Lúc đầu Tam Hoa Miêu còn nghe bọn họ nói chuyện, nhưng sau đó, không biết vì nó qua chán nản hay vì tối qua săn chuột mệt mỏi nên nó ngủ quên trên đùi đạo nhân, chỉ có cái đuôi vẫn không ngừng đung đưa qua lại
Đạo nhân khi thì vuốt lưng cho nó, lắm lúc lại vuốt đuôi mèo, quả thật Miêu Nhi có sức mạnh thần thông khiến đầu óc hắn tỉnh táo lại ngay tức khắc
Nữ tử ngồi đối diện cúi đầu nhìn nó, nàng cười nói:
"Đạo trưởng đối xử với nó như con gái mình nhỉ
"Tuy Tam Hoa Miêu tuổi còn nhỏ nhưng lại khôn khéo, hiểu chuyện, trong sáng và thông minh, hiếm có bé gái người phàm nào có thể so sánh được với nó
"Gặp được đạo trưởng là may mắn của nó
"Đó cũng là vận may của tại hạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ tử ngước mắt lên và liếc nhìn đạo nhân, cùng lúc đó nhận ra ánh mắt của đạo nhân đều đang tập trung vào Miêu Nhi đang ngủ say, và ngay cả giọng nói của hắn cũng nhẹ nhàng hơn một chút trong vô thức, như sợ đánh thức nó
Giờ phút này sự dịu dàng cũng giống như tình cảm trong mắt hắn, đều không thể làm giả được, giống như mấy ngày trước nàng đến nhà mời hắn, cùng lúc thấy hắn đang cẩn thận lột tôm cho Miêu Nhi nhà mình
Nữ tử không kiềm được nói:
"Trước kia ta từng có một muội muội cũng thông minh và dễ thương vô cùng
"Sau đó có chuyện gì xảy ra
"Sau đó con bé trưởng thành và rời bỏ ta mà đi
"Trẻ con lớn lên vốn là chuyện không thể ngăn cản được
Đạo nhân bình tĩnh trả lời:
"Chỉ cần đứa nhỏ có thể làm chuyện mình muốn và sống tốt cuộc sống của riêng mình thì đó chính là một sự an ủi rồi
"Nghe nói nàng mê đắm sự phồn hoa của nhân gian, đến thành trì chốn nhân gian chơi bời, cuối cùng gả cho một tiểu quan làm thiếp
Sau đó, cuộc sống của nàng rất khó khăn, đã chết cách đây không lâu, sống gần như bằng thời gian của một con người
"Mỗi người đều có số phận của mình, và yêu cũng vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nếu sau này đứa nhỏ nhà đạo trưởng trưởng thành rồi, ngươi sẽ lập gia đình sao
Nữ tử nhìn sang đạo nhân
Đạo nhân đặt tay lên lưng Miêu Nhi, hơi ấm truyền đến lòng bàn tay hiện rõ, thậm chí trong tiết trời mùa hè còn hơi nóng, nhưng hắn vẫn trả lời thẳng thắn:
"Ta hy vọng nó không phải lập gia đình
"Vì sao lại vậy
Nữ tử tò mò nhìn sang hắn
Ánh mắt của nàng vẫn tập trung, như thể nàng đang tràn ngập hứng thú với chuyện mình đang nói, lại dường như đặc biệt chú ý đến những gì người đối diện sắp nói
"Bởi vì thời đại này có bệnh, có bệnh ở thế gian, có bệnh ở trong lòng
Đạo nhân bình tĩnh trả lời
"Nam nữ dù cảm tình nam nữ có sâu đậm đến đâu, nhưng theo thời gian trôi qua, căn bệnh này cũng sẽ bộc lộ rất nhanh
Rất, rất ít người có thể hiểu và đối xử với thê thiếp của mình trên cơ sở địa vị ngang bằng với chính mình
"Ồ
Ánh mắt nữ tử như có sóng biển chập chờn, nàng cười hỏi:
"Vậy đạo trưởng cho rằng giữa nam và nữ thì điều gì là quan trọng nhất
"Túc hạ thân là hồ ly, ta nghe nói rằng hồ ly là loài cực kỳ trung thành, tôn sùng chủ nghĩa một vợ một chồng và không có sự phân biệt địa vị thứ bậc như giữa người phàm với nhau
Ta nghĩ rằng túc hạ càng biết rõ chuyện này hơn ta mới phải
"Đạo trưởng cũng nghĩ như vậy sao
"Tất nhiên
"Suy nghĩ của đạo trưởng không giống như suy nghĩ của người phàm trên thế gian này
"Túc hạ thiếu hiểu biết rồi
Ngày nay phàm nhân cũng có những suy nghĩ như vậy, hơn nữa còn có khá nhiều, chỉ là thiên hạ này quá rộng lớn, túc hạ cũng chưa có cơ hội gặp bọn họ mà thôi
"Vãn Giang dùng trà thay rượu, ta phải kính đạo trưởng một ly
"Tên thật của túc hạ vốn gọi là Vãn Giang ư
"Hồ ly sống nơi núi rừng hoang dã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu ta không đến nhân gian, sẽ không có người gọi tên của ta, vậy đương nhiên ta cũng không cần tên làm gì
Khi đến nhân gian, ta mới cần một cái tên
Nữ tử nâng ly lên nói:
"Ta nghe nói nữ tử này vốn có họ Chu
Nàng được người ta nhặt được khi đang trôi nổi trong một chiếc thùng gỗ vào lúc chạng vạng tối
Người đặt tên cho nàng cảm thấy Chu Thông Châu là một chiếc thuyền nên chiếc thùng đó là một chiếc thuyền
Nàng được đặt tên theo Vãn Giang
Sau đó ta dùng thân phận của nàng, rất thích cái tên Vãn Giang của nàng, hiện tại dùng mãi đã thành thói quen
"Vãn Châu trên sông Giang
"Đạo trưởng cũng rất am hiểu thơ
"Tại hạ không hiểu thơ ca
Đang lúc trò chuyện, Miêu Nhi tỉnh dậy rồi lại ngủ thiếp đi, nó chạy đến mạn thuyền nhìn ngắm nước sông một lúc lâu rồi gật gù đắc ý quay lại nói chuyện với đạo nhân, sau đó đuổi theo nữ tử hỏi lung tung này kia
Thời gian hơn nửa ngày trôi qua như thế
Lúc xế chiều, thuyền cập bến
"Đa tạ đạo trưởng
Ta đã cùng đạo trưởng du hành một ngày, những gì chúng ta đàm đạo với nhau còn hữu dụng hơn bảy năm ở Trường Kinh của ta
"Túc hạ nói quá lời rồi
Đến lượt ta phải đa tạ túc hạ mới phải
Đạo nhân cũng đáp lời đáp lễ