Đạo sĩ vốn có tính cách kiên nhẫn, hắn trả lời từng người một
Hắn vừa trả lời, lại có người mới tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ một câu hỏi, hắn phải trả lời rất nhiều lần
Sáng sớm có người tới mới cơm, buổi trưa cũng có người tới mời cơm, người ở trong thôn đều vô cùng nhiệt tình, ai nấy đều chen lấn mời đạo sĩ đi tới nhà mình, giết gà làm thịt ngỗng, dọn cơm ngon, rượu ngon chiêu đãi hắn
Hai, ba ngày sau, một người sống ở nơi rất xa cũng nghe nói có vị đạo sĩ từ bên ngoài tới, bèn cố ý tìm tới bái phỏng
Thậm chí còn có người trước đây cũng tới từ thế giới bên ngoài
Trong ký ức của lão giả, lúc người bên ngoài lần trước tới, hắn vẫn còn trẻ, đến bây giờ, người trẻ tuổi tiến vào lúc trước kia vẫn chưa qua đời, lúc này, nhìn thấy đạo sĩ, hắn hỏi thăm càng tường tận
Có lúc, bọn họ nói về tới những đồ vật ở thế giới bên ngoài mà trong này không có, có lúc nói về những thay đổi của thế giới bên ngoài, hắn cũng cảm thán không thôi, nhưng không ai nguyện ý đi ra ngoài
Cứ như thế mấy ngày trôi qua
Hầu như ngày nào cũng có người mời đạo sĩ tới nhà mình làm khách, không hề keo kiệt chuyện cơm nước, không phải cá thì chính là thịt, từng nhà một lần lượt chiêu đãi hắn, có thể nói người dân nơi này thật chấc phác
Không biết là bốn hay năm ngày sau, đạo sĩ vừa mới ngủ dậy, chủ nhà liền nói với hắn, lại có người tới tìm hắn
Đạo sĩ ra khỏi cửa nhìn xem, là một người trung niên
"Tiên sư..
Người trung niên nhỏ giọng ngạc nhiên hô lên, hắn nhìn trái ngó phải, sau đó vẻ mặt trở nên tự nhiên, hành lễ với Tống Du
"Nghe nói đạo trưởng tới từ bên ngoài, không biết Khấu mỗ có thể may mắn được mời đạo trưởng tới hàn xá một lần
Gương mặt Tống Du lộ ra ý cười
Sau đó, hắn xoay người, cảm tạ chủ nhà đã cho hắn tá túc, rồi gọi Tam Hoa nương nương, rời đi cùng người trung niên kia
Hai người dần dần đi ra khỏi thôn
"Tiên sư
Đậu đại sư lúc này mới hành lễ
"Đại sư không cần đa lễ, tại hạ không dám nhận
Đạo sĩ vừa đi vừa nói
"Hôm đấy vội vàng rời đi, lại quên nói cho tiên sư nơi ở của Đậu mỗ, quả thực không đúng, hôm nay ta ở đây bồi tội với tiên sư
Đậu đại sư tiếp tục hành lễ
"Đại sư chớ nói như vậy
Đạo sĩ cười nói
"Từ sau khi tại hạ tới đây, vẫn cảm thán sự chất phác của người dân nơi này, cho dù là thôn dân ở nơi nào, đều vô cùng nhiệt tình, tại hạ được chiêu đãi mấy ngày nay, ở bên ngoài, chẳng mấy khi có được trải nghiệm như vậy
Huống chi, linh vận ở nơi này nhiều vô tận, vô cùng huyền diệu, từ khi tại hạ tới đây, đã cảm ngộ được rất nhiều điều, có không ít thu hoạch, tại hạ nên đa tạ đại sư mới đúng
"Không biết tiên sinh tới đây bao lâu rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Có lẽ cũng được vài ngày
"Đậu mỗ hồ đồ rồi..
"Ngàn vạn lần chớ nói như vậy
Đạo sĩ nói, không muốn nói chuyện khách sao thêm nữa, bèn chuyển đề tài
"Không biết đại sư ẩn cư ở nơi nào
"Người ở đây đều có duyên với tổ tiên của Đậu gia, bên cạnh đó, Đậu mỗ cũng chỉ thỉnh thoảng tới đây thăm vợ con, phần lớn thời gian đều ở bên ngoài, có nhiều bất tiên, vì vậy lấy tên giả là Khấu Huyền, sống một mình ở chân núi phía trước
Ở phía dưới Thiên Hợp Quan ở trên Thương Sơn, cách thôn xóm ở xung quanh rất xa
Đậu đại sư nói
"Hôm nay ra ngoài mua đồ, tình cờ thấy có người đang nói, mới biết tiên sư đã tới đây, nên cố ý tới mời
"Đại sư thật sự không cần như vậy
Tống Du nói với hắn
"Lần này tại hạ tới đây, tìm Đậu đại sư cũng không phải có chuyện gì cả, chỉ là những ngày vừa rồi, tại hạ thường thưởng thức bức tranh này trong nhà, cảm ngộ được linh vận huyền diệu ở bên trong, có được nhiều thu hoạch, vì tò mò ở bên trong là dáng vẻ như thế nào, lúc này mới tùy tiện đi vào, không ngờ lại quấy rầy Đạo đại sư
"Không dám, không dám
Đậu đại sư liên tục phất tay, đi ở phía trước dẫn đường, vừa đi vừa nói chuyện với Tống Du
"Tiên sư đã đi tới ven hồ chưa
"Chưa đi tới đó
"Chưa đi thì tốt
"Tại sao
"Sợ tiên sư không cẩn thận đi ra ngoài
"Nghe nói từng có người không cẩn thận đi ra ngoài
"Đúng vậy
Đậu đại sư giải thích cho hắn
"Cảnh được vẽ trong bức tranh chính là thế giới bên ngoài, mặc dù đã hình thành thế giới riêng, cách biệt với thế giới bên ngoài, cũng cũng có chỗ liên quan với thế giới bên ngoài
Mặc dù có một bức tường không thể nhìn thấy ngăn cách, nhưng thỉnh thoảng cũng vẫn có người không cẩn thận đi ra ngoài
"Nếu như đã có ngăn cách, vậy tại sao thỉnh thoảng lại có người đi ra bên ngoài được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tiên sư có điều không biết
Đậu đại sư nói
"Năm đó, cảnh tổ tiên vẽ nên là hoàng hôn ở cố hương, mặc dù thế giới trong tranh luôn dừng lại ở hoàng hôn, nhưng thời gian ở thế giới bên ngoài luôn không ngừng thay đổi
Thông thường, khi có người đi tới ranh giới của hai thế giới, thế giới trong tranh vĩnh viễn là hoàng hôn, còn thế giới bên ngoài có thể là bất cứ thời điểm nào trong ngày, đương nhiên sẽ không thể ra ngoài được
Nhưng nếu như lúc có người đi tới khu vực ranh giới, thế giới bên ngoài trùng hợp cũng cùng thời điểm với bức tranh do tổ tiên vẽ nên, như vậy sẽ có thể đi ra được