hoa vẫn như cũ bước từng bước nhỏ, chạy ở phía trước, thỉnh thoảng quay lại ngửa đầu đánh giá con ngựa bờm vàng, cảm thấy nó nhỏ hơn con ngựa nhà mình, trong lòng bỗng tràn ngập cảm giác vô cùng thỏa mãn
"Núi Nhạn Hồi, đại khái cách Trường Kinh tám mươi dặm, chắc là đường này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ hiệp dùng đao chỉ về một hướng
"Rất xa
"Trường Kinh chính là như vậy, ngoại trừ lần gần đây, trước kia trong thành rất yên bình, dù sao cũng là kinh thành nên rất ít yêu ma quỷ quái dám gây chuyện trong thành, bên ngoài thành cũng có ít yêu qua quỷ quái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy nhiên những người đi lại ở Trường Kinh quá nhiều, cách Trường Kinh xa một chút, đi ra ngoài thêm mấy chục dặm hơn trăm dặm, thường xuyên có yêu ma quỷ quái gây sự

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.