Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 475: Vùng Đất Thế Ngoại




Cho dù ra sao, nếu chỉ nhìn vào trong bức tranh, chân núi dài hàng chục dặm, thôn trang nằm rải rác, hàng vạn ngôi nhà nằm xen kẽ nhau, sao biết Đậu đại sư sống ở nơi nào
"Không tìm được thì thôi
Đạo sĩ nói với con mèo như vậy
"Ồ..
Con mèo dường như cũng không quá để ý, nó gật gù đắc ý, sau đó bước từng bước nhỏ, vượt lên đi phía trước bắt côn trùng
Tống Du đưa tay lên, hắn cũng bước theo sau, vừa đi, ngón tay hắn vừa lướt qua những đám cỏ lau
Cuối cùng cũng đã tới nơi
Phía trước là ruộng đất rộng lớn, màu mỡ
Từ cuối rừng cỏ lau hướng thẳng tới chân núi xa xa, ruộng và đất giống như những ô vuông trên bàn cờ, bờ ruộng và lối nhỏ giăng lối khắp nơi, thỉnh thoảng có người bước đi trên đó
Xem ra ở đây thật sự có người..
Đạo sĩ vẫn không tăng tốc bước chân, bước đi của hắn không nhanh không chậm, men theo con đường nhỏ đi lên phía trước
Mãi cho đến khi gặp một lão trượng dắt trâu đi theo hướng ngược lại, hắn mới hành lễ
"Vị lão trượng này
Lão trượng nghe thấy có giọng nói, quay đầu nhìn lại thì nhìn thấy một đạo sĩ mặc đạo bào, có hơi ngoài ý muốn
"Là đạo trưởng à
Trông có hơi lạ mặt
"Tại hạ lần đầu đến đây, đương nhiên lạ mặt
Lão trượng nghe vậy, ngoảnh đầu nhìn ngọn núi lớn ở trước mặt, lúc này mới thu hồi tầm mắt, nhìn sang đạo sĩ
"Tiểu đạo trưởng lần đầu tiên xuống núi à
Thế nhưng tiểu lão nhi cũng thường xuyên lên núi, tại sao chưa từng nhìn thấy đạo trưởng
Tống Du cũng nhìn theo tầm mắt của lão trượng
Nghe nói ở phía trên ngọn núi kia cũng có một đạo quan, có cảm giác dường như nơi này chỉ có duy nhất một đạo quan đấy
"Tại hạ tới từ bên ngoài, đến tìm cố nhân
"Tới từ bên ngoài ư
Lão giả nhất thời ngạc nhiên, trợn tròn mắt lên nhìn hắn
"Đúng vậy
Đạo sĩ thành thật trả lời
Con mắt trũng sâu của lão giả nhìn chằm chằm hắn, lại nhìn sang con mèo bên cạnh hắn, lúc này mới hỏi
"Ngươi làm thế nào vào được nơi này
Người từ đâu tới
"Nơi này có rất ít người tới từ bên ngoài à
"Đây là vùng đất thế ngoại, người ngoài sao có thể đi vào
"Nói ra cũng thật trùng hợp
Tống Dũ thấy tuổi tác lão giả đã cao, lại đang rất ngạc nhiên, chỉ sợ lão giả quá mức kích động, chỉ đành hành lễ rồi nói
"Tại hạ họ Tống tên Du, tu hành ở Dật Châu, hoàn toàn không phải người xấu, hôm nay tới đây cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, muốn hỏi lão trượng về tình hình ở nơi này
"Ai da
Lão giả ngạc nhiên thốt lên một tiếng
Có người ngoài tới nơi này vốn đã là một chuyện kỳ lạ, lại thấy biểu cảm của vị đạo sĩ này rất ung dung, giọng diệu cũng không có chút nào ngạc nhiên, ăn nói thỏa đáng, càng cảm thấy hắn bất phàm, chỉ e đây là một vị cao nhân tu hành
Lão giả lúc này càng thêm cung kính
"Đạo trưởng định đi đâu
"Tạm thời vẫn chưa biết
"Vậy mời đạo trưởng đi theo tiểu lão nhi, chúng ta vừa đi vừa nói, cũng có thể chiêu đãi đạo sĩ cho tốt
Lão giả vừa cầm thừng dắt trâu, vừa vẫy tay với Tống Du, ra hiểu hắn đi theo mình
"Sao có thể làm phiền lão trượng
"Có gì mà không được
Tới, tới, tới
"Cung kính không bằng tuân mệnh
Đạo sĩ không dám từ chối, chỉ đành hành lễ lần nữa, sau đó vừa đi theo lão trượng, vừa hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tại hạ lần đầu tới đây, cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, nên muốn hỏi lão trượng, nơi này tên gọi là gì
"Không có tên
"Vậy ngọn núi kia thì sao
"Chúng ta chỉ gọi nó là Thương Sơn
"Dưới núi có bao nhiêu thôn xóm
"Ít nhất cũng vài chục, lão nhi sống ở thôn Tiểu Bắc, đi thẳng lên trước là tới
"Lão trượng đã nói nơi này là vùng đất thế ngoại, không biết mọi người tới đây từ khi nào
Hay là đời đời kiếp kiếp đều sống ở đây
"Nghe người già trước kia nói, chúng ta đã tới nơi này từ những năm đầu Đại Yến, lúc đó chỉ có vài căn nhà, không có người ở
Lão giả vừa dắt Thanh Ngưu, vừa khom lưng đi đường
"Nghe nói, năm đấy mọi người tới đây để tránh chiến tranh hay nộp thuế gì đấy, sau đó chúng ta đã định cư ở nơi này
Xem ra bọn họ đều rất lạ lẫm với việc chiến tranh và nộp thuế
"Nhưững năm nay có người ngoài tới đây không
"Nghe nói cũng có vài lần có người bên ngoài tới
Lão giả nói tiếp
"Ta nhớ có hai lần, một lần khi ta vẫn còn rất nhỏ, có vài chục người tới từ bên ngoài, bây giờ hình như bọn họ đang sống ở chỗ Nương Nhi Trang
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn có một lần là lúc ta còn trẻ, cũng nghe nói có người bên ngoài tới, lần đó có tới hơn 100 người, bây giờ bọn họ hình như sống ở góc tận cùng phía nam bên kia..
"Thì ra là vậy..
Đạo sĩ gật đầu
Xem ra người ở đây không phải bỗng dưng được vẽ ra, mà mỗi đời truyền nhân của Đậu gia đều bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau sau đó mới đi từ bên ngoài vào đây
"Những người từ bên ngoài tới kia đều là người chạy nạn, hoặc là để trốn chiến tranh, hoặc là trốn tránh những chuyện khác, tuy nhiên lúc chúng ta hỏi bọn họ tới đây bằng cách nào, bọn họ đều không trả lời được
Chúng ta ở đây đều hiếu khách, đất đai rộng lớn, có thể chiêu đãi bọn họ thật tốt, sắp xếp chỗ ở cho bọn họ
Lão giả nói với Tống Du

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.