Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 497: Kỳ Nhân Dị Sĩ




"Trên người tướng quân không có tà khí
Tống Du nói:
"Lấy bản lĩnh của tướng quân, chú pháp âm tà bình thường hơn phân nửa không có tác dụng, tiểu yêu tiểu quỷ hẳn là cũng không tới gần được
Nếu có người thi pháp ký mộng, muốn hại tướng quân, thì cũng không thể làm hại được, nếu có thì tướng quân cũng sẽ phát hiện được, tại hạ cảm thấy giả thiết này không có khả năng
"Vậy thì tại sao
"..
Tống Du suy nghĩ một hồi lâu, mới nói:
"Với học thức nông cạn của tại hạ, chỉ nghĩ đến một khả năng
"Xin tiên sinh chỉ giáo
"Tướng quân võ nghệ siêu quần, có năng lực trảm yêu trảm quỷ, thanh danh càng truyền khắp đại giang nam bắc, tuy là phàm nhân thân, cũng đã có thần giác
Tống Du chậm rãi nói, hắn suy nghĩ rất thận trọng:
"Những thuộc hạ tốt này lại cùng tướng quân tình nghĩa thâm hậu, tướng quân cũng cùng bọn họ tình nghĩa thâm hậu, có cảm ứng nên tướng quân nằm mơ thấy họ
"Còn có cách nói như vậy
"Tục ngữ nói rất đúng, ngày có suy nghĩ, đêm có mộng
Đâu chỉ là tướng quân nhớ người sẽ nằm mơ, có đôi khi người nhớ tướng quân, chỉ cần tưởng niệm sâu sắc, tình ý rõ ràng nồng đậm, tướng quân cũng sẽ nằm mơ thấy họ
"..
Trần tướng quân vẫn ngồi tại chỗ, ánh mắt lại chấn động kịch liệt, hít một hơi thật sâu, nếu có tiểu quỷ ở đây, chỉ sợ sẽ bị dọa đến mất hồn
"Cho nên ý của tiên sinh đây là, những thuộc hạ kia của ta khả năng sau khi chết thành quỷ, đang ở nơi nào đó chịu dày vò tra tấn?Lúc dày vò tra tấn, muốn kêu cứu với ta, hy vọng ta đi cứu bọn họ, sâu xa bên trong có cảm ứng, ta mới mơ thấy như vậy
"Tại hạ mặc dù cũng có chút ít hiểu biết với mộng cảnh, cũng thông hiểu thô lậu ký mộng phương pháp, nhưng thật sự không hiểu giải mộng, những điều này chỉ là suy đoán của tại hạ
"Tái bắc man nhân trong quân, ngược lại thường có chút kỳ nhân dị sĩ, đùa bỡn một ít thủ đoạn nhỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần tướng quân suy tư
"Chẳng lẽ là bọn hắn lấy tà pháp giam cầm hồn phách của tướng sĩ ta, ngày đêm tra tấn lấy tìm niềm vui
"Tại hạ không rõ chuyện này
"Tiên sinh có cách nào khác không
"Tại hạ có thể vẽ một tấm phù, tặng cho tướng quân, trở về đặt ở dưới gối là được
Nếu sau khi tướng quân đặt dưới gối mà vẫn tiếp tục nằm mơ như cũ, chứng tỏ rằng không có đạo sĩ khác dùng phương pháp ký mộng mê hoặc tướng quân
"Nếu quả thật có yêu nhân dùng phương pháp ký mộng mê hoặc Trần mỗ thì sao
Trần mỗ có cách gì phản chế hay không
"Yêu nhân hơn phân nửa từng tiếp xúc với tướng quân, hơn nữa cách không xa
Trần tướng quân chắp tay, tỏ vẻ biết ơn, dừng lại, rồi lại nói thêm:
"Nhưng nếu tại hạ vẫn tiếp tục nằm mơ..
Đạo sĩ nói dừng một chút, mặc dù không muốn nói, nhưng ánh mắt hắn chạm vào ánh mắt tướng quân, hắn vẫn chọn nói ra:
"Nhưng khi nghe tướng quân nói, mỗi lần trong giấc mộng tướng sĩ đều không giống nhau, cũng là không biết..
Tướng quân có gặp một vị tướng sĩ nhiều lần hay không
"Chưa từng có
Những lời này dường như khiến khí gian phòng trở nên lạnh lẽo hơn
Tống Du cũng đúng lúc lộ ra vẻ tiếc nuối
..
..
"Đa tạ tiên sinh giúp đỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không cần khách khí
"Trần mỗ xin phép cáo từ trước
Trần tướng quân gấp tấm bùa thành hình tam giác, cẩn thận cất vào trong áo, nói rồi liền đi ra cửa lớn
Lúc này trên đường đã rất náo nhiệt
Trước cửa hàng la liệt những người bán hàng rong, Trần tướng quân len qua từ giữa những người bán hàng rong cẩn thận bước qua, đi qua một đống lá khô chất thành đống trên mặt đất
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua đống lá khô, tựa hồ cảm giác như có cái gì, nhưng hắn cũng không để ý, chỉ bước nhanh rời khỏi nơi này
Phía đằng sau ngoại trừ một người ở lại dắt ngựa, mấy người còn lại đều vội vàng theo sau
Một lát sau, từ trong đống lá rụng bất chợt phát ra tiếng động
"Xoạt..
xoạt..
Lá cây tản ra bốn phía, một con mèo từ phía trong chui ra, toàn thân run rẩy, duỗi lưng lười biếng, nhìn trước ngó sau, nhanh chóng bước vào phía trong
Tam Hoa nhẹ nhàng nhảy lên trên mặt bàn
Thấy bên ngoài ồn ào, cô nhỏ giọng hỏi đạo sĩ:
"Đạo sĩ..
"Huh
"Tại sao ngươi lại dùng lá để chôn Tam Hoa nương nương ta vậy
"Rõ ràng là gió thổi, ta chôn nương nương bao giờ
"Là ngươi thổi
"Sao Tam Hoa nương nương lại nghi ngờ sự trong sạch của người khác như vậy
"Là ngươi thổi
" Thì là vì đã vào mùa thu nên tiết trời trở lạnh, ta thấy Tam Hoa nương nương một thân một mình nằm co ro trên đường lớn, sợ nương nương lạnh cho nên mới dùng lá cây đắp cho nương nương, như vậy sẽ ấm áp một chút
"
Tam Hoa nghiêng đầu nhìn chằm chằm hắn, lòng cô tràn ngập hoài nghi
Cũng không biết lao do cô tin tưởng hắn, hay là vì lười không muốn so đo với hắn, chỉ thấy cô nàng lắc lắc đầu, nhảy xuống bàn, chậm rãi đi lên lầu
Đạo nhân nhìn theo bóng dáng cô, tiếp tục suy tư

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.