Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 416: Có Một Chút Lo Lắng




Hắn lại nhìn trên mặt đất, có rất nhiều đồ vật giống như dây thừng được bện từ cỏ khô mà thành, độ dài mỗi đoạn rất ngắn, ngửi thì thấy mùi giống như mùi của nguyên liệu mà người ta thường dùng để làm cỏ thơm
Hắn suy nghĩ cẩn thận lại, lúc trước khi mới vừa vào phố Liễu Thụ, hình như hắn cũng thấy ánh đèn hắt ra từ chỗ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vị nữ hiệp này trước đó chắc hẳn ở ở lầu một, hơn nữa nàng còn thắp đèn, chắc chắn là bện dây thừng
Nhưng ban ngày thì cũng có thể bện, chưa kể nếu bện ban đêm sẽ phải thắp đèn, rất tốn dầu, nếu đây không phải là vì việc gấp, thì có thể là bởi nàng thấy hàng xóm vẫn chưa về nên không dám ngủ, trong lúc chờ thì bện dây thừng
Nàng nghe thấy bên ngoài có tiếng xe ngựa, mà không chỉ có một chiếc, nàng sĩh chóng tắt đèn, ghé sát cửa, cảnh giác của người để lắng nghe, đây là sự cạnh giác của người trong giang hồ
Đạo sĩ thu hồi ánh mắt, vị nữ hiệp nhìn chằm chằm vào hộp thức ăn
"Nữ hiệp định làm gì với những sợi dây thừng này
"Mồi lửa, ngươi không dùng đến sao
"Ta chưa từng dùng qua nó
"Vậy các ngươi dùng cái gì để đuổi muỗi đây
"Chỗ ta ở không có muỗi
"Trên núi không có muỗi sao
"Không có
"Nơi đó đúng thật là chốn thần tiên
"Đây là cách chống muỗi
"Đúng vậy, mùa hè đến rồi, muỗi càng ngày càng nhiều, đốt thứ này muỗi sẽ không đến
Chú ý một chút, đừng đốt nhà là được
Ngô nữ hiệp nói, nàng nhìn hộp thức ăn từ trên xuống dưới, thấy bề mặt của nó trơn tru như gương, phản chiếu ánh sáng của đèn dầu, lộ ra ánh sáng màu đỏ tía tinh tế, nàng dần mở to mắt, ngạc nhiên nói:
"Ồ, đây là gỗ đàn hương
"Cô sĩ ra à
"Dù gì thì ta cũng lăn lội ở Trường Kinh lâu như vậy, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta lại thiếu hiểu biết như vậy sao
"Tại hạ tuyệt nhiên không có ý này
"Ngươi vào cung thật à
"Tại hạ đâu dám nói dối
"Ngươi vào cung bằng cách nào
Ngô nữ hiệp nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt tò mò
Nếu không phải vừa rồi chính thái giám cùng cung nữ đưa hắn trở về, nàng lại phải hoài nghi là hắn dùng đạo pháp trốn ra khỏi hoàng cung
"Bởi vì Phục Long Quan ta từng có hai vị sư tổ và hoàng thất Đại Yến có chút duyên phận, lần này bệ hạ nghe nói chuyện giữa ta và phủ thái úy, đặc biệt đến mời
Vừa hay, ta chu du thiên hạ, cũng rất muốn tìm hiểu một phen phong thái của các vị quyền lực và đế vương trong thiên hạ, cũng vì muốn có chút trải nghiệm nên đã đi một chuyến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Trong bữa tiệc ta có nghĩ đến nữ hiệp từng tò mò Hoàng thượng mỗi ngày ăn cái gì, liền mặt dày, thỉnh cầu bệ hạ đáp ứng, đem về cho nữ hiệp vài món tại hạ thấy ngon hoặc cảm thấy phù hợp với khẩu vị của nữ hiệp để cô nếm thử
"Thì ra các ngươi còn có quan hệ với hoàng thất, khó trách lá gan lớn như vậy
"Cũng bình thường
"Thôi được rồi
Ngô nữ hiệp nghĩ ngợi một lúc, nàng cũng không có ý gì khác
Hoàng thượng Đại Yến thích kết giao với người tu hành, biết được một cao sĩ đạo hạnh cao sâu, lại đang ở Trường Kinh, buổi tối mời vào trong cung nói chuyện, âu cũng là chuyện rất bình thường
"Một lượng tử đàn một lượng vàng, hộp này của ngươi, nếu những thái giám và cung nữ kia không đòi lại, cũng không nói đến chuyện quay trở lại tìm ngươi thì ngươi có thể bán nó đi, như vậy sau này sẽ không phải lo lắng vì tiền nữa
"Cũng nên có một chút lo lắng
"Ta nghe nói Hoàng thượng uy nghiêm như thần, người bình thường bị ngài nhìn một cái sẽ phát run, có phải thật hay không
"Không phải vậy đâu
"Ngài trông như thế nào
"Chỉ là một ông lão thôi
"Ôi, thơm quá..
"Đây đều là đồ ăn chuẩn bị, không phải đồ ăn thừa
"Đạo trưởng có lòng rồi
Ngô nữ hiệp mở hộp thức ăn, bưng từng đĩa thức ăn ra, đi vào phòng lấy đũa
Một lát sau, hai người ngồi đối diện nhau
Một người thưởng thức đồ ăn, một người say mê kể chuyện
"Chuyện thái úy nhìn như đã xong, nhưng chuyện này trong dân chúng ở Trường Kinh có nhiều lời đồn, sau đó chỉ sợ rằng sẽ có một thời gian không yên ổn
"Đúng là như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô nữ hiệp nói không rõ, đồ ăn của hoàng cung thực sự rất ngon, nàng ăn vừa ăn vừa nói:
"Hai ngày trước ta cũng đã nghe thấy tin đồn bên ngoài, là dân chúng họ đồn thổi, mặc dù nói thái úy ăn phải Trường Thọ đan có độc mà chết, nhưng cũng có người nói, là bị một đạo sĩ hù chết
Trừng phạt quản gia cùng nha nội cũng là vị đạo sĩ này, vị đạo sĩ này còn mang theo một con mèo tam thể , lúc ấy phủ thái úy mời đạo sĩ này cùng mèo tam hoa đến diệt chuột
Có thể rất sĩh thôi họ sẽ tìm đến nơi này
Nàng dừng lại một chút:
"Nếu đổi lại là một vị đạo sĩ bình thường, cũng là do cao hứng, công việc buôn bán làm ăn lại thuận lợi, nếu có nâng giá tiền cao hơn nữa thì cũng sẽ có người đến
Nhưng lần này người ấy là ngươi, không chừng sẽ có chút rắc rối
"Tại hạ quyết định tạm thời hủy bỏ công việc trừ tà hàng ma, cũng có ý định ra ngoài thành tránh một thời gian
"Ồ, đây là cái gì
Vị ngon quá

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.