Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 396: Đạo Nhân Dật Châu




Chẳng mấy chốc nàng đã gần đến phố Liễu Diệp rồi
Ngô nữ hiệp tăng tốc độ
Trên đường nàng đi qua, một số người hàng xóm đang bàn luận sôi nổi về chuyện này
Thấy cửa cách vách vẫn mở như trước, khi đi ngang qua Ngô nữ hiệp giả vờ như lơ đãng nhìn vào, nhưng lại thấy đạo nhân kia đang chơi đùa với Miêu nhi trong nhà, giống như không có chuyện gì xảy ra
Ngô nữ hiệp sửng sốt một chút, nàng nhìn chung quanh một lát, chọn thời điểm không có người để ý rồi đi vào nhà
Đạo nhân đang ném quả bóng khiến Miêu nhi phải nhảy lên để bắt nó
Khi thấy nàng bước vào, tất cả đều dừng hành động đang làm lại và quay lại nhìn nàng
"Rốt cuộc ngươi là ai vậy
Ngô nữ hiệp vừa mở miệng liền hỏi
"Hả
Đạo nhân có chút kinh ngạc quay đầu nhìn nàng:
"Sao nữ hiệp lại hỏi như vậy
"Ta rất tò mò, rốt cuộc thì ngươi là ai
"Đạo nhân, đạo nhân Dật Châu
"
Ngô nữ hiệp choáng váng trong giây lát
Nàng đã nghĩ về câu trả lời của hắn, nghĩ về việc hắn không trả lời, nghĩ về việc hắn nhìn trái phải trước khi nói về bản thân, nhưng nàng không ngờ hắn lại trả lời như thế này
Sau khi sửng sốt, nàng mỉm cười hỏi:
"Ngươi có sao không
"Không sao cả
"Hôm nay quân lính không đến à
"Có đến
"Vậy họ không bắt ngươi à
"Không có
"Tụ Tiên Phủ không đến tìm ngươi à
"Cũng không có
"Thần kì thật
Ngô nữ hiệp lập tức ngồi xuống bên cạnh hắn, trong mắt tràn đầy tò mò:
"Ngươi làm cách nào vậy
Nói cho ta nghe một chút đi
"Là một trò lừa nhỏ thôi, không đáng nhắc đến
"Vậy chuyện ở phủ Thái úy thì sao
"Đó cũng là một trò lừa nhỏ thôi
"Ngươi đến từ đạo quan nào ấy nhỉ
"Phục Long Quan
"Phục Long Quan có nghĩa là gì
"Rồng ẩn núp mùa đông
"Nghe có vẻ hơi hung dữ
Ngô nữ hiệp như có điều suy nghĩ
"Đạo quan của ngươi có rất lợi hại sao
Nó có nổi tiếng không
"Nhờ phúc của các sư tổ nên cũng có chút tên tuổi
"Sao từ trước đến nay ta chưa bao giờ nghe nói đến nơi này nhỉ
Tin tức của ta linh thông lắm mà
"Người bình thường không rõ ràng cũng là chuyện bình thường
"Vậy ngươi nổi danh ở đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Danh sơn ly cung, yêu quỷ thần linh
"Lợi hại thật nha đạo trưởng..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cũng nhờ có phúc của các sư tổ
Đang lúc ấy, vẻ mặt đạo nhân bỗng nhiên dừng lại
Dường như hắn cảm thấy có gì đó, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời
Trong nhà tất nhiên không thể thấy bầu trời nhưng cũng có thể thấy những thứ khác
"Thú vị..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đạo nhân mỉm cười, lấy quả bóng vải từ trong miệng Miêu nhi ra, đưa tay ném nó, Miêu nhi vô thức nhảy lên đỡ lấy, nhưng không thấy quả bóng vải, cũng không thấy nó bị ném ra
Tuy nhiên, quả cầu vải trong tay đạo nhân đã biến mất
"Miêu ô
Miêu nhi lại đáp xuống đất và bối rối nhìn đạo nhân
Đạo nhân giang hai tay trống trống trơn ra trước mặt nó, mỉm cười nói với Miêu nhi:
"Nước đi sóng đến chi thuật, muốn học hay không
"
Miêu nhi dần dần nghiêng đầu
Đạo nhân mỉm cười, lấy quả cầu vải từ trong lòng ngực ra, sau đó đưa cho Ngô nữ hiệp ở bên cạnh, ngã người ra sau dựa lưng vào ghế:
"Tại hạ có chút việc nên nhờ Ngô nữ hiệp chơi cùng Tam Hoa Miêu một lát
Nói xong, hắn nhắm mắt lại
Trong phủ Thái úy, họa sĩ đang hoàn thiện một số nét cuối cùng, bức chân dung đột nhiên sống động như người thật
Mọi người có mặt ở hiện trường đều ngạc nhiên mà thán phục
Đang lúc mọi người đang kinh ngạc, lại thấy mặt mũi người trong tranh hơi thay đổi, vẻ mặt đột nhiên trở nên càng giống người thật hơn, cuối cùng hắn thế mà thật sự quay đầu lại và nhìn thẳng vào bọn họ
..
"Keng keng
Cây cọ vẽ rơi xuống đất
Cùng lúc đó họa sĩ há to miệng
Những người khác đều có các biểu hiện khác nhau, nhưng điểm chung là đều vô cùng khiếp sợ
Mọi người tận mắt thấy người hầu trải tờ giấy vẽ ra, còn tận mắt thấy họa sĩ cầm cọ, mỗi một nét vẽ đều lọt vào tầm mắt chăm chú của họ, cuối cùng bức tranh sống động vô cùng đến mức trông giống như người thật đã khiến người ta thán phục không thôi, nhưng họ không bao giờ nghĩ rằng chỉ một lúc sau, người trong tranh dường như sống lại trên tờ giấy, quay lại nhìn chằm chằm vào họ
Chẳng lẽ tin đồn Đậu đại sư vẽ người trở thành người thật hàng trăm năm trước là sự thật sao
Giờ đây, hàng trăm năm sau, lại có một vị truyền nhân khác kế thừa tài hội họa siêu phàm của hắn
Mọi người đều nhìn sang Đậu đại sư
Nhưng họ lại thấy người họa sĩ còn trông ngạc nhiên hơn cả họ
Trong ngạc nhiên còn xen lẫn cảm giác sợ hãi
Không ai biết rõ hơn hắn, hắn không có kỹ năng thần thông vẽ người thành thực như tổ tiên của hắn đã làm, và đương nhiên cũng không phải tài năng hội họa của chính hắn đã biến bức tranh này thành hiện thực
Còn về rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra..
Trái lại khiến hắn nhớ đến lời dạy bảo của tổ tiên - Đừng tùy tiện vẽ người, cũng đừng tùy tiện vẽ thần thánh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.